古诗词

出郭次伯山韵

赵鼎

道心日和平,向人绝城府。dào xīn rì hé píng,xiàng rén jué chéng fǔ。
雅意在泉石,外物等泥土。yǎ yì zài quán shí,wài wù děng ní tǔ。
终寻勾漏公,丹砂养龙虎。zhōng xún gōu lòu gōng,dān shā yǎng lóng hǔ。
赵鼎

赵鼎

赵鼎(1085-1147), 南宋政治家、词人。字元镇,自号得全居士。南宋解州闻喜(今属山西)人。宋高宗时的宰相。有《忠正德文集》10卷,清道光刊本。《四印斋所刻词》有《得全居士词》一卷,存词45首。 赵鼎的作品>>

猜您喜欢

发四明奔昌国用韩叔夏韵呈觉民参政

赵鼎

晓挂危樯两席开,孤城西望几时回。xiǎo guà wēi qiáng liǎng xí kāi,gū chéng xī wàng jǐ shí huí。
飘摇一舸随潮去,仿佛三山入眼来。piāo yáo yī gě suí cháo qù,fǎng fú sān shān rù yǎn lái。
身世从今寄云海,亲朋何在渺风埃。shēn shì cóng jīn jì yún hǎi,qīn péng hé zài miǎo fēng āi。
乘桴肆志吾安敢,就戮鲸鲵亦快哉。chéng fú sì zhì wú ān gǎn,jiù lù jīng ní yì kuài zāi。

过石佛洋

赵鼎

鸣铙叠鼓两山傍,晓泛回潮石佛洋。míng náo dié gǔ liǎng shān bàng,xiǎo fàn huí cháo shí fú yáng。
漠漠东风吹瘴雾,曈曈暖日上扶桑。mò mò dōng fēng chuī zhàng wù,tóng tóng nuǎn rì shàng fú sāng。
如闻鹤驭来空阔,知有神洲在渺茫。rú wén hè yù lái kōng kuò,zhī yǒu shén zhōu zài miǎo máng。
何必山林啖灵药,他年鼓枻访东皇。hé bì shān lín dàn líng yào,tā nián gǔ yì fǎng dōng huáng。

越土水浅易涸而近山无木可采故常有薪水之忧既归黄冈遂脱此责作诗示同舍

赵鼎

经年薪水困行朝,一日归来百念消。jīng nián xīn shuǐ kùn xíng cháo,yī rì guī lái bǎi niàn xiāo。
决决溪流鸣枕下,丁丁谷响应山椒。jué jué xī liú míng zhěn xià,dīng dīng gǔ xiǎng yīng shān jiāo。
小安课伐犹多事,无复移居莫见招。xiǎo ān kè fá yóu duō shì,wú fù yí jū mò jiàn zhāo。
老矣羞为吴市隐,买田从此混渔樵。lǎo yǐ xiū wèi wú shì yǐn,mǎi tián cóng cǐ hùn yú qiáo。

丁未冬同陆昭中渡江泊秦淮税亭之侧癸丑三月自建康移守南昌登舟顾览即昔年系缆之所也时昭中亡矣感叹存没作诗寄黄冈亲旧

赵鼎

江湖南北寄飞蓬,叹息流光俯仰中。jiāng hú nán běi jì fēi péng,tàn xī liú guāng fǔ yǎng zhōng。
千里月明人念远,一年春事水流东。qiān lǐ yuè míng rén niàn yuǎn,yī nián chūn shì shuǐ liú dōng。
惊心存没风花转,阅世悲欢梦境空。jīng xīn cún méi fēng huā zhuǎn,yuè shì bēi huān mèng jìng kōng。
欲寄此情那可尽,相逢唯有一樽同。yù jì cǐ qíng nà kě jǐn,xiāng féng wéi yǒu yī zūn tóng。

次张真君韵

赵鼎

闻君结屋临山涧,多种黄精与紫芝。wén jūn jié wū lín shān jiàn,duō zhǒng huáng jīng yǔ zǐ zhī。
云气每占华盖顶,松阴长护玉津池。yún qì měi zhàn huá gài dǐng,sōng yīn zhǎng hù yù jīn chí。
溪流盘转近百里,山色清虚无一姿。xī liú pán zhuǎn jìn bǎi lǐ,shān sè qīng xū wú yī zī。
传得仙人新句法,封题遥寄五言诗。chuán dé xiān rén xīn jù fǎ,fēng tí yáo jì wǔ yán shī。

中秋夜清坐读欧阳公正统论二首

赵鼎

稍觉清凉换縠衣,独怜衰鬓与秋期。shāo jué qīng liáng huàn hú yī,dú lián shuāi bìn yǔ qiū qī。
清樽浪作经年计,黄卷长怀万古悲。qīng zūn làng zuò jīng nián jì,huáng juǎn zhǎng huái wàn gǔ bēi。
蛩咽幽吟愁露草,鹊翻寒影绕风枝。qióng yàn yōu yín chóu lù cǎo,què fān hán yǐng rào fēng zhī。
此生此念能忘否,梦破苍龙西去时。cǐ shēng cǐ niàn néng wàng fǒu,mèng pò cāng lóng xī qù shí。

中秋夜清坐读欧阳公正统论二首

赵鼎

露濯秋空灏气生,沉沉天宇夜空明。lù zhuó qiū kōng hào qì shēng,chén chén tiān yǔ yè kōng míng。
南楼老子兴不浅,赤壁先生梦更清。nán lóu lǎo zi xīng bù qiǎn,chì bì xiān shēng mèng gèng qīng。
小艇拟寻银汉路,哀砧还起玉关情。xiǎo tǐng nǐ xún yín hàn lù,āi zhēn hái qǐ yù guān qíng。
何心把酒论欢赏,细字文书对短檠。hé xīn bǎ jiǔ lùn huān shǎng,xì zì wén shū duì duǎn qíng。

