古诗词

杜子野寄云山兰石四画且以近诗来和韵酬之

徐鹿卿

石瘦兰馨入骨寒,笔端往往带儒酸。shí shòu lán xīn rù gǔ hán,bǐ duān wǎng wǎng dài rú suān。
河阳桃李春风满,此段烦君更画看。hé yáng táo lǐ chūn fēng mǎn,cǐ duàn fán jūn gèng huà kàn。
徐鹿卿

徐鹿卿

徐鹿卿(1170—1249),字德夫,号泉谷,隆兴丰城(今江西省丰城市白土镇后泉村)人。南宋文学家、藏书家。徐鹿卿生于宋孝宗乾道六年,卒于理宗淳祐九年,年八十岁。博通经史,以文学著名乡里。嘉定十六年,(公元一二二三年)廷试进士,调安南军学教授,复申理义之学。入为枢密院编修官。时刘克庄、王迈、方大琮皆因事被黜,他作诗赠之,并为弹劾。太学诸生作四贤诗美之。累官吏部侍郎,提举鸿禧观致仕。及卒,谥清正。鹿卿著有泉谷文集及奏议、讲议等,《宋史本传》传于世。 徐鹿卿的作品>>

猜您喜欢

别倅车

徐鹿卿

圣朝疏网示宽平,鞫谳烦公六月行。shèng cháo shū wǎng shì kuān píng,jū yàn fán gōng liù yuè xíng。
穿屋可嗟嚚讼险,持衡只在此心明。chuān wū kě jiē yín sòng xiǎn,chí héng zhǐ zài cǐ xīn míng。
苏冤去释五原旱,了事归看快阁晴。sū yuān qù shì wǔ yuán hàn,le shì guī kàn kuài gé qíng。
检点旧游章世美,甘棠蔽芾满江城。jiǎn diǎn jiù yóu zhāng shì měi,gān táng bì fèi mǎn jiāng chéng。

饯罗史君二首

徐鹿卿

圣朝选表作公卿,如此才猷合要津。shèng cháo xuǎn biǎo zuò gōng qīng,rú cǐ cái yóu hé yào jīn。
上亦知公能体国,心乎济物不谋身。shàng yì zhī gōng néng tǐ guó,xīn hū jì wù bù móu shēn。
梅花岭下忽千里,荷橐班中添一人。méi huā lǐng xià hū qiān lǐ,hé tuó bān zhōng tiān yī rén。
民愿借留留不得,多应留与十分春。mín yuàn jiè liú liú bù dé,duō yīng liú yǔ shí fēn chūn。

饯罗史君二首

徐鹿卿

西邻有女出深闺,十二楼中奉盥匜。xī lín yǒu nǚ chū shēn guī,shí èr lóu zhōng fèng guàn yí。
大德爱怜知有造,小心庄肃但无欺。dà dé ài lián zhī yǒu zào,xiǎo xīn zhuāng sù dàn wú qī。
请为公祝千年寿,耻学人填半额眉。qǐng wèi gōng zhù qiān nián shòu,chǐ xué rén tián bàn é méi。
旧着衣裳今好在,芳心暗逐锦帆移。jiù zhe yī shang jīn hǎo zài,fāng xīn àn zhú jǐn fān yí。

令佐约登息梅岭不克赴次来韵

徐鹿卿

撑空一岭镇东隅,未遂登临且按图。chēng kōng yī lǐng zhèn dōng yú,wèi suì dēng lín qiě àn tú。
城雉峥嵘归眼界,径蛇盘屈透云衢。chéng zhì zhēng róng guī yǎn jiè,jìng shé pán qū tòu yún qú。
句中风月天无尽,物外亭台山不孤。jù zhōng fēng yuè tiān wú jǐn,wù wài tíng tái shān bù gū。
令佐才高当办此,稍容拙者自嬉娱。lìng zuǒ cái gāo dāng bàn cǐ,shāo róng zhuō zhě zì xī yú。

喜雨上史使君冯宫讲

徐鹿卿

平田秋水高潺湲,大府宽条俶布宣。píng tián qiū shuǐ gāo chán yuán,dà fǔ kuān tiáo chù bù xuān。
不旱犹应言有旱,省愆敢自谓无愆。bù hàn yóu yīng yán yǒu hàn,shěng qiān gǎn zì wèi wú qiān。
倒翻云外菩提水,幻出人间摆柳天。dào fān yún wài pú tí shuǐ,huàn chū rén jiān bǎi liǔ tiān。
阡陌晓来传好语,作霖人在岭梅边。qiān mò xiǎo lái chuán hǎo yǔ,zuò lín rén zài lǐng méi biān。

湛泉酌饯黎

徐鹿卿

几人林下赋归休,公独翩然汗漫游。jǐ rén lín xià fù guī xiū,gōng dú piān rán hàn màn yóu。
味道不妨寒似水,入时须用曲如钩。wèi dào bù fáng hán shì shuǐ,rù shí xū yòng qū rú gōu。
从来邻父邀皆去,底事官曹挽不留。cóng lái lín fù yāo jiē qù,dǐ shì guān cáo wǎn bù liú。
后夜相从那复得,月明千里故山秋。hòu yè xiāng cóng nà fù dé,yuè míng qiān lǐ gù shān qiū。

寿冯宫教

徐鹿卿

子月阳从律管回,刚明钟聚济时材。zi yuè yáng cóng lǜ guǎn huí,gāng míng zhōng jù jì shí cái。
出当圣世千龄会,小为横江百姓来。chū dāng shèng shì qiān líng huì,xiǎo wèi héng jiāng bǎi xìng lái。
生意无穷仓有粟,春工不择地宜梅。shēng yì wú qióng cāng yǒu sù,chūn gōng bù zé dì yí méi。
从今拈出经纶手,吾道辉光寿域开。cóng jīn niān chū jīng lún shǒu,wú dào huī guāng shòu yù kāi。

