古诗词

次零陵太守竞秀堂韵四首

汪藻

桃花拈出自灵云,荐得伽陀独有君。táo huā niān chū zì líng yún,jiàn dé gā tuó dú yǒu jūn。
无事时来观物化,妙高峰顶度朝曛。wú shì shí lái guān wù huà,miào gāo fēng dǐng dù cháo xūn。
汪藻

汪藻

汪藻(1079~1154)北宋末、南宋初文学家。字彦章,号浮溪,又号龙溪,饶州德兴(今属江西)人。汪谷之子。先世籍贯婺源,后移居饶州德兴(今属江西)。早年曾向徐俯、韩驹学诗,入太学,喜读《春秋左氏传》及《西汉书》。崇宁二年(1103)进士,任婺州(今浙江金华)观察推官、宣州(今属安徽)教授、著作佐郎、宣州(今属安徽)通判等职。《全宋词》录其词4首。 汪藻的作品>>

猜您喜欢

泊召伯埭

汪藻

孤舟渺无根,夜历数村雨。gū zhōu miǎo wú gēn,yè lì shù cūn yǔ。
今朝乱晴景,水镜写霜树。jīn cháo luàn qíng jǐng,shuǐ jìng xiě shuāng shù。
哀鸿念群声,正到客愁处。āi hóng niàn qún shēng,zhèng dào kè chóu chù。
男儿有怀抱,何事亦关汝。nán ér yǒu huái bào,hé shì yì guān rǔ。
苍烟接牛斗,惝恍迷归路。cāng yān jiē niú dòu,chǎng huǎng mí guī lù。
明发问吾侬,乘流去复住。míng fā wèn wú nóng,chéng liú qù fù zhù。

大热行旌德山中不可车马步至凌氏林亭诗

汪藻

踞石休茧足,掬泉洗赪容。jù shí xiū jiǎn zú,jū quán xǐ chēng róng。
于何脱冠履,共指云外峰。yú hé tuō guān lǚ,gòng zhǐ yún wài fēng。
翳彼园屋小,钩帘苍翠重。yì bǐ yuán wū xiǎo,gōu lián cāng cuì zhòng。
庭空燕雀乳,树老莓苔封。tíng kōng yàn què rǔ,shù lǎo méi tái fēng。
露泫过墙竹,风凄横涧松。lù xuàn guò qiáng zhú,fēng qī héng jiàn sōng。
欣然曲肱卧,鼻息春醅浓。xīn rán qū gōng wò,bí xī chūn pēi nóng。
推床上马去,孰是陈元龙。tuī chuáng shàng mǎ qù,shú shì chén yuán lóng。

次韵周圣举从子乞纸

汪藻

溪翁捣冰时,寒甚龟手絮。xī wēng dǎo bīng shí,hán shén guī shǒu xù。
千金售词客,妙语零唾雾。qiān jīn shòu cí kè,miào yǔ líng tuò wù。
回看乌丝栏,一嫡轻百庶。huí kàn wū sī lán,yī dí qīng bǎi shù。
长供虿尾落,肯受蝇头污。zhǎng gōng chài wěi luò,kěn shòu yíng tóu wū。
今朝持赠君,真似翼傅虎。jīn cháo chí zèng jūn,zhēn shì yì fù hǔ。
应缘未给札,欲草子虚赋。yīng yuán wèi gěi zhá,yù cǎo zi xū fù。
他年五十万,渠复愿邻富。tā nián wǔ shí wàn,qú fù yuàn lín fù。
行看醉帖来,家不设寒具。xíng kàn zuì tiē lái,jiā bù shè hán jù。

