古诗词

题楚东吴文学湖隐阁

汪藻

君不见三峡滟滪瞿塘堆,盘涡日夜轰春雷。jūn bù jiàn sān xiá yàn yù qú táng duī,pán wō rì yè hōng chūn léi。
又不见洞庭周遭六百里,日月出入其湾隈。yòu bù jiàn dòng tíng zhōu zāo liù bǎi lǐ,rì yuè chū rù qí wān wēi。
人间伟观有如此,欲往莫到空低回。rén jiān wěi guān yǒu rú cǐ,yù wǎng mò dào kōng dī huí。
如何湖光几席上,万顷镜净无纤埃。rú hé hú guāng jǐ xí shàng,wàn qǐng jìng jìng wú xiān āi。
桃花雨馀春涨急,盎盎正作蒲萄醅。táo huā yǔ yú chūn zhǎng jí,àng àng zhèng zuò pú táo pēi。
菰蒲远映水一碧,五月菱熟芙蕖开。gū pú yuǎn yìng shuǐ yī bì,wǔ yuè líng shú fú qú kāi。
冰轮宵向座隅涌,四座林影参差来。bīng lún xiāo xiàng zuò yú yǒng,sì zuò lín yǐng cān chà lái。
天寒潮落洲渚出,健步更宜寻野梅。tiān hán cháo luò zhōu zhǔ chū,jiàn bù gèng yí xún yě méi。
吴郎一生短檠下,裹以章服羞自媒。wú láng yī shēng duǎn qíng xià,guǒ yǐ zhāng fú xiū zì méi。
家山故有丘壑在,松竹多是儿时栽。jiā shān gù yǒu qiū hè zài,sōng zhú duō shì ér shí zāi。
中年有得云水趣,深入鸥鸟无惊猜。zhōng nián yǒu dé yún shuǐ qù,shēn rù ōu niǎo wú jīng cāi。
坐令浮念扫除尽,方寸淡泊寒如灰。zuò lìng fú niàn sǎo chú jǐn,fāng cùn dàn pō hán rú huī。
浩歌时从鼓枻去,高卧不怕当关催。hào gē shí cóng gǔ yì qù,gāo wò bù pà dāng guān cuī。
鉴湖贺老即君是,定与谪仙长举杯。jiàn hú hè lǎo jí jūn shì,dìng yǔ zhé xiān zhǎng jǔ bēi。
汪藻

汪藻

汪藻(1079~1154)北宋末、南宋初文学家。字彦章,号浮溪,又号龙溪,饶州德兴(今属江西)人。汪谷之子。先世籍贯婺源,后移居饶州德兴(今属江西)。早年曾向徐俯、韩驹学诗,入太学,喜读《春秋左氏传》及《西汉书》。崇宁二年(1103)进士,任婺州(今浙江金华)观察推官、宣州(今属安徽)教授、著作佐郎、宣州(今属安徽)通判等职。《全宋词》录其词4首。 汪藻的作品>>

猜您喜欢

题葆真阁

汪藻

溪山上下碧相寻,中有幽人妙陆沉。xī shān shàng xià bì xiāng xún,zhōng yǒu yōu rén miào lù chén。
自古几人能转物,平生万事要刳心。zì gǔ jǐ rén néng zhuǎn wù,píng shēng wàn shì yào kū xīn。
清风不动竹阴直,白日有馀春意深。qīng fēng bù dòng zhú yīn zhí,bái rì yǒu yú chūn yì shēn。
世论未宜轻小隐,可能朝市胜山林。shì lùn wèi yí qīng xiǎo yǐn,kě néng cháo shì shèng shān lín。

附舶船送荔子

汪藻

千里云飘破浪开,使君知道荔枝来。qiān lǐ yún piāo pò làng kāi,shǐ jūn zhī dào lì zhī lái。
未尝玉井醍醐味,先看金盘火齐堆。wèi cháng yù jǐng tí hú wèi,xiān kàn jīn pán huǒ qí duī。
肯作浪题霜后橘,聊同驰寄陇头梅。kěn zuò làng tí shuāng hòu jú,liáo tóng chí jì lǒng tóu méi。
到头应遣纤纤手,笑擘轻红喔酒杯。dào tóu yīng qiǎn xiān xiān shǒu,xiào bāi qīng hóng ō jiǔ bēi。

