古诗词

中秋对月有怀

徐鹿卿

前年今日文闱里,鏖战纷纷酣万蚁。qián nián jīn rì wén wéi lǐ,áo zhàn fēn fēn hān wàn yǐ。
去年归去浙江头,尘满征衫未曾洗。qù nián guī qù zhè jiāng tóu,chén mǎn zhēng shān wèi céng xǐ。
今年又对梅花岭,日味齑盐翻故纸。jīn nián yòu duì méi huā lǐng,rì wèi jī yán fān gù zhǐ。
乾坤一季两中秋,兄弟三人各千里。qián kūn yī jì liǎng zhōng qiū,xiōng dì sān rén gè qiān lǐ。
伯兄恍作期年别,夏口武昌几山水。bó xiōng huǎng zuò qī nián bié,xià kǒu wǔ chāng jǐ shān shuǐ。
季弟秋初辞母去,去日不堪重倒指。jì dì qiū chū cí mǔ qù,qù rì bù kān zhòng dào zhǐ。
孔怀一念我既然,伯季念吾亦如此。kǒng huái yī niàn wǒ jì rán,bó jì niàn wú yì rú cǐ。
天涯海角渺相望,蓬转萍浮无定止。tiān yá hǎi jiǎo miǎo xiāng wàng,péng zhuǎn píng fú wú dìng zhǐ。
古言秋月只愁人,人自关心何预此。gǔ yán qiū yuè zhǐ chóu rén,rén zì guān xīn hé yù cǐ。
阴晴圆缺岁复岁,离合悲欢固其理。yīn qíng yuán quē suì fù suì,lí hé bēi huān gù qí lǐ。
何时当有二顷田,归卧云山漱清泚。hé shí dāng yǒu èr qǐng tián,guī wò yún shān shù qīng cǐ。
烹茶煨栗对秋辉,老稚团栾相尔汝。pēng chá wēi lì duì qiū huī,lǎo zhì tuán luán xiāng ěr rǔ。
此心烱烱明月知,一醉狂吟聊复尔。cǐ xīn jiǒng jiǒng míng yuè zhī,yī zuì kuáng yín liáo fù ěr。
诗成乡梦透泉溪,人物山川亦良是。shī chéng xiāng mèng tòu quán xī,rén wù shān chuān yì liáng shì。
殷勤多谢桂花风,忽遣清香唤人起。yīn qín duō xiè guì huā fēng,hū qiǎn qīng xiāng huàn rén qǐ。
徐鹿卿

徐鹿卿

徐鹿卿(1170—1249),字德夫,号泉谷,隆兴丰城(今江西省丰城市白土镇后泉村)人。南宋文学家、藏书家。徐鹿卿生于宋孝宗乾道六年,卒于理宗淳祐九年,年八十岁。博通经史,以文学著名乡里。嘉定十六年,(公元一二二三年)廷试进士,调安南军学教授,复申理义之学。入为枢密院编修官。时刘克庄、王迈、方大琮皆因事被黜,他作诗赠之,并为弹劾。太学诸生作四贤诗美之。累官吏部侍郎,提举鸿禧观致仕。及卒,谥清正。鹿卿著有泉谷文集及奏议、讲议等,《宋史本传》传于世。 徐鹿卿的作品>>

猜您喜欢

次史君喜雨韵并呈府判

徐鹿卿

明公闵雨志平民,祈祷无他只一真。míng gōng mǐn yǔ zhì píng mín,qí dǎo wú tā zhǐ yī zhēn。
万里天高随感应,半空雷震忽亨屯。wàn lǐ tiān gāo suí gǎn yīng,bàn kōng léi zhèn hū hēng tún。
挽回庾峤生生意,化作商霖处处均。wǎn huí yǔ jiào shēng shēng yì,huà zuò shāng lín chù chù jūn。
归斡元功调玉烛,从今三过续丝纶。guī wò yuán gōng diào yù zhú,cóng jīn sān guò xù sī lún。

次史君喜雨偈韵

徐鹿卿

朱轓临莅甫经秋,已报民庸总若畴。zhū fān lín lì fǔ jīng qiū,yǐ bào mín yōng zǒng ruò chóu。
剩有心思图惠养,更无毫末事诛求。shèng yǒu xīn sī tú huì yǎng,gèng wú háo mò shì zhū qiú。
操存对越神明久,应祷旋销旱魃忧。cāo cún duì yuè shén míng jiǔ,yīng dǎo xuán xiāo hàn bá yōu。
天意念功殊未别,且将甘露略相酬。tiān yì niàn gōng shū wèi bié,qiě jiāng gān lù lüè xiāng chóu。