郑固道累书求寓屋诗走笔封寄

汪藻

平生金石交,政尔一固道。píng shēng jīn shí jiāo,zhèng ěr yī gù dào。
佳哉固道乎,所至即为宝。jiā zāi gù dào hū,suǒ zhì jí wèi bǎo。
人言醒而狂,我见影亦好。rén yán xǐng ér kuáng,wǒ jiàn yǐng yì hǎo。
忆初烟尘飞,环累十万灶。yì chū yān chén fēi,huán lèi shí wàn zào。
夕烽通甘泉,兵气塞穹昊。xī fēng tōng gān quán,bīng qì sāi qióng hào。
公为鲁仲连,麾去如振槁。gōng wèi lǔ zhòng lián,huī qù rú zhèn gǎo。
功成拂衣去,不羡中令考。gōng chéng fú yī qù,bù xiàn zhōng lìng kǎo。
每逢泉石佳,便欲事幽讨。měi féng quán shí jiā,biàn yù shì yōu tǎo。
晚行龟峰旁,爱此千嶂抱。wǎn xíng guī fēng páng,ài cǐ qiān zhàng bào。
亟营背郭堂,羞作出山草。jí yíng bèi guō táng,xiū zuò chū shān cǎo。
慨然悬其车,避俗长却扫。kǎi rán xuán qí chē,bì sú zhǎng què sǎo。
所嗟高明家,华屋几人保。suǒ jiē gāo míng jiā,huá wū jǐ rén bǎo。
既留杨柳枝,仍占杏花岛。jì liú yáng liǔ zhī,réng zhàn xìng huā dǎo。
真成醉吟翁,何况无病恼。zhēn chéng zuì yín wēng,hé kuàng wú bìng nǎo。
属闻鸿冥冥,痛恨归不早。shǔ wén hóng míng míng,tòng hèn guī bù zǎo。
何当释羁囚,把臂共倾倒。hé dāng shì jī qiú,bǎ bì gòng qīng dào。
馀光玩桑榆,踵息养梨枣。yú guāng wán sāng yú,zhǒng xī yǎng lí zǎo。
买邻会有时,来往成二老。mǎi lín huì yǒu shí,lái wǎng chéng èr lǎo。

题伯禹给事漫吾亭

汪藻

人生天地间,同一幻泡影。rén shēng tiān dì jiān,tóng yī huàn pào yǐng。
偶然相值过,便有人与境。ǒu rán xiāng zhí guò,biàn yǒu rén yǔ jìng。
那知两皆漫,直寄弹指顷。nà zhī liǎng jiē màn,zhí jì dàn zhǐ qǐng。
古来贤达士,物我均土梗。gǔ lái xián dá shì,wù wǒ jūn tǔ gěng。
程侯东南俊,少日忠义秉。chéng hóu dōng nán jùn,shǎo rì zhōng yì bǐng。
周旋正色地,四海惮严冷。zhōu xuán zhèng sè dì,sì hǎi dàn yán lěng。
立朝二十年,愤世欲生瘿。lì cháo èr shí nián,fèn shì yù shēng yǐng。
班虽近日月,志则在箕颍。bān suī jìn rì yuè,zhì zé zài jī yǐng。
中年拂衣归,绝意向钟鼎。zhōng nián fú yī guī,jué yì xiàng zhōng dǐng。
泽幽成小筑,胜会已独领。zé yōu chéng xiǎo zhù,shèng huì yǐ dú lǐng。
清寒挹湍濑,秀色揽诸岭。qīng hán yì tuān lài,xiù sè lǎn zhū lǐng。
聊将不羁身,对此无阏景。liáo jiāng bù jī shēn,duì cǐ wú è jǐng。
回首浯溪老,便觉加数等。huí shǒu wú xī lǎo,biàn jué jiā shù děng。
从渠春风颠,那得到古井。cóng qú chūn fēng diān,nà dé dào gǔ jǐng。
高词出胸臆,妙处如灌顶。gāo cí chū xiōng yì,miào chù rú guàn dǐng。
读罢眷樊笼,悠然发深省。dú bà juàn fán lóng,yōu rán fā shēn shěng。

