古诗词

夔州竹枝歌九首

范成大

百衲畬山青间红,粟茎成穗豆成丛。bǎi nà shē shān qīng jiān hóng,sù jīng chéng suì dòu chéng cóng。
东屯平田粳米软,不到贫人饭甑中。dōng tún píng tián jīng mǐ ruǎn,bù dào pín rén fàn zèng zhōng。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

丙午新正书怀十首

范成大

殊方节物记吾曾,海北天西一瘦藤。shū fāng jié wù jì wú céng,hǎi běi tiān xī yī shòu téng。
乌榄鸡槟尝老酒,酥花芋叶试新灯。wū lǎn jī bīn cháng lǎo jiǔ,sū huā yù yè shì xīn dēng。
瘴云度岭浓如墨,边雪窥窗冷欲冰。zhàng yún dù lǐng nóng rú mò,biān xuě kuī chuāng lěng yù bīng。
闲展两乡图画看,卧游何必减深登。xián zhǎn liǎng xiāng tú huà kàn,wò yóu hé bì jiǎn shēn dēng。

元夕后连阴

范成大

问讯东风几日来,冷烟寒雾锁池台。wèn xùn dōng fēng jǐ rì lái,lěng yān hán wù suǒ chí tái。
扫空积雪翻成雨,收尽残灯未见梅。sǎo kōng jī xuě fān chéng yǔ,shōu jǐn cán dēng wèi jiàn méi。
夜饮厌厌非老伴,春阴漠漠是愁媒。yè yǐn yàn yàn fēi lǎo bàn,chūn yīn mò mò shì chóu méi。
谁能腰鼓催花信,快打凉州百面雷。shuí néng yāo gǔ cuī huā xìn,kuài dǎ liáng zhōu bǎi miàn léi。

次韵严子文见寄

范成大

雨云浓压屋山头,诗句端来写客忧。yǔ yún nóng yā wū shān tóu,shī jù duān lái xiě kè yōu。
雷电已将金薤取,琼瑶难报木瓜投。léi diàn yǐ jiāng jīn xiè qǔ,qióng yáo nán bào mù guā tóu。
无心我正铭三住,有意君堪话四休。wú xīn wǒ zhèng míng sān zhù,yǒu yì jūn kān huà sì xiū。
何日寻春同步屧,先教啼鸟说来由。hé rì xún chūn tóng bù xiè,xiān jiào tí niǎo shuō lái yóu。

再次韵述怀约子文见过

范成大

灰木心形雪满头,鹤凫长短不悲忧。huī mù xīn xíng xuě mǎn tóu,hè fú zhǎng duǎn bù bēi yōu。
瓮畦纯白无机械,蒲局枭卢任博投。wèng qí chún bái wú jī xiè,pú jú xiāo lú rèn bó tóu。
若爱陶陶并兀兀,先须莫莫与休休。ruò ài táo táo bìng wù wù,xiān xū mò mò yǔ xiū xiū。
个中情话谁能共,鸡黍明当挽仲由。gè zhōng qíng huà shuí néng gòng,jī shǔ míng dāng wǎn zhòng yóu。

寄题永新张教授无尽藏

范成大

古来谁道四并难,对境心空著处安。gǔ lái shuí dào sì bìng nán,duì jìng xīn kōng zhù chù ān。
要识见闻无尽藏,先除梦幻有为观。yào shí jiàn wén wú jǐn cáng,xiān chú mèng huàn yǒu wèi guān。
削平丘垤孤峰峻,撤去籓篱万象宽。xuē píng qiū dié gū fēng jùn,chè qù fān lí wàn xiàng kuān。
快诵老坡秋望赋,大千风月一毫端。kuài sòng lǎo pō qiū wàng fù,dà qiān fēng yuè yī háo duān。

送王仲显赴琼筦

范成大

三径蓬蒿春雨肥,微君谁与开柴扉。sān jìng péng hāo chūn yǔ féi,wēi jūn shuí yǔ kāi chái fēi。
电光射牛书过目,虹气干斗酒淋衣。diàn guāng shè niú shū guò mù,hóng qì gàn dòu jiǔ lín yī。
十年五别岁月老,一方万里音尘稀。shí nián wǔ bié suì yuè lǎo,yī fāng wàn lǐ yīn chén xī。
谁云沧海断地脉,莫信天南无雁飞。shuí yún cāng hǎi duàn dì mài,mò xìn tiān nán wú yàn fēi。

东宫寿诗

范成大

再造炎图抚太宁,龙楼毓德会千龄。zài zào yán tú fǔ tài níng,lóng lóu yù dé huì qiān líng。
三宫叠矩深邦本,两曜重光炳帝庭。sān gōng dié jǔ shēn bāng běn,liǎng yào zhòng guāng bǐng dì tíng。
自古东明陪出日,只今南极是前星。zì gǔ dōng míng péi chū rì,zhǐ jīn nán jí shì qián xīng。
钧天岁岁家人礼,长对瑶阶第四蓂。jūn tiān suì suì jiā rén lǐ,zhǎng duì yáo jiē dì sì míng。