次史君喜雨偈韵

徐鹿卿

田里欢传岁有秋,已占休证叶龟畴。tián lǐ huān chuán suì yǒu qiū,yǐ zhàn xiū zhèng yè guī chóu。
连朝霪雨忻从欲,一念通神只反求。lián cháo yín yǔ xīn cóng yù,yī niàn tōng shén zhǐ fǎn qiú。
暂向岭边宣主泽,每先天下为民忧。zàn xiàng lǐng biān xuān zhǔ zé,měi xiān tiān xià wèi mín yōu。
藩方久袖为霖手,百万苍生愿未酬。fān fāng jiǔ xiù wèi lín shǒu,bǎi wàn cāng shēng yuàn wèi chóu。

追挽监簿李公

徐鹿卿

谁将伪学涴忠良,满眼脂韦时样妆。shuí jiāng wěi xué wò zhōng liáng,mǎn yǎn zhī wéi shí yàng zhuāng。
敢斥弘羊苏岁旱,始惊鸣凤见朝阳。gǎn chì hóng yáng sū suì hàn,shǐ jīng míng fèng jiàn cháo yáng。
生前运蹇官三品,死后流传纸一张。shēng qián yùn jiǎn guān sān pǐn,sǐ hòu liú chuán zhǐ yī zhāng。
前辈遗风今寂寞,狂歌聊复吊清湘。qián bèi yí fēng jīn jì mò,kuáng gē liáo fù diào qīng xiāng。

送表伯朱丞尉

徐鹿卿

瘴岚窟里抱琴归,髭鬓青青只旧时。zhàng lán kū lǐ bào qín guī,zī bìn qīng qīng zhǐ jiù shí。
人道器之真铁汉,我疑方朔到瑶池。rén dào qì zhī zhēn tiě hàn,wǒ yí fāng shuò dào yáo chí。
从前日月忙中过,此去山林分外宜。cóng qián rì yuè máng zhōng guò,cǐ qù shān lín fēn wài yí。
晚岁栽培无别计,万金良产在孙枝。wǎn suì zāi péi wú bié jì,wàn jīn liáng chǎn zài sūn zhī。

送表伯朱丞尉

徐鹿卿

十年踪迹两相望,邂逅崆峒喜欲狂。shí nián zōng jì liǎng xiāng wàng,xiè hòu kōng dòng xǐ yù kuáng。
见说桥成鞭巨石,忽看水駃舞归艎。jiàn shuō qiáo chéng biān jù shí,hū kàn shuǐ jué wǔ guī huáng。
面无惭色言何恤,民有遗思味最长。miàn wú cán sè yán hé xù,mín yǒu yí sī wèi zuì zhǎng。
故国莼鲈劳梦想,从公鸥浦弄斜阳。gù guó chún lú láo mèng xiǎng,cóng gōng ōu pǔ nòng xié yáng。

黎丞命饮辞之以诗

徐鹿卿

湛泉问讯十分春,安得支筇踵后尘。zhàn quán wèn xùn shí fēn chūn,ān dé zhī qióng zhǒng hòu chén。
不是稽山无贺老,定应坐客畏陈遵。bù shì jī shān wú hè lǎo,dìng yīng zuò kè wèi chén zūn。
凫飞渤岛姑容我,马系堂阶解笑人。fú fēi bó dǎo gū róng wǒ,mǎ xì táng jiē jiě xiào rén。
重约焦坑新茗熟,一瓯相对话情亲。zhòng yuē jiāo kēng xīn míng shú,yī ōu xiāng duì huà qíng qīn。

为曾佥喜雨

徐鹿卿

隔年亢旱到初春,才挂征帆雨浥尘。gé nián kàng hàn dào chū chūn,cái guà zhēng fān yǔ yì chén。
谅得靖共神所介,更留约束后来遵。liàng dé jìng gòng shén suǒ jiè,gèng liú yuē shù hòu lái zūn。
今朝南浦悲行子,明日阳关忆故人。jīn cháo nán pǔ bēi xíng zi,míng rì yáng guān yì gù rén。
老我滞留归未得,斗升全为白头亲。lǎo wǒ zhì liú guī wèi dé,dòu shēng quán wèi bái tóu qīn。