次韵赵叔问侍郎送曾吉甫学士按刑浙右篇末见及之作

汪藻

我老不足惜,馀年苦匆匆。wǒ lǎo bù zú xī,yú nián kǔ cōng cōng。
愿为名山游,何必问所终。yuàn wèi míng shān yóu,hé bì wèn suǒ zhōng。
一舣若溪棹,星杓几回东。yī yǐ ruò xī zhào,xīng biāo jǐ huí dōng。
长年秋雨边,醉卧听船蓬。zhǎng nián qiū yǔ biān,zuì wò tīng chuán péng。
故人幸弭节,相见宿昔同。gù rén xìng mǐ jié,xiāng jiàn sù xī tóng。
酒酣说经过,授我书一通。jiǔ hān shuō jīng guò,shòu wǒ shū yī tōng。
云自天末至,诸贤盛游从。yún zì tiān mò zhì,zhū xián shèng yóu cóng。
临分出新诗,句法何舂容。lín fēn chū xīn shī,jù fǎ hé chōng róng。
凛若临大敌,谁能触其锋。lǐn ruò lín dà dí,shuí néng chù qí fēng。
携持数千里,不愧行橐空。xié chí shù qiān lǐ,bù kuì xíng tuó kōng。
篇末亦及予,依依古人风。piān mò yì jí yǔ,yī yī gǔ rén fēng。
读罢百忧失,衰颜为成童。dú bà bǎi yōu shī,shuāi yán wèi chéng tóng。
归来北窗下,自写团扇中。guī lái běi chuāng xià,zì xiě tuán shàn zhōng。
君方著绣衣,行佩金印重。jūn fāng zhù xiù yī,xíng pèi jīn yìn zhòng。
朱弦付君赏,宁循牙旷聪。zhū xián fù jūn shǎng,níng xún yá kuàng cōng。
我病拥僧衲,深惭服非衷。wǒ bìng yōng sēng nà,shēn cán fú fēi zhōng。
还观了无取,此意何当蒙。hái guān le wú qǔ,cǐ yì hé dāng méng。
心知坡陀卑,难并衡霍崇。xīn zhī pō tuó bēi,nán bìng héng huò chóng。
尚喜盛山卷,兼收醉吟翁。shàng xǐ shèng shān juǎn,jiān shōu zuì yín wēng。
他年定抚掌,秋蛇间云鸿。tā nián dìng fǔ zhǎng,qiū shé jiān yún hóng。

次韵周圣举过苏次元四首

汪藻

往闻苏赵公,黄阁望诸老。wǎng wén sū zhào gōng,huáng gé wàng zhū lǎo。
功名四夷知,无愧越裳操。gōng míng sì yí zhī,wú kuì yuè shang cāo。
同时卿相家,纨绮或佣保。tóng shí qīng xiāng jiā,wán qǐ huò yōng bǎo。
至今子孙贤,庭有书带草。zhì jīn zi sūn xián,tíng yǒu shū dài cǎo。

次韵周圣举过苏次元四首

汪藻

世人如冰蚕,不知天有暑。shì rén rú bīng cán,bù zhī tiān yǒu shǔ。
纷纷谤伤儿,宁识真实语。fēn fēn bàng shāng ér,níng shí zhēn shí yǔ。
当家勤采穫,两耳得韶濩。dāng jiā qín cǎi huò,liǎng ěr dé sháo huò。
要须追此公,勿问燕与许。yào xū zhuī cǐ gōng,wù wèn yàn yǔ xǔ。

次韵周圣举过苏次元四首

汪藻

苏郎年少时,万象愁雕镌。sū láng nián shǎo shí,wàn xiàng chóu diāo juān。
应知等儿戏,区区止啼钱。yīng zhī děng ér xì,qū qū zhǐ tí qián。
三生绮语习,一悟心超然。sān shēng qǐ yǔ xí,yī wù xīn chāo rán。
胡为作解嘲,切切相悲怜。hú wèi zuò jiě cháo,qiè qiè xiāng bēi lián。

次韵周圣举过苏次元四首

汪藻

吴儿雅多姿,不肯藏白地。wú ér yǎ duō zī,bù kěn cáng bái dì。
因君更增情,吹雨作春泪。yīn jūn gèng zēng qíng,chuī yǔ zuò chūn lèi。
三年师命留,千日中山醉。sān nián shī mìng liú,qiān rì zhōng shān zuì。
一闻高唐赋,令我有仙意。yī wén gāo táng fù,lìng wǒ yǒu xiān yì。