东宫寿诗

范成大

并世勋华照古今,朱明彩服侍尊临。bìng shì xūn huá zhào gǔ jīn,zhū míng cǎi fú shì zūn lín。
邦家大庆重亲养,社稷元良万国心。bāng jiā dà qìng zhòng qīn yǎng,shè jì yuán liáng wàn guó xīn。
菊露壶觞秋色正,桂风殿阁月香深。jú lù hú shāng qiū sè zhèng,guì fēng diàn gé yuè xiāng shēn。
欲知天序无疆处,铜律声中治世音。yù zhī tiān xù wú jiāng chù,tóng lǜ shēng zhōng zhì shì yīn。

送闻人伯卿赴铜陵

范成大

雪压关山昼掩扃,故人何事短长亭。xuě yā guān shān zhòu yǎn jiōng,gù rén hé shì duǎn zhǎng tíng。
折腰直为瓶无粟,便腹犹怜笥有经。zhé yāo zhí wèi píng wú sù,biàn fù yóu lián sì yǒu jīng。
牒诉尘埃头更白,简编灯火眼终青。dié sù chén āi tóu gèng bái,jiǎn biān dēng huǒ yǎn zhōng qīng。
可怜东壁辉光外,寥落江湖处士星。kě lián dōng bì huī guāng wài,liáo luò jiāng hú chù shì xīng。

再题瓶中梅花

范成大

园林篱落冻芳尘,南北枝间玉蕊皴。yuán lín lí luò dòng fāng chén,nán běi zhī jiān yù ruǐ cūn。
风袂挽香虽淡薄,月窗横影已精神。fēng mèi wǎn xiāng suī dàn báo,yuè chuāng héng yǐng yǐ jīng shén。
雪霜春事年年晚,今古诗情日日新。xuě shuāng chūn shì nián nián wǎn,jīn gǔ shī qíng rì rì xīn。
铁石如翁犹索句,真成嚼蜡对横陈。tiě shí rú wēng yóu suǒ jù,zhēn chéng jué là duì héng chén。

王仲行尚书录示近诗闻今日劝农灵岩次韵纪事

范成大

馆娃宫殿压云头,自昔登临隘九州。guǎn wá gōng diàn yā yún tóu,zì xī dēng lín ài jiǔ zhōu。
雪浪长风三万顷,苍烟古木二千秋。xuě làng zhǎng fēng sān wàn qǐng,cāng yān gǔ mù èr qiān qiū。
宾僚谁伴作诗苦,父老竞传敷政优。bīn liáo shuí bàn zuò shī kǔ,fù lǎo jìng chuán fū zhèng yōu。
想见归骖穿夜市,月边灯火满西楼。xiǎng jiàn guī cān chuān yè shì,yuè biān dēng huǒ mǎn xī lóu。

仲行再示新句复次韵述怀

范成大

神仙懒学古浮丘,祖意慵参老赵州。shén xiān lǎn xué gǔ fú qiū,zǔ yì yōng cān lǎo zhào zhōu。
四壁尘埃心似水,一生风露鬓先秋。sì bì chén āi xīn shì shuǐ,yī shēng fēng lù bìn xiān qiū。
病衰谨谢吴中客,技拙甘同楚国优。bìng shuāi jǐn xiè wú zhōng kè,jì zhuō gān tóng chǔ guó yōu。
斥鴳蓬蒿元自足,世间何必卧高楼。chì yàn péng hāo yuán zì zú,shì jiān hé bì wò gāo lóu。

民病春疫作诗悯之

范成大

乖气肆行伤好春,十家九空寒螀呻。guāi qì sì xíng shāng hǎo chūn,shí jiā jiǔ kōng hán jiāng shēn。
阴阳何者强作孽,天地岂其真不仁。yīn yáng hé zhě qiáng zuò niè,tiān dì qǐ qí zhēn bù rén。
去腊奇寒衾似铁,连年薄热甑生尘。qù là qí hán qīn shì tiě,lián nián báo rè zèng shēng chén。
疲氓惫矣可更病,我作此诗当感神。pí máng bèi yǐ kě gèng bìng,wǒ zuò cǐ shī dāng gǎn shén。

题夫差庙

范成大

纵敌稽山祸已胎,垂涎上国更荒哉。zòng dí jī shān huò yǐ tāi,chuí xián shàng guó gèng huāng zāi。
不知养虎自遗患,只道求鱼无后灾。bù zhī yǎng hǔ zì yí huàn,zhǐ dào qiú yú wú hòu zāi。
梦见梧桐生后圃,眼看麋鹿上高台。mèng jiàn wú tóng shēng hòu pǔ,yǎn kàn mí lù shàng gāo tái。
千龄只有忠臣恨,化作涛江雪浪堆。qiān líng zhǐ yǒu zhōng chén hèn,huà zuò tāo jiāng xuě làng duī。

翻袜庵夜坐闻雨

范成大

闲门冷落静无哗,小阁帘帏密自遮。xián mén lěng luò jìng wú huā,xiǎo gé lián wéi mì zì zhē。
日晚课程丹灶火,夜深光景佛灯花。rì wǎn kè chéng dān zào huǒ,yè shēn guāng jǐng fú dēng huā。
人生宁有病连岁,身世略如僧在家。rén shēng níng yǒu bìng lián suì,shēn shì lüè rú sēng zài jiā。
步屧寻春非老伴,任教风雨唤雷车。bù xiè xún chūn fēi lǎo bàn,rèn jiào fēng yǔ huàn léi chē。