古诗词

禁直赐果

胡铨

禁署装成宝缨络,冰盘剪出水晶盐。jìn shǔ zhuāng chéng bǎo yīng luò,bīng pán jiǎn chū shuǐ jīng yán。
传呼天上好消息,玉果新颁出御奁。chuán hū tiān shàng hǎo xiāo xī,yù guǒ xīn bān chū yù lián。
胡铨

胡铨

胡铨(1102年—1180年),字邦衡,号澹庵。吉州庐陵芗城(今江西省吉安市青原区值夏镇)人。南宋爱国名臣、文学家,庐陵“五忠一节”之一,与李纲、赵鼎、李光并称“南宋四名臣”。建炎二年(1128年),胡铨登进士第。初授抚州军事判官,他招募乡丁,助官军捍御金军。后除枢密院编修官。绍兴八年(1138年),秦桧主和,胡铨抗疏力斥,乞斩秦桧与参政孙近、使臣王伦,声振朝野。但遭除名,编管昭州,移谪吉阳军。秦桧死后,内移衡州。宋孝宗即位,复任奉议郎,知饶州。历国史院编修官、兵部侍郎,晚年以资政殿学士致仕。淳熙七年(1180年),胡铨去世,追赠通议大夫,谥号“忠简”。著有《澹庵集》等传世。 胡铨的作品>>

猜您喜欢

题自画潇湘夜雨图

胡铨

一片潇湘落笔端,骚人千古带愁看。yī piàn xiāo xiāng luò bǐ duān,sāo rén qiān gǔ dài chóu kàn。
不堪秋著枫林港,雨阔烟深夜钓寒。bù kān qiū zhù fēng lín gǎng,yǔ kuò yān shēn yè diào hán。

题画扇

胡铨

谁向生绡白团扇,画将羁客据征鞍。shuí xiàng shēng xiāo bái tuán shàn,huà jiāng jī kè jù zhēng ān。
南迁万里知前定,壁上崖州莫怕看。nán qiān wàn lǐ zhī qián dìng,bì shàng yá zhōu mò pà kàn。

和张庆符题余作清江引图

胡铨

痛饮从来别有肠,酒酣落笔扫沧浪。tòng yǐn cóng lái bié yǒu cháng,jiǔ hān luò bǐ sǎo cāng làng。
如今却怕风波恶,莫画清江画醉乡。rú jīn què pà fēng bō è,mò huà qīng jiāng huà zuì xiāng。

和张庆符题余作清江引图

胡铨

何人半醉眼花昏,画出江南烟雨村。hé rén bàn zuì yǎn huā hūn,huà chū jiāng nán yān yǔ cūn。
满世庾尘遮不得,聊将醉墨洗乾坤。mǎn shì yǔ chén zhē bù dé,liáo jiāng zuì mò xǐ qián kūn。

答友人

胡铨

竹径萧疏杖履经,偕临流水诵黄庭。zhú jìng xiāo shū zhàng lǚ jīng,xié lín liú shuǐ sòng huáng tíng。
秋风忽作世情冷,山色似惭君眼青。qiū fēng hū zuò shì qíng lěng,shān sè shì cán jūn yǎn qīng。

永兴观

胡铨

连云宿麦团碧浪,缀草落花成锦窠。lián yún sù mài tuán bì làng,zhuì cǎo luò huā chéng jǐn kē。
我来欲觅种桃者,猎猎空存庭下莎。wǒ lái yù mì zhǒng táo zhě,liè liè kōng cún tíng xià shā。

喷雪泉

胡铨

庐峰漱玉旧传名,今见青原喷雪成。lú fēng shù yù jiù chuán míng,jīn jiàn qīng yuán pēn xuě chéng。
两处山川肯相下,洗除尘垢一时清。liǎng chù shān chuān kěn xiāng xià,xǐ chú chén gòu yī shí qīng。

宝气亭

胡铨

尘容不逐江流净,酒力都从雪压消。chén róng bù zhú jiāng liú jìng,jiǔ lì dōu cóng xuě yā xiāo。
斗下只今无剑气,年来牛犊在人腰。dòu xià zhǐ jīn wú jiàn qì,nián lái niú dú zài rén yāo。

十二月二十四日问谭孔昭疾见庭下雨中花云木芙蓉也楚词云搴芙蓉兮木末言芙蓉水花不在木末也

胡铨

幽花卧雨滋溅泪,秀色可人羞冶容。yōu huā wò yǔ zī jiàn lèi,xiù sè kě rén xiū yě róng。
却笑楚人非博物,不知木末有芙蓉。què xiào chǔ rén fēi bó wù,bù zhī mù mò yǒu fú róng。

小西湖

胡铨

沙鸥无事作群眠,乱荇萦风翠带牵。shā ōu wú shì zuò qún mián,luàn xìng yíng fēng cuì dài qiān。
波静不忧无蒂櫓,心清聊溉不毛田。bō jìng bù yōu wú dì lǔ,xīn qīng liáo gài bù máo tián。

小西湖

胡铨

湖边日日枕流眠,却笑风波百丈牵。hú biān rì rì zhěn liú mián,què xiào fēng bō bǎi zhàng qiān。
无限烟光堪我老,不须投表乞归田。wú xiàn yān guāng kān wǒ lǎo,bù xū tóu biǎo qǐ guī tián。

和山谷从张仲谋乞蜡梅韵寄吴明可

胡铨

玉壶佳处野梅发,未减后山襄样黄。yù hú jiā chù yě méi fā,wèi jiǎn hòu shān xiāng yàng huáng。
乞取一枝淮海去,不应春色占钱塘。qǐ qǔ yī zhī huái hǎi qù,bù yīng chūn sè zhàn qián táng。

刘景仁画墨梅扇上又画梅影于扇阴求诗各题一绝

胡铨

竹外梅花耿玉颜,凛然冰句落霜纨。zhú wài méi huā gěng yù yán,lǐn rán bīng jù luò shuāng wán。
莫将轻扇趋炎子,留作人间六月寒。mò jiāng qīng shàn qū yán zi,liú zuò rén jiān liù yuè hán。

刘景仁画墨梅扇上又画梅影于扇阴求诗各题一绝

胡铨

踏月看梅不见花,只惊水底影横斜。tà yuè kàn méi bù jiàn huā,zhǐ jīng shuǐ dǐ yǐng héng xié。
归来扫向冰绡扇,袖有西湖处士家。guī lái sǎo xiàng bīng xiāo shàn,xiù yǒu xī hú chù shì jiā。

落花

胡铨

未信花飞能减春,花飞只恼有情人。wèi xìn huā fēi néng jiǎn chūn,huā fēi zhǐ nǎo yǒu qíng rén。
也知造物贾馀巧,要作醉眠红锦裀。yě zhī zào wù jiǎ yú qiǎo,yào zuò zuì mián hóng jǐn yīn。
79123456