古诗词

春补揭榜史君为诗以农谕学次韵为谢

徐鹿卿

东郊前日劝农民,泮宫今日劝诸生。dōng jiāo qián rì quàn nóng mín,pàn gōng jīn rì quàn zhū shēng。
劝农直欲使家给,劝士讵止隆鼎烹。quàn nóng zhí yù shǐ jiā gěi,quàn shì jù zhǐ lóng dǐng pēng。
新诗随寓有规益,笔势滚滚今长庚。xīn shī suí yù yǒu guī yì,bǐ shì gǔn gǔn jīn zhǎng gēng。
芹藻生春鹄袍肃,听说笔耕同铁耕。qín zǎo shēng chūn gǔ páo sù,tīng shuō bǐ gēng tóng tiě gēng。
情田锄治付编简,儒藻溉灌须陶泓。qíng tián chú zhì fù biān jiǎn,rú zǎo gài guàn xū táo hóng。
善根深培恐未固,恶念痛绝犹潜萌。shàn gēn shēn péi kǒng wèi gù,è niàn tòng jué yóu qián méng。
因农谕学良切至,一理通贯昭然明。yīn nóng yù xué liáng qiè zhì,yī lǐ tōng guàn zhāo rán míng。
下民蚩蚩每难悟,不劝安得千仓盈。xià mín chī chī měi nán wù,bù quàn ān dé qiān cāng yíng。
读书为士岂待劝,劝且弗勉真眩名。dú shū wèi shì qǐ dài quàn,quàn qiě fú miǎn zhēn xuàn míng。
本然之天我固有,践履须蹋实地行。běn rán zhī tiān wǒ gù yǒu,jiàn lǚ xū tà shí dì xíng。
要知为仁在乎熟,本无内外无将迎。yào zhī wèi rén zài hū shú,běn wú nèi wài wú jiāng yíng。
岁犹有歉道常富,士实为重农为轻。suì yóu yǒu qiàn dào cháng fù,shì shí wèi zhòng nóng wèi qīng。
贤侯之文菽粟味,虽出游戏皆真情。xián hóu zhī wén shū sù wèi,suī chū yóu xì jiē zhēn qíng。
居穷勿但作鱼蠹,官达还戒专蝇营。jū qióng wù dàn zuò yú dù,guān dá hái jiè zhuān yíng yíng。
信能行此乃有获,不负鲁泮鸣鸾声。xìn néng xíng cǐ nǎi yǒu huò,bù fù lǔ pàn míng luán shēng。
徐鹿卿

徐鹿卿

徐鹿卿(1170—1249),字德夫,号泉谷,隆兴丰城(今江西省丰城市白土镇后泉村)人。南宋文学家、藏书家。徐鹿卿生于宋孝宗乾道六年,卒于理宗淳祐九年,年八十岁。博通经史,以文学著名乡里。嘉定十六年,(公元一二二三年)廷试进士,调安南军学教授,复申理义之学。入为枢密院编修官。时刘克庄、王迈、方大琮皆因事被黜,他作诗赠之,并为弹劾。太学诸生作四贤诗美之。累官吏部侍郎,提举鸿禧观致仕。及卒,谥清正。鹿卿著有泉谷文集及奏议、讲议等,《宋史本传》传于世。 徐鹿卿的作品>>

猜您喜欢

酬陈太庾

徐鹿卿

后来令尹职承流,君亦牛刀岭阯游。hòu lái lìng yǐn zhí chéng liú,jūn yì niú dāo lǐng zhǐ yóu。
和气满城桃醉雨,仁风四野麦先秋。hé qì mǎn chéng táo zuì yǔ,rén fēng sì yě mài xiān qiū。
陈玄谱在交逾固,毛颖功多赏未酬。chén xuán pǔ zài jiāo yú gù,máo yǐng gōng duō shǎng wèi chóu。
抚字劳心古如此,不须为米便归休。fǔ zì láo xīn gǔ rú cǐ,bù xū wèi mǐ biàn guī xiū。

酬陈太庾

徐鹿卿

英声猎猎满山州,翠剡飞来鹗在秋。yīng shēng liè liè mǎn shān zhōu,cuì shàn fēi lái è zài qiū。
父母视民非俗吏,子男分土列诸侯。fù mǔ shì mín fēi sú lì,zi nán fēn tǔ liè zhū hóu。
篇诗卷送骊珠烂,杯酒相从蜡味浮。piān shī juǎn sòng lí zhū làn,bēi jiǔ xiāng cóng là wèi fú。
不必即人人即我,定知瑚琏合当收。bù bì jí rén rén jí wǒ,dìng zhī hú liǎn hé dāng shōu。

