古诗词

题楚东吴文学湖隐阁

汪藻

君不见三峡滟滪瞿塘堆,盘涡日夜轰春雷。jūn bù jiàn sān xiá yàn yù qú táng duī,pán wō rì yè hōng chūn léi。
又不见洞庭周遭六百里,日月出入其湾隈。yòu bù jiàn dòng tíng zhōu zāo liù bǎi lǐ,rì yuè chū rù qí wān wēi。
人间伟观有如此,欲往莫到空低回。rén jiān wěi guān yǒu rú cǐ,yù wǎng mò dào kōng dī huí。
如何湖光几席上,万顷镜净无纤埃。rú hé hú guāng jǐ xí shàng,wàn qǐng jìng jìng wú xiān āi。
桃花雨馀春涨急,盎盎正作蒲萄醅。táo huā yǔ yú chūn zhǎng jí,àng àng zhèng zuò pú táo pēi。
菰蒲远映水一碧,五月菱熟芙蕖开。gū pú yuǎn yìng shuǐ yī bì,wǔ yuè líng shú fú qú kāi。
冰轮宵向座隅涌,四座林影参差来。bīng lún xiāo xiàng zuò yú yǒng,sì zuò lín yǐng cān chà lái。
天寒潮落洲渚出,健步更宜寻野梅。tiān hán cháo luò zhōu zhǔ chū,jiàn bù gèng yí xún yě méi。
吴郎一生短檠下,裹以章服羞自媒。wú láng yī shēng duǎn qíng xià,guǒ yǐ zhāng fú xiū zì méi。
家山故有丘壑在,松竹多是儿时栽。jiā shān gù yǒu qiū hè zài,sōng zhú duō shì ér shí zāi。
中年有得云水趣,深入鸥鸟无惊猜。zhōng nián yǒu dé yún shuǐ qù,shēn rù ōu niǎo wú jīng cāi。
坐令浮念扫除尽,方寸淡泊寒如灰。zuò lìng fú niàn sǎo chú jǐn,fāng cùn dàn pō hán rú huī。
浩歌时从鼓枻去,高卧不怕当关催。hào gē shí cóng gǔ yì qù,gāo wò bù pà dāng guān cuī。
鉴湖贺老即君是,定与谪仙长举杯。jiàn hú hè lǎo jí jūn shì,dìng yǔ zhé xiān zhǎng jǔ bēi。
汪藻

汪藻

汪藻(1079~1154)北宋末、南宋初文学家。字彦章,号浮溪,又号龙溪,饶州德兴(今属江西)人。汪谷之子。先世籍贯婺源,后移居饶州德兴(今属江西)。早年曾向徐俯、韩驹学诗,入太学,喜读《春秋左氏传》及《西汉书》。崇宁二年(1103)进士,任婺州(今浙江金华)观察推官、宣州(今属安徽)教授、著作佐郎、宣州(今属安徽)通判等职。《全宋词》录其词4首。 汪藻的作品>>

猜您喜欢

次韵桂林经略李尚书投赠之句三首

汪藻

东越更新组,南阳别旧庐。dōng yuè gèng xīn zǔ,nán yáng bié jiù lú。
中原犹铁马,远使只铜鱼。zhōng yuán yóu tiě mǎ,yuǎn shǐ zhǐ tóng yú。
荒俗宜深问,遗蛮勿重锄。huāng sú yí shēn wèn,yí mán wù zhòng chú。
归来正黄阁,将略自公馀。guī lái zhèng huáng gé,jiāng lüè zì gōng yú。

次韵桂林经略李尚书投赠之句三首

汪藻

闻道中兴帅,今除第一流。wén dào zhōng xīng shuài,jīn chú dì yī liú。
犬牙聊制敌,猿臂即封侯。quǎn yá liáo zhì dí,yuán bì jí fēng hóu。
把酒逢元亮,哦诗得子猷。bǎ jiǔ féng yuán liàng,ó shī dé zi yóu。
何妨留此杰,相与复神州。hé fáng liú cǐ jié,xiāng yǔ fù shén zhōu。

次韵蔡少张遣兴四首

汪藻

南纪安耕凿,平时不受兵。nán jì ān gēng záo,píng shí bù shòu bīng。
边陲忘宇覆,江汉忽尘生。biān chuí wàng yǔ fù,jiāng hàn hū chén shēng。
潮卷妖星落,春归玉帐明。cháo juǎn yāo xīng luò,chūn guī yù zhàng míng。
将军谈笑事,一笴定聊城。jiāng jūn tán xiào shì,yī gǎn dìng liáo chéng。

次韵蔡少张遣兴四首

汪藻

闻道官军入,吴侬尽倒戈。wén dào guān jūn rù,wú nóng jǐn dào gē。
指挥移地轴,湔洗用天河。zhǐ huī yí dì zhóu,jiān xǐ yòng tiān hé。
尚作苍头起,当如赤子何。shàng zuò cāng tóu qǐ,dāng rú chì zi hé。
汝曹宜面缚,环垒即恩波。rǔ cáo yí miàn fù,huán lěi jí ēn bō。

次韵蔡少张遣兴四首

汪藻

欲吊沈冤处,春江只自深。yù diào shěn yuān chù,chūn jiāng zhǐ zì shēn。
锄耰元聚守,坞壁要先侵。chú yōu yuán jù shǒu,wù bì yào xiān qīn。
吉语行看报,穷愁有底禁。jí yǔ xíng kàn bào,qióng chóu yǒu dǐ jìn。
檐花应好在,准拟报同襟。yán huā yīng hǎo zài,zhǔn nǐ bào tóng jīn。