史宰见和依韵为谢

徐鹿卿

巧酿河阳满县春,居然尽洗簿书尘。qiǎo niàng hé yáng mǎn xiàn chūn,jū rán jǐn xǐ bù shū chén。
桑间驯雉诚为异,渚畔飞鸥祇渐遵。sāng jiān xùn zhì chéng wèi yì,zhǔ pàn fēi ōu qí jiàn zūn。
良玉自应求即我,明珠宁肯暗投人。liáng yù zì yīng qiú jí wǒ,míng zhū níng kěn àn tóu rén。
冷官窃笑诗情浅,无计能令子建亲。lěng guān qiè xiào shī qíng qiǎn,wú jì néng lìng zi jiàn qīn。

依韵戏呈诸丈

徐鹿卿

云萍邂逅总青春,意气飘飘足绝尘。yún píng xiè hòu zǒng qīng chūn,yì qì piāo piāo zú jué chén。
酒有盈樽聊共醉,食无重味恐难遵。jiǔ yǒu yíng zūn liáo gòng zuì,shí wú zhòng wèi kǒng nán zūn。
浮生百岁风和月,官路连年我送人。fú shēng bǎi suì fēng hé yuè,guān lù lián nián wǒ sòng rén。
自此弹冠知有喜,莫言非故亦非亲。zì cǐ dàn guān zhī yǒu xǐ,mò yán fēi gù yì fēi qīn。

再呈曾佥

徐鹿卿

去去荣观上国春,几人伫立望车尘。qù qù róng guān shàng guó chūn,jǐ rén zhù lì wàng chē chén。
如星于北常怀拱,自海而南不必遵。rú xīng yú běi cháng huái gǒng,zì hǎi ér nán bù bì zūn。
檐雨挑灯三益友,锦帆载酒一诗人。yán yǔ tiāo dēng sān yì yǒu,jǐn fān zài jiǔ yī shī rén。
勋名自致男儿事,莫倚金张肺腑亲。xūn míng zì zhì nán ér shì,mò yǐ jīn zhāng fèi fǔ qīn。

诸公约会县中观灯不克赴既又见趣座中赋一章

徐鹿卿

上元花市明如昼,良会应知臭味同。shàng yuán huā shì míng rú zhòu,liáng huì yīng zhī chòu wèi tóng。
自笑无殽似坡老,岂能载酒过扬雄。zì xiào wú xiáo shì pō lǎo,qǐ néng zài jiǔ guò yáng xióng。
寒盟如我颜生赤,烧烛输君坐照红。hán méng rú wǒ yán shēng chì,shāo zhú shū jūn zuò zhào hóng。
莫忆绕梁声未断,且将诗酒谢春风。mò yì rào liáng shēng wèi duàn,qiě jiāng shī jiǔ xiè chūn fēng。

即席次府判韵

徐鹿卿

梨园胜日问春光,细细飘来满院香。lí yuán shèng rì wèn chūn guāng,xì xì piāo lái mǎn yuàn xiāng。
色缟半空天与洁,花翻六出雪呈祥。sè gǎo bàn kōng tiān yǔ jié,huā fān liù chū xuě chéng xiáng。
月华巧幻溶溶景,风韵偏宜淡淡妆。yuè huá qiǎo huàn róng róng jǐng,fēng yùn piān yí dàn dàn zhuāng。
深夜霓裳欲飞举,篝灯何惜共徜徉。shēn yè ní shang yù fēi jǔ,gōu dēng hé xī gòng cháng yáng。

兴教寺劝农呈史君

徐鹿卿

自从豳雅无传后,汉有龚黄宋有罗。zì cóng bīn yǎ wú chuán hòu,hàn yǒu gōng huáng sòng yǒu luó。
夙驾朱轓勤劝相,奉宣黄纸放催科。sù jià zhū fān qín quàn xiāng,fèng xuān huáng zhǐ fàng cuī kē。
一犁烟雨郊原晓,千里春风岭峤和。yī lí yān yǔ jiāo yuán xiǎo,qiān lǐ chūn fēng lǐng jiào hé。
看取便民桥下水,满江浓绿涨恩波。kàn qǔ biàn mín qiáo xià shuǐ,mǎn jiāng nóng lǜ zhǎng ēn bō。

挽安人陈氏

徐鹿卿

节义千年一缇萦,复因缓急见高情。jié yì qiān nián yī tí yíng,fù yīn huǎn jí jiàn gāo qíng。
风霜凛凛欺行役,天地昭昭监此诚。fēng shuāng lǐn lǐn qī xíng yì,tiān dì zhāo zhāo jiān cǐ chéng。
羞藻敬恭宗祀重,空花了悟世缘轻。xiū zǎo jìng gōng zōng sì zhòng,kōng huā le wù shì yuán qīng。
归时认得来时路,暗想蓬莱是故程。guī shí rèn dé lái shí lù,àn xiǎng péng lái shì gù chéng。