九日晚坐独酌一杯

赵鼎

木落江城风露寒,坐惊芳岁逼雕残。mù luò jiāng chéng fēng lù hán,zuò jīng fāng suì bī diāo cán。
晚来自爱一杯暖,老去元无九日欢。wǎn lái zì ài yī bēi nuǎn,lǎo qù yuán wú jiǔ rì huān。
拟借灵均兰作佩,尚馀陶令菊堪餐。nǐ jiè líng jūn lán zuò pèi,shàng yú táo lìng jú kān cān。
平生遍插茱萸处,短梦悠悠行路难。píng shēng biàn chā zhū yú chù,duǎn mèng yōu yōu xíng lù nán。

泊舟盐桥儿子洙辄于市买历尾题云客里其如日费多因取笔足成一诗

赵鼎

蹭蹬生涯一钓蓑,东西淮海信涛波。cèng dēng shēng yá yī diào suō,dōng xī huái hǎi xìn tāo bō。
乱来益觉人情薄,客里其如日费多。luàn lái yì jué rén qíng báo,kè lǐ qí rú rì fèi duō。
麟阁壮图今老矣,菟裘归计奈贫何。lín gé zhuàng tú jīn lǎo yǐ,tú qiú guī jì nài pín hé。
越吟楚奏那能已,时倚哀弹拍棹歌。yuè yín chǔ zòu nà néng yǐ,shí yǐ āi dàn pāi zhào gē。

雪中与洙辈饮

赵鼎

朝市丘园定孰优,要将闲适换深忧。cháo shì qiū yuán dìng shú yōu,yào jiāng xián shì huàn shēn yōu。
门阑终日断还往,父子一樽相劝酬。mén lán zhōng rì duàn hái wǎng,fù zi yī zūn xiāng quàn chóu。
云锁山林寒悄悄,风吹雪霰暮悠悠。yún suǒ shān lín hán qiāo qiāo,fēng chuī xuě xiàn mù yōu yōu。
醉馀身世知何许,莫向东陵觅故侯。zuì yú shēn shì zhī hé xǔ,mò xiàng dōng líng mì gù hóu。

大雪连日不已

赵鼎

日日愁阴惨不开,惊风和雪振穷埃。rì rì chóu yīn cǎn bù kāi,jīng fēng hé xuě zhèn qióng āi。
百年未省南州见,千里应随北客来。bǎi nián wèi shěng nán zhōu jiàn,qiān lǐ yīng suí běi kè lái。
塞马晓悲沙上月,陇人遥恨笛中梅。sāi mǎ xiǎo bēi shā shàng yuè,lǒng rén yáo hèn dí zhōng méi。
独怜寸草滋荣意,知道春从斗柄回。dú lián cùn cǎo zī róng yì,zhī dào chūn cóng dòu bǐng huí。

雪晴东轩独坐

赵鼎

云山回合翠重重,不放幽人远目穷。yún shān huí hé cuì zhòng zhòng,bù fàng yōu rén yuǎn mù qióng。
高竹有时催冻雪,饥禽竟日咽悲风。gāo zhú yǒu shí cuī dòng xuě,jī qín jìng rì yàn bēi fēng。
悠悠事与本谋异,扰扰人谁此意同。yōu yōu shì yǔ běn móu yì,rǎo rǎo rén shuí cǐ yì tóng。
却坐蒲团聊袖手,更无一语可书空。què zuò pú tuán liáo xiù shǒu,gèng wú yī yǔ kě shū kōng。

过石门洋

赵鼎

平生戎马踏尘埃,晚看沧波眼渐开。píng shēng róng mǎ tà chén āi,wǎn kàn cāng bō yǎn jiàn kāi。
眩转忽从千仞落,低昂时见一山来。xuàn zhuǎn hū cóng qiān rèn luò,dī áng shí jiàn yī shān lái。
风头淅沥吹成雨,枕底铿轰怒作雷。fēng tóu xī lì chuī chéng yǔ,zhěn dǐ kēng hōng nù zuò léi。
雅欲骑鲸傲人世,吾其于此赋归哉。yǎ yù qí jīng ào rén shì,wú qí yú cǐ fù guī zāi。

丙子夏病卧汗后

赵鼎

枯肠得水若通灵,溟汗周身一雨零。kū cháng dé shuǐ ruò tōng líng,míng hàn zhōu shēn yī yǔ líng。
行客筋骸困方歇,醉人心骨唤初醒。xíng kè jīn hái kùn fāng xiē,zuì rén xīn gǔ huàn chū xǐng。
病蝉移梦入新壳,老鹤息神梳旧翎。bìng chán yí mèng rù xīn ké,lǎo hè xī shén shū jiù líng。
乞得残生对儿女,不愁无粟贮陶瓶。qǐ dé cán shēng duì ér nǚ,bù chóu wú sù zhù táo píng。

明庆僧房夜坐

赵鼎

月明窗竹冷横斜,坐看风灯落烬花。yuè míng chuāng zhú lěng héng xié,zuò kàn fēng dēng luò jìn huā。
老眼病馀嫌细字,枯肠寒甚怯清茶。lǎo yǎn bìng yú xián xì zì,kū cháng hán shén qiè qīng chá。
囊空岂是久为客,梦短其能飞到家。náng kōng qǐ shì jiǔ wèi kè,mèng duǎn qí néng fēi dào jiā。
但有流年寻鬓发,潇潇蓬葆飒霜华。dàn yǒu liú nián xún bìn fā,xiāo xiāo péng bǎo sà shuāng huá。