次韵蔡少张遣兴四首

汪藻

坐夺江山险,都忘带与襟。zuò duó jiāng shān xiǎn,dōu wàng dài yǔ jīn。
不应囚胆落,亦费庙谋深。bù yīng qiú dǎn luò,yì fèi miào móu shēn。
剩作怀归雅,行参解愠琴。shèng zuò huái guī yǎ,xíng cān jiě yùn qín。
君王怜赤子,意岂在南金。jūn wáng lián chì zi,yì qǐ zài nán jīn。

次韵郑固道

汪藻

一作班荆别,秋风几度凉。yī zuò bān jīng bié,qiū fēng jǐ dù liáng。
论文隔尊俎,得句梦池塘。lùn wén gé zūn zǔ,dé jù mèng chí táng。
岁晚思倾盖,情亲比陟冈。suì wǎn sī qīng gài,qíng qīn bǐ zhì gāng。
若为生羽翼,千里到君旁。ruò wèi shēng yǔ yì,qiān lǐ dào jūn páng。

次韵郑固道

汪藻

忆昨遭戎马,同浮十里江。yì zuó zāo róng mǎ,tóng fú shí lǐ jiāng。
括囊聊遁世,怀宝岂迷邦。kuò náng liáo dùn shì,huái bǎo qǐ mí bāng。
眼底云空过,眉间雪未厖。yǎn dǐ yún kōng guò,méi jiān xuě wèi páng。
不因参嚼蜡,那得寸心降。bù yīn cān jué là,nà dé cùn xīn jiàng。

舟行遣兴五首

汪藻

拥衲无馀事,时闻起柁声。yōng nà wú yú shì,shí wén qǐ duò shēng。
水烟犹作暝,霜鹊已嬉晴。shuǐ yān yóu zuò míng,shuāng què yǐ xī qíng。
淼淼人归路,悠悠岁晚情。miǎo miǎo rén guī lù,yōu yōu suì wǎn qíng。
只应江海外,随处著馀生。zhǐ yīng jiāng hǎi wài,suí chù zhù yú shēng。

舟行遣兴五首

汪藻

滔滔千里浪,只解送人忙。tāo tāo qiān lǐ làng,zhǐ jiě sòng rén máng。
看即成衰鬓,能堪几断肠。kàn jí chéng shuāi bìn,néng kān jǐ duàn cháng。
系船冰树动,炊黍水云香。xì chuán bīng shù dòng,chuī shǔ shuǐ yún xiāng。
惊怪陶彭泽,功名晚更忘。jīng guài táo péng zé,gōng míng wǎn gèng wàng。

舟行遣兴五首

汪藻

高城吹角罢,别浦载灯归。gāo chéng chuī jiǎo bà,bié pǔ zài dēng guī。
岁晚客犹去,水寒潮亦稀。suì wǎn kè yóu qù,shuǐ hán cháo yì xī。
一身将影屡,万事转头非。yī shēn jiāng yǐng lǚ,wàn shì zhuǎn tóu fēi。
莫倚危樯望,清霜易满衣。mò yǐ wēi qiáng wàng,qīng shuāng yì mǎn yī。

舟行遣兴五首

汪藻

霜敛初晴夜,江愁独望人。shuāng liǎn chū qíng yè,jiāng chóu dú wàng rén。
萧条全浦暝,错落数星陈。xiāo tiáo quán pǔ míng,cuò luò shù xīng chén。
老觉癯儒冗,穷遭醉尉嗔。lǎo jué qú rú rǒng,qióng zāo zuì wèi chēn。
梅花行满眼,莫作后园春。méi huā xíng mǎn yǎn,mò zuò hòu yuán chūn。

舟行遣兴五首

汪藻

渺渺竟何向,滔滔难与论。miǎo miǎo jìng hé xiàng,tāo tāo nán yǔ lùn。
雁书鸣笛野,雪缟过帆村。yàn shū míng dí yě,xuě gǎo guò fān cūn。
夜寂人谁语,江流月自存。yè jì rén shuí yǔ,jiāng liú yuè zì cún。
莫令漂泊梦,千里到修门。mò lìng piāo pō mèng,qiān lǐ dào xiū mén。

过临平二首

汪藻

一别九霄路,风烟长满衣。yī bié jiǔ xiāo lù,fēng yān zhǎng mǎn yī。
已成身老大,无复世轻肥。yǐ chéng shēn lǎo dà,wú fù shì qīng féi。
天阔鸟双下,山寒人独归。tiān kuò niǎo shuāng xià,shān hán rén dú guī。
晓来何似雨,春水半岩扉。xiǎo lái hé shì yǔ,chūn shuǐ bàn yán fēi。

过临平二首

汪藻

睡起凉生岸,钩帘坐小窗。shuì qǐ liáng shēng àn,gōu lián zuò xiǎo chuāng。
麦风能起柁,梅雨不鸣江。mài fēng néng qǐ duò,méi yǔ bù míng jiāng。
往事心长折,归涂影自双。wǎng shì xīn zhǎng zhé,guī tú yǐng zì shuāng。
依然蒲柳地,人老故先降。yī rán pú liǔ dì,rén lǎo gù xiān jiàng。
2371234567»