寿冯宫教

徐鹿卿

文星照耀大江滨,春色无边上藻芹。wén xīng zhào yào dà jiāng bīn,chūn sè wú biān shàng zǎo qín。
千载鲁宫覃美化,百年洛学嗣清芬。qiān zài lǔ gōng tán měi huà,bǎi nián luò xué sì qīng fēn。
但同南国歌申伯,敢效东坡寿卯君。dàn tóng nán guó gē shēn bó,gǎn xiào dōng pō shòu mǎo jūn。
谁谓广文官舍冷,眼前突兀厦连云。shuí wèi guǎng wén guān shě lěng,yǎn qián tū wù shà lián yún。

寿冯宫教

徐鹿卿

公占金华宝婺躔,我生剑气斗牛边。gōng zhàn jīn huá bǎo wù chán,wǒ shēng jiàn qì dòu niú biān。
云山阔远一千里,岁纪参差三十年。yún shān kuò yuǎn yī qiān lǐ,suì jì cān chà sān shí nián。
初度谩言同日月,荣枯相去异天渊。chū dù mán yán tóng rì yuè,róng kū xiāng qù yì tiān yuān。
香山不鄙兼谟少,名节当参九老传。xiāng shān bù bǐ jiān mó shǎo,míng jié dāng cān jiǔ lǎo chuán。

送游同年赴增城征官

徐鹿卿

蹋雪南征靡惮劳,此公端不为锥刀。tà xuě nán zhēng mí dàn láo,cǐ gōng duān bù wèi zhuī dāo。
能行所学官无小,苟利于民誉自高。néng xíng suǒ xué guān wú xiǎo,gǒu lì yú mín yù zì gāo。
鞭算何须穷孔穴,荆班且共说风骚。biān suàn hé xū qióng kǒng xué,jīng bān qiě gòng shuō fēng sāo。
吏奸民蠹浑闲事,临政先教立脚牢。lì jiān mín dù hún xián shì,lín zhèng xiān jiào lì jiǎo láo。

送游同年赴增城征官

徐鹿卿

君行岭海独贤劳,我念乡关折大刀。jūn xíng lǐng hǎi dú xián láo,wǒ niàn xiāng guān zhé dà dāo。
心事有如江水白,谊风端共庾山高。xīn shì yǒu rú jiāng shuǐ bái,yì fēng duān gòng yǔ shān gāo。
理财只合从周礼,饮酒何妨读楚骚。lǐ cái zhǐ hé cóng zhōu lǐ,yǐn jiǔ hé fáng dú chǔ sāo。
客至无毡相谅得,请将诗句当共牢。kè zhì wú zhān xiāng liàng dé,qǐng jiāng shī jù dāng gòng láo。

次宫教六斋庆成韵

徐鹿卿

鲁侯修泮几千年,盛事相符易地然。lǔ hóu xiū pàn jǐ qiān nián,shèng shì xiāng fú yì dì rán。
夏屋渠渠高插斗,诲言历历暖于毡。xià wū qú qú gāo chā dòu,huì yán lì lì nuǎn yú zhān。
简编有味芸香细,风月无边草色鲜。jiǎn biān yǒu wèi yún xiāng xì,fēng yuè wú biān cǎo sè xiān。
乐道箪瓢亦人耳,安居何惮士希贤。lè dào dān piáo yì rén ěr,ān jū hé dàn shì xī xián。

次宫教六斋庆成韵

徐鹿卿

邪倾枝柱费三年,革故图新有待然。xié qīng zhī zhù fèi sān nián,gé gù tú xīn yǒu dài rán。
凌雨千间骈紫佩,濂溪一派宝青毡。líng yǔ qiān jiān pián zǐ pèi,lián xī yī pài bǎo qīng zhān。
韶鸣已觉俱忘味,鼎养何妨更击鲜。sháo míng yǐ jué jù wàng wèi,dǐng yǎng hé fáng gèng jī xiān。
师帅作成真有道,诜诜弟子信皆贤。shī shuài zuò chéng zhēn yǒu dào,shēn shēn dì zi xìn jiē xián。

宫教再以诗来复次韵

徐鹿卿

蚤负才名四十年,胸中成室总天然。zǎo fù cái míng sì shí nián,xiōng zhōng chéng shì zǒng tiān rán。
承流且建偏州学,谈道终分广厦毡。chéng liú qiě jiàn piān zhōu xué,tán dào zhōng fēn guǎng shà zhān。
椽笔发挥春藻丽,鸾旗照映雪花鲜。chuán bǐ fā huī chūn zǎo lì,luán qí zhào yìng xuě huā xiān。
几人鱼跃鸢飞下,黄卷生涯对圣贤。jǐ rén yú yuè yuān fēi xià,huáng juǎn shēng yá duì shèng xián。

陈府判邀游梅关

徐鹿卿

庾岭苍苍古复今,公馀杖履惬幽寻。yǔ lǐng cāng cāng gǔ fù jīn,gōng yú zhàng lǚ qiè yōu xún。
两崖峭壁风霜骨,一片清泉佛祖心。liǎng yá qiào bì fēng shuāng gǔ,yī piàn qīng quán fú zǔ xīn。
静浣世缘挥酒碗,更添春色上梅林。jìng huàn shì yuán huī jiǔ wǎn,gèng tiān chūn sè shàng méi lín。
冥搜翻觉诗情拙,满眼皆诗只用吟。míng sōu fān jué shī qíng zhuō,mǎn yǎn jiē shī zhǐ yòng yín。