古诗词

题常山草萍驿

赵鼎

才过常山到草萍,驿亭偏喜雨初晴。cái guò cháng shān dào cǎo píng,yì tíng piān xǐ yǔ chū qíng。
麦畦水涨黄云重,柳絮风吹白雪轻。mài qí shuǐ zhǎng huáng yún zhòng,liǔ xù fēng chuī bái xuě qīng。
身世自今忘俗虑,宦途从此快吟情。shēn shì zì jīn wàng sú lǜ,huàn tú cóng cǐ kuài yín qíng。
魏公已辍江西镇,犹有甘棠颂政声。wèi gōng yǐ chuò jiāng xī zhèn,yóu yǒu gān táng sòng zhèng shēng。
赵鼎

赵鼎

赵鼎(1085-1147), 南宋政治家、词人。字元镇,自号得全居士。南宋解州闻喜(今属山西)人。宋高宗时的宰相。有《忠正德文集》10卷,清道光刊本。《四印斋所刻词》有《得全居士词》一卷,存词45首。 赵鼎的作品>>

猜您喜欢

次明仲韵

赵鼎

尘沙渺渺暗城楼,心切尧云泪欲流。chén shā miǎo miǎo àn chéng lóu,xīn qiè yáo yún lèi yù liú。
慷慨一卮戏下酒,诸郎谁是舞阳侯。kāng kǎi yī zhī xì xià jiǔ,zhū láng shuí shì wǔ yáng hóu。

次明仲韵

赵鼎

一年春事到耕桑,辽绝乡山恨渺茫。yī nián chūn shì dào gēng sāng,liáo jué xiāng shān hèn miǎo máng。
清梦不成风雨夜,更堪诗思搅饥肠。qīng mèng bù chéng fēng yǔ yè,gèng kān shī sī jiǎo jī cháng。

除吏部郎题建康省中直舍壁

赵鼎

四海茫茫扰战尘,岂无贤俊共经纶。sì hǎi máng máng rǎo zhàn chén,qǐ wú xián jùn gòng jīng lún。
可怜伧父今头白,也作江南第二人。kě lián cāng fù jīn tóu bái,yě zuò jiāng nán dì èr rén。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

武陵归棹几重山,回首沧波锁暮烟。wǔ líng guī zhào jǐ zhòng shān,huí shǒu cāng bō suǒ mù yān。
一寸愁生千万斛,可能容易付湘弦。yī cùn chóu shēng qiān wàn hú,kě néng róng yì fù xiāng xián。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

东风春水湛晴天,斜日平林画素烟。dōng fēng chūn shuǐ zhàn qíng tiān,xié rì píng lín huà sù yān。
不会浮云亦多事,又将飞雨过山前。bù huì fú yún yì duō shì,yòu jiāng fēi yǔ guò shān qián。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

小圃来时春向深,酴醾犹得伴孤斟。xiǎo pǔ lái shí chūn xiàng shēn,tú mí yóu dé bàn gū zhēn。
欲留午枕梦归去,缥缈行云何处寻。yù liú wǔ zhěn mèng guī qù,piāo miǎo xíng yún hé chù xún。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

满马尘埃叹滞留,空劳魂梦绕南州。mǎn mǎ chén āi tàn zhì liú,kōng láo hún mèng rào nán zhōu。
涌金亭下烟波阔,聊作西湖一段秋。yǒng jīn tíng xià yān bō kuò,liáo zuò xī hú yī duàn qiū。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

山色于人定有缘,髻鬟眉黛巧争妍。shān sè yú rén dìng yǒu yuán,jì huán méi dài qiǎo zhēng yán。
何当招我白云下,坐对苍崖百尺泉。hé dāng zhāo wǒ bái yún xià,zuò duì cāng yá bǎi chǐ quán。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

夜凉波面涌金霞,坐觉天香落桂华。yè liáng bō miàn yǒng jīn xiá,zuò jué tiān xiāng luò guì huá。
便合泠然御风去,玉川何待七杯茶。biàn hé líng rán yù fēng qù,yù chuān hé dài qī bēi chá。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

飞桥跨岸饮晴虹,云散风微水月空。fēi qiáo kuà àn yǐn qíng hóng,yún sàn fēng wēi shuǐ yuè kōng。
日日尘沙困鞍马,暂留身在广寒宫。rì rì chén shā kùn ān mǎ,zàn liú shēn zài guǎng hán gōng。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

台高山远淡如无,愁极羁人念索居。tái gāo shān yuǎn dàn rú wú,chóu jí jī rén niàn suǒ jū。
一任东风吹鬓发,潇潇蓬葆不禁梳。yī rèn dōng fēng chuī bìn fā,xiāo xiāo péng bǎo bù jìn shū。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

风堕何能续断弦,只凭樽酒送雕年。fēng duò hé néng xù duàn xián,zhǐ píng zūn jiǔ sòng diāo nián。
仙人示我长生术,除却醉乡非洞天。xiān rén shì wǒ zhǎng shēng shù,chú què zuì xiāng fēi dòng tiān。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

宦学平生着意深,要从黄卷古人寻。huàn xué píng shēng zhe yì shēn,yào cóng huáng juǎn gǔ rén xún。
功名富贵非吾事,只有渊明会此心。gōng míng fù guì fēi wú shì,zhǐ yǒu yuān míng huì cǐ xīn。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

昨非今是若为论,有愧悠悠出岫云。zuó fēi jīn shì ruò wèi lùn,yǒu kuì yōu yōu chū xiù yún。
老鹤乘轩本无意,何妨饮啄混鸡群。lǎo hè chéng xuān běn wú yì,hé fáng yǐn zhuó hùn jī qún。

役所书事用山谷观化韵

赵鼎

浩荡东风卷送春,娇莺雏燕谩争新。hào dàng dōng fēng juǎn sòng chūn,jiāo yīng chú yàn mán zhēng xīn。
此心自有青山约,不是看花陌上人。cǐ xīn zì yǒu qīng shān yuē,bù shì kàn huā mò shàng rén。