藻蒙叔雅祠部重九日惠花惠酒惠诗继为袁家碣钴鉧潭之游因循不能答再承佳句见寄今用来韵率课一篇参陪杖履之胜幸一笑而去之以覆酱瓿而作纸绞也

汪藻

秋风入潇湘,千嶂倚天外。qiū fēng rù xiāo xiāng,qiān zhàng yǐ tiān wài。
使君挽衰翁,行乐秋色界。shǐ jūn wǎn shuāi wēng,xíng lè qiū sè jiè。
放船下空阔,舒笑凫鹥会。fàng chuán xià kōng kuò,shū xiào fú yī huì。
永怀愚溪人,千载有遗爱。yǒng huái yú xī rén,qiān zài yǒu yí ài。
延缘访遗迹,佳处时击汰。yán yuán fǎng yí jì,jiā chù shí jī tài。
飞沈各献状,领略在我辈。fēi shěn gè xiàn zhuàng,lǐng lüè zài wǒ bèi。
匆匆莫能数,颇似慰无赖。cōng cōng mò néng shù,pǒ shì wèi wú lài。
杯行未云半,落日已相对。bēi xíng wèi yún bàn,luò rì yǐ xiāng duì。
归来有酒所,方省欠诗债。guī lái yǒu jiǔ suǒ,fāng shěng qiàn shī zhài。
朱轓幸停轸,嘉汝山水最。zhū fān xìng tíng zhěn,jiā rǔ shān shuǐ zuì。
金茎峙霄汉,行矣分沆瀣。jīn jīng zhì xiāo hàn,xíng yǐ fēn hàng xiè。
何妨共流转,今古同一概。hé fáng gòng liú zhuǎn,jīn gǔ tóng yī gài。
非君个中人,孰使此中大。fēi jūn gè zhōng rén,shú shǐ cǐ zhōng dà。
伊余漂泊者,他日名亦在。yī yú piāo pō zhě,tā rì míng yì zài。
一闻款乃声,蓬荜忘湫隘。yī wén kuǎn nǎi shēng,péng bì wàng jiǎo ài。

从稚子出前溪

汪藻

霜敛万壑净,钟鸣空楚山。shuāng liǎn wàn hè jìng,zhōng míng kōng chǔ shān。
夕阳当我沈,风烟迫梅残。xī yáng dāng wǒ shěn,fēng yān pò méi cán。
西岭月未上,数峰深作寒。xī lǐng yuè wèi shàng,shù fēng shēn zuò hán。
枝间鸟竞赴,亦复循溪还。zhī jiān niǎo jìng fù,yì fù xún xī hái。

同张昌时宿高明寺

汪藻

幽卧不知觉,窗悬寒日初。yōu wò bù zhī jué,chuāng xuán hán rì chū。
矧伊夜来雨,溪声到吾庐。shěn yī yè lái yǔ,xī shēng dào wú lú。
故人挽我出,忽枉天际书。gù rén wǎn wǒ chū,hū wǎng tiān jì shū。
跻险敢自休,青山转篮舆。jī xiǎn gǎn zì xiū,qīng shān zhuǎn lán yú。
相逢竹间寺,共撷园中蔬。xiāng féng zhú jiān sì,gòng xié yuán zhōng shū。
残僧谁在亡,奄忽十载馀。cán sēng shuí zài wáng,yǎn hū shí zài yú。
茗果话畴昔,新晴报钟鱼。míng guǒ huà chóu xī,xīn qíng bào zhōng yú。
东雷亦已鸣,百草苕颖舒。dōng léi yì yǐ míng,bǎi cǎo sháo yǐng shū。
奈何与之子,齿发日夜疏。nài hé yǔ zhī zi,chǐ fā rì yè shū。
眷此不能发,牵衣更踌蹰。juàn cǐ bù néng fā,qiān yī gèng chóu chú。
明朝各回首,世事将焉如。míng cháo gè huí shǒu,shì shì jiāng yān rú。

