古诗词

明堂庆成诗

徐鹿卿

圣皇历服万斯年,今搆精禋第八番。shèng huáng lì fú wàn sī nián,jīn gòu jīng yīn dì bā fān。
配合二仪严太报,侑兼三后有常尊。pèi hé èr yí yán tài bào,yòu jiān sān hòu yǒu cháng zūn。
纯心实德期先尽,缛典彝仪匪谩繁。chún xīn shí dé qī xiān jǐn,rù diǎn yí yí fěi mán fán。
淳祐本因皇祐制,民心所欲圣心存。chún yòu běn yīn huáng yòu zhì,mín xīn suǒ yù shèng xīn cún。
季秋肇卜中辛吉,旦气深忧宿霭昏。jì qiū zhào bo zhōng xīn jí,dàn qì shēn yōu sù ǎi hūn。
罙月斋居忘肉味,寸丹靡日不天阍。shēn yuè zhāi jū wàng ròu wèi,cùn dān mí rì bù tiān hūn。
阍临原庙清风穆,既驾銮舆晓日暾。hūn lín yuán miào qīng fēng mù,jì jià luán yú xiǎo rì tūn。
明德馨香非黍稷,真机轩豁露干坤。míng dé xīn xiāng fēi shǔ jì,zhēn jī xuān huō lù gàn kūn。
高空不夜天澄湛,大乐同和景晏温。gāo kōng bù yè tiān chéng zhàn,dà lè tóng hé jǐng yàn wēn。
福禄穰穰绵帝锡,本支奕奕庆文孙。fú lù ráng ráng mián dì xī,běn zhī yì yì qìng wén sūn。
诞敷解泽传鸡赦,环列臣工肃骏奔。dàn fū jiě zé chuán jī shè,huán liè chén gōng sù jùn bēn。
河海晏清成钜典,神祇安乐衍璿源。hé hǎi yàn qīng chéng jù diǎn,shén qí ān lè yǎn xuán yuán。
无前休美方扬厉,持敬工夫重讨论。wú qián xiū měi fāng yáng lì,chí jìng gōng fū zhòng tǎo lùn。
武帝中年惛内欲,明皇晚岁异开元。wǔ dì zhōng nián hūn nèi yù,míng huáng wǎn suì yì kāi yuán。
愿将英断充刚健,早正皇储立本根。yuàn jiāng yīng duàn chōng gāng jiàn,zǎo zhèng huáng chǔ lì běn gēn。
骏骨广求来冀马,乌巢不毁集庭鹓。jùn gǔ guǎng qiú lái jì mǎ,wū cháo bù huǐ jí tíng yuān。
长存鲠亮为元气,痛绝阴柔杜幸门。zhǎng cún gěng liàng wèi yuán qì,tòng jué yīn róu dù xìng mén。
肃正纪纲强国势,细分臂指镇侯藩。sù zhèng jì gāng qiáng guó shì,xì fēn bì zhǐ zhèn hóu fān。
微臣何幸逢熙事,奏雅终篇罄瞽言。wēi chén hé xìng féng xī shì,zòu yǎ zhōng piān qìng gǔ yán。
执戟从官今老矣,华封祝寿报君恩。zhí jǐ cóng guān jīn lǎo yǐ,huá fēng zhù shòu bào jūn ēn。
徐鹿卿

徐鹿卿

徐鹿卿(1170—1249),字德夫,号泉谷,隆兴丰城(今江西省丰城市白土镇后泉村)人。南宋文学家、藏书家。徐鹿卿生于宋孝宗乾道六年,卒于理宗淳祐九年,年八十岁。博通经史,以文学著名乡里。嘉定十六年,(公元一二二三年)廷试进士,调安南军学教授,复申理义之学。入为枢密院编修官。时刘克庄、王迈、方大琮皆因事被黜,他作诗赠之,并为弹劾。太学诸生作四贤诗美之。累官吏部侍郎,提举鸿禧观致仕。及卒,谥清正。鹿卿著有泉谷文集及奏议、讲议等,《宋史本传》传于世。 徐鹿卿的作品>>

猜您喜欢

劝农上宫教

徐鹿卿

竹马儿童喜欲狂,循良太守似龚黄。zhú mǎ ér tóng xǐ yù kuáng,xún liáng tài shǒu shì gōng huáng。
仓庚百啭蚕桑启,布谷一声粳稻香。cāng gēng bǎi zhuàn cán sāng qǐ,bù gǔ yī shēng jīng dào xiāng。
耕馌尽陶豳国化,游嬉已遍舜民乡。gēng yè jǐn táo bīn guó huà,yóu xī yǐ biàn shùn mín xiāng。
文书便合登高阁,为说东郊入务忙。wén shū biàn hé dēng gāo gé,wèi shuō dōng jiāo rù wù máng。

