古诗词

水调歌头

范成大

万里吴船泊,归访菊篱秋。wàn lǐ wú chuán pō,guī fǎng jú lí qiū。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

一百八盘

范成大

畴昔辞桂林,自谓已出岭。chóu xī cí guì lín,zì wèi yǐ chū lǐng。
蜕蝉蛮烟中,恍若醉梦醒。tuì chán mán yān zhōng,huǎng ruò zuì mèng xǐng。
今来峡山路,步步蹑云顶。jīn lái xiá shān lù,bù bù niè yún dǐng。
仍闻蚯蚓瘴,顾与峤南等。réng wén qiū yǐn zhàng,gù yǔ jiào nán děng。
平生行路难,惊浪兀漂梗。píng shēng xíng lù nán,jīng làng wù piāo gěng。
迷涂兹益远,鸟道非人境。mí tú zī yì yuǎn,niǎo dào fēi rén jìng。
老矣法当佚,怀哉游可屏。lǎo yǐ fǎ dāng yì,huái zāi yóu kě píng。
拜手天东南,亟上归田请。bài shǒu tiān dōng nán,jí shàng guī tián qǐng。

火墨坡下岭

范成大

清晨入岑蔚,岚重寒飕飗。qīng chén rù cén wèi,lán zhòng hán sōu liú。
忽闻黄鹂语,方悟麦始秋。hū wén huáng lí yǔ,fāng wù mài shǐ qiū。
旅食法当瘦,远行人所愁。lǚ shí fǎ dāng shòu,yuǎn xíng rén suǒ chóu。
况复深山中,不与和气游。kuàng fù shēn shān zhōng,bù yǔ hé qì yóu。
苦辛那敢惮,病悴良可忧。kǔ xīn nà gǎn dàn,bìng cuì liáng kě yōu。
徒忧亦无益,聊作商声讴。tú yōu yì wú yì,liáo zuò shāng shēng ōu。

八场平闻猿

范成大

清猿泠泠鸣玉箫,三声两声高树梢。qīng yuán líng líng míng yù xiāo,sān shēng liǎng shēng gāo shù shāo。
子母联拳传枝去,忽作哀厉长鸣号。zi mǔ lián quán chuán zhī qù,hū zuò āi lì zhǎng míng hào。
天寒林深山石恶,行人举头双泪阁。tiān hán lín shēn shān shí è,xíng rén jǔ tóu shuāng lèi gé。
雪涧琴心未足悲,须写峡中肠断时。xuě jiàn qín xīn wèi zú bēi,xū xiě xiá zhōng cháng duàn shí。

钻天三里

范成大

非冈非岭复非坡,黄鹄不度吾经过。fēi gāng fēi lǐng fù fēi pō,huáng gǔ bù dù wú jīng guò。
妻孥下行啼且笑,联手相携如踏歌。qī nú xià xíng tí qiě xiào,lián shǒu xiāng xié rú tà gē。
风吹汗乾人力尽,屐齿与石方相磨。fēng chuī hàn qián rén lì jǐn,jī chǐ yǔ shí fāng xiāng mó。
钻天三里似千里,四十八盘将奈何。zuān tiān sān lǐ shì qiān lǐ,sì shí bā pán jiāng nài hé。

蛇倒退

范成大

山前壁如削,山后崖复断。shān qián bì rú xuē,shān hòu yá fù duàn。
向吾达陇首,如海到彼岸。xiàng wú dá lǒng shǒu,rú hǎi dào bǐ àn。
那知下岭处,慄甚履冰战。nà zhī xià lǐng chù,lì shén lǚ bīng zhàn。
牵前带相挽,缒后衣尽绽。qiān qián dài xiāng wǎn,zhuì hòu yī jǐn zhàn。
健倒辄寻丈,徐行廑分寸。jiàn dào zhé xún zhàng,xú xíng jǐn fēn cùn。
上疑缘竹竿,下剧滚金弹。shàng yí yuán zhú gān,xià jù gǔn jīn dàn。
岂惟蛇退舍,飞鸟望崖反。qǐ wéi shé tuì shě,fēi niǎo wàng yá fǎn。
稍喜一径平,犹有千石乱。shāo xǐ yī jìng píng,yóu yǒu qiān shí luàn。
仍逢新烧畬,约略似耕畔。réng féng xīn shāo shē,yuē lüè shì gēng pàn。
心知人境近,颦末百忧散。xīn zhī rén jìng jìn,pín mò bǎi yōu sàn。
山民茆数把,鬼质犊子健。shān mín máo shù bǎ,guǐ zhì dú zi jiàn。
腰镵走迎客,再拜复三叹。yāo chán zǒu yíng kè,zài bài fù sān tàn。
谓匪人所蹊,官来定何干。wèi fěi rén suǒ qī,guān lái dìng hé gàn。
傥为饥火驱,平地岂无饭。tǎng wèi jī huǒ qū,píng dì qǐ wú fàn。
意者官事迫,如马就羁绊。yì zhě guān shì pò,rú mǎ jiù jī bàn。
我乃不能答,付以一笑粲。wǒ nǎi bù néng dá,fù yǐ yī xiào càn。