孙益远试归堕车败面已而荐书至作诗戏之以送其行

汪藻

羊公作三公,政办一肱折。yáng gōng zuò sān gōng,zhèng bàn yī gōng zhé。
功名方鼎来,讵叹养生拙。gōng míng fāng dǐng lái,jù tàn yǎng shēng zhuō。
孙郎少奇伟,面满若霜月。sūn láng shǎo qí wěi,miàn mǎn ruò shuāng yuè。
胡为忽颠隮,有物食之缺。hú wèi hū diān jī,yǒu wù shí zhī quē。
宁非造物意,怪子卧岩穴。níng fēi zào wù yì,guài zi wò yán xué。
长年脸边红,漫自供酒缬。zhǎng nián liǎn biān hóng,màn zì gōng jiǔ xié。
顾令冠盖底,未省识此杰。gù lìng guān gài dǐ,wèi shěng shí cǐ jié。
何妨暂相顾,一访唐举决。hé fáng zàn xiāng gù,yī fǎng táng jǔ jué。
朝来清镜里,黄色两眉彻。cháo lái qīng jìng lǐ,huáng sè liǎng méi chè。
居然万马群,老骥已超绝。jū rán wàn mǎ qún,lǎo jì yǐ chāo jué。
聊将钓竿手,遮日向西阙。liáo jiāng diào gān shǒu,zhē rì xiàng xī quē。
琼林风帽稳,醉度樱笋节。qióng lín fēng mào wěn,zuì dù yīng sǔn jié。
从渠关宴上,儿女笑鬷蔑。cóng qú guān yàn shàng,ér nǚ xiào zōng miè。
谁能为公豪,玉瑑挥作雪。shuí néng wèi gōng háo,yù zhuàn huī zuò xuě。

徽州班春古岩寺呈诸僚友

汪藻

揆日奉明诏,班春出孤城。kuí rì fèng míng zhào,bān chūn chū gū chéng。
和风递鼓鼙,细雨迷旆旌。hé fēng dì gǔ pí,xì yǔ mí pèi jīng。
渺渺度阡陌,溪山照人明。miǎo miǎo dù qiān mò,xī shān zhào rén míng。
幽花不孤芳,好鸟相应鸣。yōu huā bù gū fāng,hǎo niǎo xiāng yīng míng。
陇麦已争秀,畦秧亦微萌。lǒng mài yǐ zhēng xiù,qí yāng yì wēi méng。
食新知有期,及我凋瘵氓。shí xīn zhī yǒu qī,jí wǒ diāo zhài máng。
古寺依绝壁,林端列飞甍。gǔ sì yī jué bì,lín duān liè fēi méng。
残僧四五人,静若无所营。cán sēng sì wǔ rén,jìng ruò wú suǒ yíng。
石室广百肘,嵌空自天成。shí shì guǎng bǎi zhǒu,qiàn kōng zì tiān chéng。
泉甘与茶宜,就挹岩下清。quán gān yǔ chá yí,jiù yì yán xià qīng。
伏槛肆遐瞩,归云入檐楹。fú kǎn sì xiá zhǔ,guī yún rù yán yíng。
数农前致辞,貌野意则诚。shù nóng qián zhì cí,mào yě yì zé chéng。
兹幸枉冠盖,使君岂无情。zī xìng wǎng guān gài,shǐ jūn qǐ wú qíng。
频年苦饥虚,奚用恤此生。pín nián kǔ jī xū,xī yòng xù cǐ shēng。
守昔在闾里,先畴每躬耕。shǒu xī zài lǘ lǐ,xiān chóu měi gōng gēng。
起家三绝馀,谬忝符竹荣。qǐ jiā sān jué yú,miù tiǎn fú zhú róng。
无术布宽大,低头愧鳏茕。wú shù bù kuān dà,dī tóu kuì guān qióng。
愿言同抚绥,永绝愁叹声。yuàn yán tóng fǔ suí,yǒng jué chóu tàn shēng。