古诗词

过临平二首

汪藻

睡起凉生岸,钩帘坐小窗。shuì qǐ liáng shēng àn,gōu lián zuò xiǎo chuāng。
麦风能起柁,梅雨不鸣江。mài fēng néng qǐ duò,méi yǔ bù míng jiāng。
往事心长折,归涂影自双。wǎng shì xīn zhǎng zhé,guī tú yǐng zì shuāng。
依然蒲柳地,人老故先降。yī rán pú liǔ dì,rén lǎo gù xiān jiàng。
汪藻

汪藻

汪藻(1079~1154)北宋末、南宋初文学家。字彦章,号浮溪,又号龙溪,饶州德兴(今属江西)人。汪谷之子。先世籍贯婺源,后移居饶州德兴(今属江西)。早年曾向徐俯、韩驹学诗,入太学,喜读《春秋左氏传》及《西汉书》。崇宁二年(1103)进士,任婺州(今浙江金华)观察推官、宣州(今属安徽)教授、著作佐郎、宣州(今属安徽)通判等职。《全宋词》录其词4首。 汪藻的作品>>

猜您喜欢

赠人

汪藻

拨炉应对夜语久,云灰消尽红金斗。bō lú yīng duì yè yǔ jiǔ,yún huī xiāo jǐn hóng jīn dòu。
君才合在殿阁间,簿书帷中不应有。jūn cái hé zài diàn gé jiān,bù shū wéi zhōng bù yīng yǒu。
且置玉堂风雨笔,来试牛刀霹雳手。qiě zhì yù táng fēng yǔ bǐ,lái shì niú dāo pī lì shǒu。

学士蒋公母挽词三首其二

汪藻

坐膝扶床处,人看七十稀。zuò xī fú chuáng chù,rén kàn qī shí xī。
孤雏方反哺,双剑忽随飞。gū chú fāng fǎn bǔ,shuāng jiàn hū suí fēi。
脂泽新封。zhī zé xīn fēng。

蚕妇行

汪藻

树头恰恰晴鸠喜,上巳人家扫蚕蚁。shù tóu qià qià qíng jiū xǐ,shàng sì rén jiā sǎo cán yǐ。
纸窗茅屋春雨寒,买炭添炉中夜起。zhǐ chuāng máo wū chūn yǔ hán,mǎi tàn tiān lú zhōng yè qǐ。
平明采叶晞露痕,随刀翠缕如丝匀。píng míng cǎi yè xī lù hén,suí dāo cuì lǚ rú sī yún。
三眠欲食春已老,旋炊新麦祀蚕神。sān mián yù shí chūn yǐ lǎo,xuán chuī xīn mài sì cán shén。
咽明足紧解丝簇,犹向前溪问茅卜。yàn míng zú jǐn jiě sī cù,yóu xiàng qián xī wèn máo bo。
东邻西里想殷勤,借问今年几分熟。dōng lín xī lǐ xiǎng yīn qín,jiè wèn jīn nián jǐ fēn shú。
缫车轧轧桑阴凉,主家人立鸿雁行。sāo chē yà yà sāng yīn liáng,zhǔ jiā rén lì hóng yàn xíng。
丝成不得半缕著,一生麻纻随风霜。sī chéng bù dé bàn lǚ zhù,yī shēng má zhù suí fēng shuāng。

琴高鱼

汪藻

百川萃南州,水族何磊砢。bǎi chuān cuì nán zhōu,shuǐ zú hé lěi kē。
其间琴高鱼,初未列楚些。qí jiān qín gāo yú,chū wèi liè chǔ xiē。
岂堪陪薧鲜,裁用当殽果。qǐ kān péi hāo xiān,cái yòng dāng xiáo guǒ。
土人私自珍,千里事封裹。tǔ rén sī zì zhēn,qiān lǐ shì fēng guǒ。
遂令四方传,噍嚼亦云颇。suì lìng sì fāng chuán,jiào jué yì yún pǒ。
俗云琴高生,控鲤宛溪左。sú yún qín gāo shēng,kòng lǐ wǎn xī zuǒ。
灵踪散如烟,遗鬣尚馀颗。líng zōng sàn rú yān,yí liè shàng yú kē。
向来骑鲸人,逸驾尝慕我。xiàng lái qí jīng rén,yì jià cháng mù wǒ。
不应当时游,反用此么么。bù yīng dāng shí yóu,fǎn yòng cǐ me me。
得非效齐谐,怪者记之过。dé fēi xiào qí xié,guài zhě jì zhī guò。
彭越小如钱,踪迹由汉祸。péng yuè xiǎo rú qián,zōng jì yóu hàn huò。
越书载王馀,变化更微琐。yuè shū zài wáng yú,biàn huà gèng wēi suǒ。
因知天地间,人莫穷物夥。yīn zhī tiān dì jiān,rén mò qióng wù huǒ。
区区于其中,臆决盖不可。qū qū yú qí zhōng,yì jué gài bù kě。
伪真吾何知,且用慰颐朵。wěi zhēn wú hé zhī,qiě yòng wèi yí duǒ。

