古诗词

咏西山

蔡沈

紫荆相依倚,绿筱自蒙密。zǐ jīng xiāng yī yǐ,lǜ xiǎo zì méng mì。
秋兰涧中花,山果路边实。qiū lán jiàn zhōng huā,shān guǒ lù biān shí。
沿岗引霜藤,临流坐寒石。yán gǎng yǐn shuāng téng,lín liú zuò hán shí。
日暮阴崖开,云收远山出。rì mù yīn yá kāi,yún shōu yuǎn shān chū。
疏篱尚存菊,荒庭旧垂橘。shū lí shàng cún jú,huāng tíng jiù chuí jú。
丝桐想虚堂,简策居静室。sī tóng xiǎng xū táng,jiǎn cè jū jìng shì。
俯仰今几时,漫然已陈迹。fǔ yǎng jīn jǐ shí,màn rán yǐ chén jì。
摩挲苍苔痕,屐齿不可识。mó sā cāng tái hén,jī chǐ bù kě shí。

蔡沈

宋建州建阳人,字仲默,学者称九峰先生。蔡元定次子。少承家学,师事朱熹。庆元党禁,随父谪道州。父殁,隐居九峰,受朱熹命注《尚书》,凡十余年,于宁宗嘉定二年成《书集传》。其书融会众说,注释明晰,为元代以后试士必用。 蔡沈的作品>>

猜您喜欢

寄赠江宁刘明府

蔡沈

南陆昼日永,北窗风气清。nán lù zhòu rì yǒng,běi chuāng fēng qì qīng。
端居玩时物,园林绿阴成。duān jū wán shí wù,yuán lín lǜ yīn chéng。
新竹梢已繁,修梧叶初荣。xīn zhú shāo yǐ fán,xiū wú yè chū róng。
翩翩有幽禽,睍睆发清声。piān piān yǒu yōu qín,xiàn huàn fā qīng shēng。
岂无樽酒欢,抚景难自倾。qǐ wú zūn jiǔ huān,fǔ jǐng nán zì qīng。
亲朋天一端,别我岁倏更。qīn péng tiān yī duān,bié wǒ suì shū gèng。
衷丹寄秋毫,香煤染霜藤。zhōng dān jì qiū háo,xiāng méi rǎn shuāng téng。
耿耿叹离群,拳拳怀友生。gěng gěng tàn lí qún,quán quán huái yǒu shēng。
珍重万金抵,契阔千恨平。zhēn zhòng wàn jīn dǐ,qì kuò qiān hèn píng。
欲题尺书报,恻怆若为情。yù tí chǐ shū bào,cè chuàng ruò wèi qíng。

读王莽传寄廖判府

蔡沈

噫吁嚱,噫嚱一曲难为听,桑麻垄亩今荆榛。yī xū xì,yī xì yī qū nán wèi tīng,sāng má lǒng mǔ jīn jīng zhēn。
子规夜诉仓庚鸣,时至气化能无声。zi guī yè sù cāng gēng míng,shí zhì qì huà néng wú shēng。
高皇神武百世业,安汉小子为凭陵。gāo huáng shén wǔ bǎi shì yè,ān hàn xiǎo zi wèi píng líng。
九十六万目可掩,奈何从臾皆群臣。jiǔ shí liù wàn mù kě yǎn,nài hé cóng yú jiē qún chén。
臣乎臣乎胡乃尔,富汝贵汝庸何生。chén hū chén hū hú nǎi ěr,fù rǔ guì rǔ yōng hé shēng。
炎精白昼欲晦蚀,日角眉目尤精神。yán jīng bái zhòu yù huì shí,rì jiǎo méi mù yóu jīng shén。
古来权柄不早去,止为鱼肉涂生灵。gǔ lái quán bǐng bù zǎo qù,zhǐ wèi yú ròu tú shēng líng。
生灵涂炭自兹始,古往今来只如此。shēng líng tú tàn zì zī shǐ,gǔ wǎng jīn lái zhǐ rú cǐ。
重华一去何时还,志士幽人泪如雨。zhòng huá yī qù hé shí hái,zhì shì yōu rén lèi rú yǔ。
471234