古诗词

浣溪沙·烛下海棠

范成大

倾坐东风百媚生。qīng zuò dōng fēng bǎi mèi shēng。
万红无语笑逢迎。wàn hóng wú yǔ xiào féng yíng。
照妆醒睡蜡烟轻。zhào zhuāng xǐng shuì là yān qīng。
采蝀横斜春不夜,绛霞浓淡月微明。cǎi dōng héng xié chūn bù yè,jiàng xiá nóng dàn yuè wēi míng。
梦中重到锦官城。mèng zhōng zhòng dào jǐn guān chéng。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

与现寿二长老游寿泉因话去年林屋之游题赠

范成大

松风放浪入云关,二衲相从一士闲。sōng fēng fàng làng rù yún guān,èr nà xiāng cóng yī shì xián。
人与瘦筇俱老健,去年今日在包山。rén yǔ shòu qióng jù lǎo jiàn,qù nián jīn rì zài bāo shān。

跨马过练墟喜晴

范成大

稻穗初干怕雨时,晚来蒸暖欲霏微。dào suì chū gàn pà yǔ shí,wǎn lái zhēng nuǎn yù fēi wēi。
西风若肯吹云尽,不惜飘飘侧帽归。xī fēng ruò kěn chuī yún jǐn,bù xī piāo piāo cè mào guī。

入城

范成大

十里清风一饷间,片帆真欲解人颜。shí lǐ qīng fēng yī xiǎng jiān,piàn fān zhēn yù jiě rén yán。
林家庄近闻鹅鸭,船到阊门尽未关。lín jiā zhuāng jìn wén é yā,chuán dào chāng mén jǐn wèi guān。

寒雨

范成大

何事冬来雨打窗,夜声滴滴晓声淙。hé shì dōng lái yǔ dǎ chuāng,yè shēng dī dī xiǎo shēng cóng。
若为化作漫天雪,径上孤篷钓晚江。ruò wèi huà zuò màn tiān xuě,jìng shàng gū péng diào wǎn jiāng。

戏赠脚婆

范成大

日满东窗照被堆,宿汤犹自暖如煨。rì mǎn dōng chuāng zhào bèi duī,sù tāng yóu zì nuǎn rú wēi。
尺三汗脚君休笑,曾踏靴霜待漏来。chǐ sān hàn jiǎo jūn xiū xiào,céng tà xuē shuāng dài lòu lái。

冬至晚起枕上有怀晋陵杨使君

范成大

新衣儿女闹灯前,梦里庄周正栩然。xīn yī ér nǚ nào dēng qián,mèng lǐ zhuāng zhōu zhèng xǔ rán。
骑马十年听晓鼓,人生元有日高眠。qí mǎ shí nián tīng xiǎo gǔ,rén shēng yuán yǒu rì gāo mián。

冬至晚起枕上有怀晋陵杨使君

范成大

多稼亭边有所思,冬来撚却几行髭。duō jià tíng biān yǒu suǒ sī,dōng lái niǎn què jǐ xíng zī。
也应坐拥黄紬被,断角孤鸿总要诗。yě yīng zuò yōng huáng chóu bèi,duàn jiǎo gū hóng zǒng yào shī。

除夜前二日夜雨

范成大

雪不成花夜雨来,垄头一洗定无埃。xuě bù chéng huā yè yǔ lái,lǒng tóu yī xǐ dìng wú āi。
小童却怕溪桥滑,明日先生合探梅。xiǎo tóng què pà xī qiáo huá,míng rì xiān shēng hé tàn méi。

梦中作

范成大

漠漠人间一气平,虚无宫殿锁飞琼。mò mò rén jiān yī qì píng,xū wú gōng diàn suǒ fēi qióng。
碧云万里海光动,何处书来金鹤鸣。bì yún wàn lǐ hǎi guāng dòng,hé chù shū lái jīn hè míng。

北城梅为雪所厄

范成大

冻蕊粘枝瘦欲干,新年犹未有春看。dòng ruǐ zhān zhī shòu yù gàn,xīn nián yóu wèi yǒu chūn kàn。
雪花袛欲欺红紫,不道梅花也怕寒。xuě huā dī yù qī hóng zǐ,bù dào méi huā yě pà hán。

春怀

范成大

柳颦梅笑各相恼,诗债棋雠俱见寻。liǔ pín méi xiào gè xiāng nǎo,shī zhài qí chóu jù jiàn xún。
莫道幽居无一事,春来风物总关心。mò dào yōu jū wú yī shì,chūn lái fēng wù zǒng guān xīn。

自横塘桥过黄山

范成大

阵阵轻寒细马骄,竹林茅店小帘招。zhèn zhèn qīng hán xì mǎ jiāo,zhú lín máo diàn xiǎo lián zhāo。
东风已绿南溪水,更染溪南万柳条。dōng fēng yǐ lǜ nán xī shuǐ,gèng rǎn xī nán wàn liǔ tiáo。

元夕大风雨二绝

范成大

东风无赖妒华年,一夜凄寒到酒边。dōng fēng wú lài dù huá nián,yī yè qī hán dào jiǔ biān。
放尽珠帘遮画炬,莫教檐雨湿青烟。fàng jǐn zhū lián zhē huà jù,mò jiào yán yǔ shī qīng yān。

元夕大风雨二绝

范成大

河倾海立夜翻盆,不独妨灯更损春。hé qīng hǎi lì yè fān pén,bù dú fáng dēng gèng sǔn chūn。
冻涩笙簧犹可耐,滴皴梅颊势须嗔。dòng sè shēng huáng yóu kě nài,dī cūn méi jiá shì xū chēn。

秀州门外泊舟

范成大

拍岸清波扑岸埃,黑头霜鬓几徘徊。pāi àn qīng bō pū àn āi,hēi tóu shuāng bìn jǐ pái huái。
禾兴门外官杨柳,又见扁舟上堰来。hé xīng mén wài guān yáng liǔ,yòu jiàn biǎn zhōu shàng yàn lái。