桃源行

汪藻

祖龙门外神传璧,方士犹言仙可得。zǔ lóng mén wài shén chuán bì,fāng shì yóu yán xiān kě dé。
东行欲与羡门亲,咫尺蓬莱沧海隔。dōng xíng yù yǔ xiàn mén qīn,zhǐ chǐ péng lái cāng hǎi gé。
那知平地有青春,只属寻常避世人。nà zhī píng dì yǒu qīng chūn,zhǐ shǔ xún cháng bì shì rén。
关中日月空万古,花下山川长一身。guān zhōng rì yuè kōng wàn gǔ,huā xià shān chuān zhǎng yī shēn。
中原别后无消息,闻说胡尘因感昔。zhōng yuán bié hòu wú xiāo xī,wén shuō hú chén yīn gǎn xī。
谁教晋鼎判东西,却愧秦城恨南北。shuí jiào jìn dǐng pàn dōng xī,què kuì qín chéng hèn nán běi。
人间万事愈可怜,此地当时亦偶然。rén jiān wàn shì yù kě lián,cǐ dì dāng shí yì ǒu rán。
何事区区汉天子,种桃辛苦望长年。hé shì qū qū hàn tiān zi,zhǒng táo xīn kǔ wàng zhǎng nián。

过定香寺

汪藻

雨痕狼藉龙挂虚,风林岑蔚枭哺雏。yǔ hén láng jí lóng guà xū,fēng lín cén wèi xiāo bǔ chú。
一川窈窕水云国,百家世世封樵渔。yī chuān yǎo tiǎo shuǐ yún guó,bǎi jiā shì shì fēng qiáo yú。
钟来木杪知有寺,杖藜起踏苍烟孤。zhōng lái mù miǎo zhī yǒu sì,zhàng lí qǐ tà cāng yān gū。
溪山清明搀楚尾,台殿倾圮存唐馀。xī shān qīng míng chān chǔ wěi,tái diàn qīng pǐ cún táng yú。

宿焦山方丈

汪藻

明发理烟艇,欢言济遥岑。míng fā lǐ yān tǐng,huān yán jì yáo cén。
盘涡沸风雨,稍辨钟磬音。pán wō fèi fēng yǔ,shāo biàn zhōng qìng yīn。
行行并疏柳,迎客多幽禽。xíng xíng bìng shū liǔ,yíng kè duō yōu qín。
扶舆上荦确,始见江湖深。fú yú shàng luò què,shǐ jiàn jiāng hú shēn。
台殿明海色,嵌空忆龙吟。tái diàn míng hǎi sè,qiàn kōng yì lóng yín。
修廊延客步,妙香慰人心。xiū láng yán kè bù,miào xiāng wèi rén xīn。
遐眺未云极,千岩忽秋阴。xiá tiào wèi yún jí,qiān yán hū qiū yīn。
孤月欲生岭,诸天悉浮金。gū yuè yù shēng lǐng,zhū tiān xī fú jīn。
兹游倍奇绝,况接支道林。zī yóu bèi qí jué,kuàng jiē zhī dào lín。
夜语不知旦,虚窗对横参。yè yǔ bù zhī dàn,xū chuāng duì héng cān。
人间惊毫末,物外雄窥临。rén jiān jīng háo mò,wù wài xióng kuī lín。
稽首悟真理,微生安所任。jī shǒu wù zhēn lǐ,wēi shēng ān suǒ rèn。
苍崖有奇字,霜乾约重寻。cāng yá yǒu qí zì,shuāng qián yuē zhòng xún。

舟行三首

汪藻

摩诘画中平远,庾郎句里清新。mó jí huà zhōng píng yuǎn,yǔ láng jù lǐ qīng xīn。
有底江山面目,年来到处相亲。yǒu dǐ jiāng shān miàn mù,nián lái dào chù xiāng qīn。

舟行三首

汪藻

水底藻迷淡晓,树头叶振凋年。shuǐ dǐ zǎo mí dàn xiǎo,shù tóu yè zhèn diāo nián。
未许梅悬玉乳,先教橘噀冰泉。wèi xǔ méi xuán yù rǔ,xiān jiào jú xùn bīng quán。

舟行三首

汪藻

山水俱含古色,烟云巧发天藏。shān shuǐ jù hán gǔ sè,yān yún qiǎo fā tiān cáng。
乞与诗人醉眼,要令弹压秋光。qǐ yǔ shī rén zuì yǎn,yào lìng dàn yā qiū guāng。

即事二首

汪藻

【其一】
燕子将雏语夏深,绿槐庭院不多阴。yàn zi jiāng chú yǔ xià shēn,lǜ huái tíng yuàn bù duō yīn。
西窗一雨无人见,展尽芭蕉数尺心。xī chuāng yī yǔ wú rén jiàn,zhǎn jǐn bā jiāo shù chǐ xīn。
【其二】
双鹭能忙翻白雪,平畴许远涨清波。shuāng lù néng máng fān bái xuě,píng chóu xǔ yuǎn zhǎng qīng bō。
鉤帘百顷风烟上,卧看青云载雨过。gōu lián bǎi qǐng fēng yān shàng,wò kàn qīng yún zài yǔ guò。

春日

汪藻

一春略无十日晴,处处浮云将雨行。yī chūn lüè wú shí rì qíng,chù chù fú yún jiāng yǔ xíng。
野田春水碧于镜,人影渡傍鸥不惊。yě tián chūn shuǐ bì yú jìng,rén yǐng dù bàng ōu bù jīng。
桃花嫣然出篱笑,似开未开最有情。táo huā yān rán chū lí xiào,shì kāi wèi kāi zuì yǒu qíng。
茅茨烟暝客衣湿,破梦午鸡啼一声。máo cí yān míng kè yī shī,pò mèng wǔ jī tí yī shēng。