大丫隘

范成大

峡行五程无聚落,马头今日逢耕凿。xiá xíng wǔ chéng wú jù luò,mǎ tóu jīn rì féng gēng záo。
麦苗疏瘦豆苗稀,椒叶尖新柘叶薄。mài miáo shū shòu dòu miáo xī,jiāo yè jiān xīn zhè yè báo。
家家妇女布缠头,背负小儿领垂瘤。jiā jiā fù nǚ bù chán tóu,bèi fù xiǎo ér lǐng chuí liú。
山深生理却不乏,人有银钗一双插。shān shēn shēng lǐ què bù fá,rén yǒu yín chāi yī shuāng chā。

麻线堆

范成大

云木荡胸起,郁峨一峰危。yún mù dàng xiōng qǐ,yù é yī fēng wēi。
上有路千折,縺缕如萦丝。shàng yǒu lù qiān zhé,lián lǚ rú yíng sī。
是为麻线堆,厥险天下稀。shì wèi má xiàn duī,jué xiǎn tiān xià xī。
偪仄容半足,颠坠宁复稽。bī zè róng bàn zú,diān zhuì níng fù jī。
腾猱尚愁苦,游子将安之。téng náo shàng chóu kǔ,yóu zi jiāng ān zhī。
浮屠德宝者,悲智绪等慈。fú tú dé bǎo zhě,bēi zhì xù děng cí。
随山刊古木,寻壑得长矶。suí shān kān gǔ mù,xún hè dé zhǎng jī。
舆梁捷飞度,布石绵阶梯。yú liáng jié fēi dù,bù shí mián jiē tī。
自从新路改,重趼无赍咨。zì cóng xīn lù gǎi,zhòng jiǎn wú jī zī。
县有孙少府,琬琰劖文词。xiàn yǒu sūn shǎo fǔ,wǎn yǎn chán wén cí。
勿云此事小,惟有行人知。wù yún cǐ shì xiǎo,wéi yǒu xíng rén zhī。
况观峡山路,由来欠平治。kuàng guān xiá shān lù,yóu lái qiàn píng zhì。
官吏既弗迹,谁肯深长思。guān lì jì fú jì,shuí kěn shēn zhǎng sī。
天险固自若,当令略成蹊。tiān xiǎn gù zì ruò,dāng lìng lüè chéng qī。
土工运畚锸,石工操凿椎。tǔ gōng yùn běn chā,shí gōng cāo záo chuí。
烈火败硗确,筑沙填隙巇。liè huǒ bài qiāo què,zhù shā tián xì xī。
多用百夫力,远无五旬期。duō yòng bǎi fū lì,yuǎn wú wǔ xún qī。
但冀米盐给,不烦金币支。dàn jì mǐ yán gěi,bù fán jīn bì zhī。
非客敢窃议,道傍询旄倪。fēi kè gǎn qiè yì,dào bàng xún máo ní。
身虽雪山戍,亦愿助毫厘。shēn suī xuě shān shù,yì yuàn zhù háo lí。
工费嗟小哉,政须贤有司。gōng fèi jiē xiǎo zāi,zhèng xū xián yǒu sī。
东有管夷陵,西有叶秭归。dōng yǒu guǎn yí líng,xī yǒu yè zǐ guī。
上维沈隐侯,夔台今吏师。shàng wéi shěn yǐn hóu,kuí tái jīn lì shī。
下维熊绎孙,长材佐州麾。xià wéi xióng yì sūn,zhǎng cái zuǒ zhōu huī。
岂吾金闺彦,不如林下缁。qǐ wú jīn guī yàn,bù rú lín xià zī。
悬知议克合,了此一段奇。xuán zhī yì kè hé,le cǐ yī duàn qí。
舟楫避潢潦,置邮疾飞驰。zhōu jí bì huáng lǎo,zhì yóu jí fēi chí。
憧憧吴蜀客,来往当无时。chōng chōng wú shǔ kè,lái wǎng dāng wú shí。
仍磨钻天石,大书四贤诗。réng mó zuān tiān shí,dà shū sì xián shī。
不佞愿秉笔,远寄峡口碑。bù nìng yuàn bǐng bǐ,yuǎn jì xiá kǒu bēi。

胡孙愁

范成大

倾崖当胸石啮足,失势毛氂槁幽谷。qīng yá dāng xiōng shí niè zú,shī shì máo máo gǎo yōu gǔ。
王孙却走断不到,惟有哀猿如鬼哭。wáng sūn què zǒu duàn bù dào,wéi yǒu āi yuán rú guǐ kū。
仆夫酸嘶诉涂穷,我亦付命无何中。pū fū suān sī sù tú qióng,wǒ yì fù mìng wú hé zhōng。
悲风忽来木叶战,落日虎嘷枯竹丛。bēi fēng hū lái mù yè zhàn,luò rì hǔ háo kū zhú cóng。