酬何学宾

徐鹿卿

商山黄绮信清流,自合相从鹤禁游。shāng shān huáng qǐ xìn qīng liú,zì hé xiāng cóng hè jìn yóu。
邺架烂观三万轴,庄椿行老八千秋。yè jià làn guān sān wàn zhóu,zhuāng chūn xíng lǎo bā qiān qiū。
高怀莫遣群儿觉,佳句那无半语酬。gāo huái mò qiǎn qún ér jué,jiā jù nà wú bàn yǔ chóu。
我亦诸侯老宾客,更将墨守问何休。wǒ yì zhū hóu lǎo bīn kè,gèng jiāng mò shǒu wèn hé xiū。

酬何学宾

徐鹿卿

昔闻鼻祖在扬州,诗句清于玉露秋。xī wén bí zǔ zài yáng zhōu,shī jù qīng yú yù lù qiū。
奕世相承忻有后,在家还复胜封侯。yì shì xiāng chéng xīn yǒu hòu,zài jiā hái fù shèng fēng hóu。
观颐义熟灵龟见,祝寿杯深绿蚁浮。guān yí yì shú líng guī jiàn,zhù shòu bēi shēn lǜ yǐ fú。
丹凤休衔丹诏下,黄冠已懒待黄收。dān fèng xiū xián dān zhào xià,huáng guān yǐ lǎn dài huáng shōu。

酬曾学录王掌祠

徐鹿卿

夫君砥柱屹中流,也肯来为泮水游。fū jūn dǐ zhù yì zhōng liú,yě kěn lái wèi pàn shuǐ yóu。
好句上摩周雅颂,褒词荣过鲁春秋。hǎo jù shàng mó zhōu yǎ sòng,bāo cí róng guò lǔ chūn qiū。
高山忽奏音逾古,美玉深藏价未酬。gāo shān hū zòu yīn yú gǔ,měi yù shēn cáng jià wèi chóu。
搜遍枯肠难论报,江淹聊欲拟阳休。sōu biàn kū cháng nán lùn bào,jiāng yān liáo yù nǐ yáng xiū。

酬曾学录王掌祠

徐鹿卿

去年射策古杭州,来到梅关岁已秋。qù nián shè cè gǔ háng zhōu,lái dào méi guān suì yǐ qiū。
德薄岂堪仪众俊,贫躯聊复客诸侯。dé báo qǐ kān yí zhòng jùn,pín qū liáo fù kè zhū hóu。
一窗灯火味清苦,四座风流酒拍浮。yī chuāng dēng huǒ wèi qīng kǔ,sì zuò fēng liú jiǔ pāi fú。
弟子无非梁栋用,先生未必副先收。dì zi wú fēi liáng dòng yòng,xiān shēng wèi bì fù xiān shōu。

酬张录南老

徐鹿卿

词源倾写峡江流,曾蹋槐花月里游。cí yuán qīng xiě xiá jiāng liú,céng tà huái huā yuè lǐ yóu。
梅岭诗篇一瓯雪,芹宫书册四山秋。méi lǐng shī piān yī ōu xuě,qín gōng shū cè sì shān qiū。
明珠小借枯崖润,美玉那无善价酬。míng zhū xiǎo jiè kū yá rùn,měi yù nà wú shàn jià chóu。
再战定穿三级浪,丝鞭席帽拜新休。zài zhàn dìng chuān sān jí làng,sī biān xí mào bài xīn xiū。

酬张录南老

徐鹿卿

生长西江帝子州,蟪蛄强欲语春秋。shēng zhǎng xī jiāng dì zi zhōu,huì gū qiáng yù yǔ chūn qiū。
溉根正喜逢张籍,拾芥宁堪拟夏侯。gài gēn zhèng xǐ féng zhāng jí,shí jiè níng kān nǐ xià hóu。
冷淡工夫千兔秃,飘零踪迹一萍浮。lěng dàn gōng fū qiān tù tū,piāo líng zōng jì yī píng fú。
自量只合山林住,乌幕如何也见收。zì liàng zhǐ hé shān lín zhù,wū mù rú hé yě jiàn shōu。