题晋祠

汪藻

一脉泉随天地老,悠然洗尽半生心。yī mài quán suí tiān dì lǎo,yōu rán xǐ jǐn bàn shēng xīn。
欲令惠及生民远,须道仁同此水深。yù lìng huì jí shēng mín yuǎn,xū dào rén tóng cǐ shuǐ shēn。
圣母慈灵昭往古,高题崇号重来今。shèng mǔ cí líng zhāo wǎng gǔ,gāo tí chóng hào zhòng lái jīn。
登祠拜罢秋无际,目极西城万亩阴。dēng cí bài bà qiū wú jì,mù jí xī chéng wàn mǔ yīn。

过五岭

汪藻

蜀道如天世路稀,那知五岭与云齐。shǔ dào rú tiān shì lù xī,nà zhī wǔ lǐng yǔ yún qí。
登临直上凌霄去,仰视何妨稳步跻。dēng lín zhí shàng líng xiāo qù,yǎng shì hé fáng wěn bù jī。
仁杰思亲聊税驾,王尊念国欲鞭蹄。rén jié sī qīn liáo shuì jià,wáng zūn niàn guó yù biān tí。
往还勿谓兹山险,更有无穷万丈溪。wǎng hái wù wèi zī shān xiǎn,gèng yǒu wú qióng wàn zhàng xī。

知非斋

汪藻

真是果安在,况今非故吾。zhēn shì guǒ ān zài,kuàng jīn fēi gù wú。
个中惟醉好,莫忘黄公垆。gè zhōng wéi zuì hǎo,mò wàng huáng gōng lú。

爱闲斋

汪藻

竿木逢场处,何人肯自还。gān mù féng chǎng chù,hé rén kěn zì hái。
只应韩吏部,能道不如闲。zhǐ yīng hán lì bù,néng dào bù rú xián。

光风桥

汪藻

茂林修竹下,一水独萦回。mào lín xiū zhú xià,yī shuǐ dú yíng huí。
时过赤栏去,风从蘋末来。shí guò chì lán qù,fēng cóng píng mò lái。

饭牛庵

汪藻

相从龙具中,耕稼亦吾学。xiāng cóng lóng jù zhōng,gēng jià yì wú xué。
所求一饱同,安用莹蹄角。suǒ qiú yī bǎo tóng,ān yòng yíng tí jiǎo。

临赋阁

汪藻

与物相忘久,于何寄此情。yǔ wù xiāng wàng jiǔ,yú hé jì cǐ qíng。
只应逢胜会,不觉句还成。zhǐ yīng féng shèng huì,bù jué jù hái chéng。

次韵吴明叟集鹤林五首

汪藻

平生梦往处,始到天南峰。píng shēng mèng wǎng chù,shǐ dào tiān nán fēng。
风来荷气度,日转松阴重。fēng lái hé qì dù,rì zhuǎn sōng yīn zhòng。

次韵吴明叟集鹤林五首

汪藻

林间煮茗罢,谷口苍烟漫。lín jiān zhǔ míng bà,gǔ kǒu cāng yān màn。
行看草根露,已作珠玑团。xíng kàn cǎo gēn lù,yǐ zuò zhū jī tuán。

次韵吴明叟集鹤林五首

汪藻

临分更携手,坐听烟钟声。lín fēn gèng xié shǒu,zuò tīng yān zhōng shēng。
斜阳有底急,不贷四窗明。xié yáng yǒu dǐ jí,bù dài sì chuāng míng。

次韵吴明叟集鹤林五首

汪藻

支头涧底石,濯足松下泉。zhī tóu jiàn dǐ shí,zhuó zú sōng xià quán。
吾生傥有此,无复东西缘。wú shēng tǎng yǒu cǐ,wú fù dōng xī yuán。

次韵吴明叟集鹤林五首

汪藻

冥冥近岭翠,浏浏长廊风。míng míng jìn lǐng cuì,liú liú zhǎng láng fēng。
他年竹林社,记取山王同。tā nián zhú lín shè,jì qǔ shān wáng tóng。

北窗

汪藻

睡起无一事,怡然盼庭柯。shuì qǐ wú yī shì,yí rán pàn tíng kē。
绿阴微缺处,最得南飔多。lǜ yīn wēi quē chù,zuì dé nán sī duō。