千石岭

范成大

晨光挂高岭,晴色媚远客。chén guāng guà gāo lǐng,qíng sè mèi yuǎn kè。
哀湍吼丛薄,宿雾袅绝壁。āi tuān hǒu cóng báo,sù wù niǎo jué bì。
露重蓟花紫,风来蓬背白。lù zhòng jì huā zǐ,fēng lái péng bèi bái。
迷涂朴渥跳,饮涧於菟迹。mí tú pǔ wò tiào,yǐn jiàn yú tú jì。
层巅多折木,迮磴有飞石。céng diān duō zhé mù,zé dèng yǒu fēi shí。
不知山几重,杳杳入丛碧。bù zhī shān jǐ zhòng,yǎo yǎo rù cóng bì。

荒口

范成大

十步九吃蹶,百夫半蹒跚。shí bù jiǔ chī jué,bǎi fū bàn pán shān。
豁然鸟道穷,努力造其巅。huō rán niǎo dào qióng,nǔ lì zào qí diān。
谓是岭头了,一峰复当前。wèi shì lǐng tóu le,yī fēng fù dāng qián。
既无反顾法,仰望心茫然。jì wú fǎn gù fǎ,yǎng wàng xīn máng rán。

紫荷车

范成大

绿英吐弱线,翠叶抱修茎。lǜ yīng tǔ ruò xiàn,cuì yè bào xiū jīng。
矗如青旄节,草中立亭亭。chù rú qīng máo jié,cǎo zhōng lì tíng tíng。
根有却老药,鳞皴友松苓。gēn yǒu què lǎo yào,lín cūn yǒu sōng líng。
长生不暇学,聊冀病身轻。zhǎng shēng bù xiá xué,liáo jì bìng shēn qīng。

锦带花

范成大

妍红棠棣妆,弱绿蔷薇枝。yán hóng táng dì zhuāng,ruò lǜ qiáng wēi zhī。
小风一再来,飘飖随舞衣。xiǎo fēng yī zài lái,piāo yáo suí wǔ yī。
吴下妩芳槛,峡中满荒陂。wú xià wǔ fāng kǎn,xiá zhōng mǎn huāng bēi。
佳人堕空谷,皎皎白驹诗。jiā rén duò kōng gǔ,jiǎo jiǎo bái jū shī。

白狗峡

范成大

江纹圆复破,树色昏还明。jiāng wén yuán fù pò,shù sè hūn hái míng。
连滩竹节稠,汹怒奔夷陵。lián tān zhú jié chóu,xiōng nù bēn yí líng。
石矶铁色顽,相望如奸朋。shí jī tiě sè wán,xiāng wàng rú jiān péng。
踞岸意不佳,当流势尤狞。jù àn yì bù jiā,dāng liú shì yóu níng。
山回水若尽,但见青竛竮。shān huí shuǐ ruò jǐn,dàn jiàn qīng líng pīng。
惨惨疑鬼寰,幽幽无人声。cǎn cǎn yí guǐ huán,yōu yōu wú rén shēng。
颠沛安危机,艰难古今情。diān pèi ān wēi jī,jiān nán gǔ jīn qíng。
俯窥得目眩,却立恐神惊。fǔ kuī dé mù xuàn,què lì kǒng shén jīng。
白云冒岩扉,下维玉虚庭。bái yún mào yán fēi,xià wéi yù xū tíng。
神仙坐阅世,应笑行人行。shén xiān zuò yuè shì,yīng xiào xíng rén xíng。

照君台

范成大

天生尤物元无种,万里巴村出青冢。tiān shēng yóu wù yuán wú zhǒng,wàn lǐ bā cūn chū qīng zhǒng。
高台望思台已荒,东风溪涨流水香。gāo tái wàng sī tái yǐ huāng,dōng fēng xī zhǎng liú shuǐ xiāng。
婵娟钟美空万古,翻使乡山多丑女。chán juān zhōng měi kōng wàn gǔ,fān shǐ xiāng shān duō chǒu nǚ。
灸眉作瘢亦不须,人人有瘿如瓠壶。jiǔ méi zuò bān yì bù xū,rén rén yǒu yǐng rú hù hú。

将至巫山遇雨

范成大

峡行水落惟忧雨,通昔淋浪怨行旅。xiá xíng shuǐ luò wéi yōu yǔ,tōng xī lín làng yuàn xíng lǚ。
千山万山生白烟,阳台那得云如许。qiān shān wàn shān shēng bái yān,yáng tái nà dé yún rú xǔ。
笺词腾告翠帷仙,丐我一晴翻手间。jiān cí téng gào cuì wéi xiān,gài wǒ yī qíng fān shǒu jiān。
放开十二峰头色,重赋碧丛高插天。fàng kāi shí èr fēng tóu sè,zhòng fù bì cóng gāo chā tiān。