酬张直学

徐鹿卿

章水元通剑水流,朅来庠序得同游。zhāng shuǐ yuán tōng jiàn shuǐ liú,qiè lái xiáng xù dé tóng yóu。
自从快蹋梅花雪,一洗从前茆瘴秋。zì cóng kuài tà méi huā xuě,yī xǐ cóng qián máo zhàng qiū。
官况我今忘独冷,鸣声君合起相酬。guān kuàng wǒ jīn wàng dú lěng,míng shēng jūn hé qǐ xiāng chóu。
龙光自有张华识,句不惊人未遽休。lóng guāng zì yǒu zhāng huá shí,jù bù jīng rén wèi jù xiū。

酬张直学

徐鹿卿

平生久愿识荆州,落落参辰几度秋。píng shēng jiǔ yuàn shí jīng zhōu,luò luò cān chén jǐ dù qiū。
下榻有谁知孺子,运筹端合属留侯。xià tà yǒu shuí zhī rú zi,yùn chóu duān hé shǔ liú hóu。
吟成春草梦非梦,迹漾风萍浮自浮。yín chéng chūn cǎo mèng fēi mèng,jì yàng fēng píng fú zì fú。
见说桂枝消息近,广寒清彻片云收。jiàn shuō guì zhī xiāo xī jìn,guǎng hán qīng chè piàn yún shōu。

酬吴直学

徐鹿卿

滚滚词源峡倒流,飘飘拟上广寒游。gǔn gǔn cí yuán xiá dào liú,piāo piāo nǐ shàng guǎng hán yóu。
一编芹泮挑灯夜,两捷槐花得意秋。yī biān qín pàn tiāo dēng yè,liǎng jié huái huā dé yì qiū。
剩喜文盟堪共结,忽惊诗债未曾酬。shèng xǐ wén méng kān gòng jié,hū jīng shī zhài wèi céng chóu。
数能相过徵奇事,肯学渊明遣客休。shù néng xiāng guò zhēng qí shì,kěn xué yuān míng qiǎn kè xiū。

酬吴直学

徐鹿卿

惭无健笔敌苏州,蜗蚓聊鸣子夜秋。cán wú jiàn bǐ dí sū zhōu,wō yǐn liáo míng zi yè qiū。
问乐定应从季子,寻盟自许长滕侯。wèn lè dìng yīng cóng jì zi,xún méng zì xǔ zhǎng téng hóu。
伫看腾踏飞黄去,小共徜徉大白浮。zhù kàn téng tà fēi huáng qù,xiǎo gòng cháng yáng dà bái fú。
会有鸡林识风雅,一诗端把百金收。huì yǒu jī lín shí fēng yǎ,yī shī duān bǎ bǎi jīn shōu。

林府判录示近制依韵和呈二首

徐鹿卿

奇宝宁容弃道傍,名藩赞理令飞霜。qí bǎo níng róng qì dào bàng,míng fān zàn lǐ lìng fēi shuāng。
冀都便觉群空马,鲁市应无诈饮羊。jì dōu biàn jué qún kōng mǎ,lǔ shì yīng wú zhà yǐn yáng。
岭阯云烟新入咏,天边日月趣依光。lǐng zhǐ yún yān xīn rù yǒng,tiān biān rì yuè qù yī guāng。
吾民疾痛谁医得,好试家传已效方。wú mín jí tòng shuí yī dé,hǎo shì jiā chuán yǐ xiào fāng。

林府判录示近制依韵和呈二首

徐鹿卿

冷宦趋承木向阳,窥斑良觉愧真长。lěng huàn qū chéng mù xiàng yáng,kuī bān liáng jué kuì zhēn zhǎng。
摩挲千里红尘脚,浣涤十年新学肠。mó sā qiān lǐ hóng chén jiǎo,huàn dí shí nián xīn xué cháng。
小节自期冰皎洁,高吟满听月昏黄。xiǎo jié zì qī bīng jiǎo jié,gāo yín mǎn tīng yuè hūn huáng。
青蝇附骥从兹始,底用行歌效楚狂。qīng yíng fù jì cóng zī shǐ,dǐ yòng xíng gē xiào chǔ kuáng。

用羊字韵呈史君

徐鹿卿

曾揩醒眼奕棋傍,松柏孤高耐雪霜。céng kāi xǐng yǎn yì qí bàng,sōng bǎi gū gāo nài xuě shuāng。
西蜀搜奇到金马,南邦颂德继羔羊。xī shǔ sōu qí dào jīn mǎ,nán bāng sòng dé jì gāo yáng。
梅边生意传春信,笔底新诗灿夜光。méi biān shēng yì chuán chūn xìn,bǐ dǐ xīn shī càn yè guāng。
运动枢衡当接踵,小烦千骑上东方。yùn dòng shū héng dāng jiē zhǒng,xiǎo fán qiān qí shàng dōng fāng。
1571234567»