湛泉送客二绝句

徐鹿卿

吾生如寄耳,岭阯又三年。wú shēng rú jì ěr,lǐng zhǐ yòu sān nián。
政自归心碎,那堪送客船。zhèng zì guī xīn suì,nà kān sòng kè chuán。

湛泉送客二绝句

徐鹿卿

中年怀易恶,更听断肠声。zhōng nián huái yì è,gèng tīng duàn cháng shēng。
多谢两榕树,逢人管送迎。duō xiè liǎng róng shù,féng rén guǎn sòng yíng。

感兴

徐鹿卿

吹竽媚所好,乞墦厌其馀。chuī yú mèi suǒ hǎo,qǐ fán yàn qí yú。
迩来效尤者,往往拾芥如。ěr lái xiào yóu zhě,wǎng wǎng shí jiè rú。

感兴

徐鹿卿

浮名岂不荣,遗道亦安忍。fú míng qǐ bù róng,yí dào yì ān rěn。
君看赵孟徒,千古同一尽。jūn kàn zhào mèng tú,qiān gǔ tóng yī jǐn。

杂兴

徐鹿卿

荒凉横浦郡,颇称冷官居。huāng liáng héng pǔ jùn,pǒ chēng lěng guān jū。
为甚更清睡,冬来不读书。wèi shén gèng qīng shuì,dōng lái bù dú shū。

杂兴

徐鹿卿

梅花亦何奇,偏便幽人爱。méi huā yì hé qí,piān biàn yōu rén ài。
清寒风雪夜,一枝静相对。qīng hán fēng xuě yè,yī zhī jìng xiāng duì。

杂兴

徐鹿卿

竹枝双翡翠,缩颈照寒水。zhú zhī shuāng fěi cuì,suō jǐng zhào hán shuǐ。
蓦见渡溪人,一声忽飞起。mò jiàn dù xī rén,yī shēng hū fēi qǐ。

杂兴

徐鹿卿

庭兰尚牢落,庭草已勾萌。tíng lán shàng láo luò,tíng cǎo yǐ gōu méng。
草与兰何似,东风亦世情。cǎo yǔ lán hé shì,dōng fēng yì shì qíng。

杂兴

徐鹿卿

岂不谋数椽,吾力苦未足。qǐ bù móu shù chuán,wú lì kǔ wèi zú。
破屋傥支撑,尚堪灯火读。pò wū tǎng zhī chēng,shàng kān dēng huǒ dú。

杂兴

徐鹿卿

学诗不能神,得句常草草。xué shī bù néng shén,dé jù cháng cǎo cǎo。
傥可寄吾怀,岂必人称好。tǎng kě jì wú huái,qǐ bì rén chēng hǎo。

之官过赣滩

徐鹿卿

玉局诗中皇恐滩,闻之已为骨毛寒。yù jú shī zhōng huáng kǒng tān,wén zhī yǐ wèi gǔ máo hán。
那知舞索并天柱,更向前头作怒澜。nà zhī wǔ suǒ bìng tiān zhù,gèng xiàng qián tóu zuò nù lán。

之官过赣滩

徐鹿卿

滩声嘈杂怒轰雷,顽石参差拨不开。tān shēng cáo zá nù hōng léi,wán shí cān chà bō bù kāi。
行客尽言滩路崄,谁教君向崄中来。xíng kè jǐn yán tān lù xiǎn,shuí jiào jūn xiàng xiǎn zhōng lái。

雨霁报谒见一鹭得鱼群鹭争食之

徐鹿卿

一鹭翩翩傍钓矶,隔汀群鹭已知机。yī lù piān piān bàng diào jī,gé tīng qún lù yǐ zhī jī。
空将辛苦供群吻,毕竟贪鱼罪有归。kōng jiāng xīn kǔ gōng qún wěn,bì jìng tān yú zuì yǒu guī。

雨霁报谒见一鹭得鱼群鹭争食之

徐鹿卿

履崄窥鱼得几何,傍来攫取较多多。lǚ xiǎn kuī yú dé jǐ hé,bàng lái jué qǔ jiào duō duō。
争如敛翼餐馀粟,犹在人间洁白科。zhēng rú liǎn yì cān yú sù,yóu zài rén jiān jié bái kē。