古诗词

感皇恩·彦逢弟生日

王之道

宿雾霁晨霜,江山明秀。sù wù jì chén shuāng,jiāng shān míng xiù。
照眼黄花乱晴昼。zhào yǎn huáng huā luàn qíng zhòu。
当年今日,正是悬弧时候。dāng nián jīn rì,zhèng shì xuán hú shí hòu。
一杯聊献祝,同亲旧。yī bēi liáo xiàn zhù,tóng qīn jiù。
莫问穷通,休论贫富。mò wèn qióng tōng,xiū lùn pín fù。
且趁良辰醉醇酎。qiě chèn liáng chén zuì chún zhòu。
扬珠捣玉,况值西成多收。yáng zhū dǎo yù,kuàng zhí xī chéng duō shōu。
饱餐歌至治,天垂祐。bǎo cān gē zhì zhì,tiān chuí yòu。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

夏日归自宝林二首

王之道

十里招提路,崎岖祝圣归。shí lǐ zhāo tí lù,qí qū zhù shèng guī。
青黄原上麦,红白草间薇。qīng huáng yuán shàng mài,hóng bái cǎo jiān wēi。
正看云容合,俄惊雨脚飞。zhèng kàn yún róng hé,é jīng yǔ jiǎo fēi。
馀花被沾湿,芳气袭人衣。yú huā bèi zhān shī,fāng qì xí rén yī。

夏日归自宝林二首

王之道

远岫升初日,长林霭曙烟。yuǎn xiù shēng chū rì,zhǎng lín ǎi shǔ yān。
峰回遥见塔,溪转静鸣泉。fēng huí yáo jiàn tǎ,xī zhuǎn jìng míng quán。
竹箨新披锦,茅花欲擘绵。zhú tuò xīn pī jǐn,máo huā yù bāi mián。
清和多美荫,归路得蹁跹。qīng hé duō měi yīn,guī lù dé pián xiān。

和詹德秀出南汰二首

王之道

晓出东郊路,春霖数尺泥。xiǎo chū dōng jiāo lù,chūn lín shù chǐ ní。
湖山供胜赏,花草觅新题。hú shān gōng shèng shǎng,huā cǎo mì xīn tí。
坐听鸣鸿北,归看落日西。zuò tīng míng hóng běi,guī kàn luò rì xī。
乍晴何所喜,芳树早莺啼。zhà qíng hé suǒ xǐ,fāng shù zǎo yīng tí。

和詹德秀出南汰二首

王之道

小沼鸣蛙吹,虚堂堕燕泥。xiǎo zhǎo míng wā chuī,xū táng duò yàn ní。
对花容命酒,书事喜分题。duì huā róng mìng jiǔ,shū shì xǐ fēn tí。
僧舍乔林北,田家古道西。sēng shě qiáo lín běi,tián jiā gǔ dào xī。
鹁鸠晴唤妇,谷谷傍人啼。bó jiū qíng huàn fù,gǔ gǔ bàng rén tí。

题香岩与何希渊陈勉仲联辔

王之道

市井三墩北,招提百丈东。shì jǐng sān dūn běi,zhāo tí bǎi zhàng dōng。
晴云披叆叇,寒日弄曈昽。qíng yún pī ài dài,hán rì nòng tóng lóng。
滴沥林梢雨,凄凉盖影风。dī lì lín shāo yǔ,qī liáng gài yǐng fēng。
我惭追骥足,策蹇走巴僮。wǒ cán zhuī jì zú,cè jiǎn zǒu bā tóng。

东灵鹫

王之道

松盖雨还偃,云扉风自关。sōng gài yǔ hái yǎn,yún fēi fēng zì guān。
纵横两溪水,高下万重山。zòng héng liǎng xī shuǐ,gāo xià wàn zhòng shān。
入室三弹指,临渊一点颜。rù shì sān dàn zhǐ,lín yuān yī diǎn yán。
悬知少来往,石笋绿苔斑。xuán zhī shǎo lái wǎng,shí sǔn lǜ tái bān。

题石碛明因院用李端叔韵

王之道

楚汉干戈地,岿然见此山。chǔ hàn gàn gē dì,kuī rán jiàn cǐ shān。
艰难思帝业,牢落漫禅关。jiān nán sī dì yè,láo luò màn chán guān。
野鸟惊人散,江湖到岸边。yě niǎo jīng rén sàn,jiāng hú dào àn biān。
明朝又东去,空羡阿师闲。míng cháo yòu dōng qù,kōng xiàn ā shī xián。

题法轮寺

王之道

孤塔云烟外,荒蹊草莽间。gū tǎ yún yān wài,huāng qī cǎo mǎng jiān。
蓼花红糁碎,枫叶绛绡殷。liǎo huā hóng sǎn suì,fēng yè jiàng xiāo yīn。
送客三溪远,逢僧半日闲。sòng kè sān xī yuǎn,féng sēng bàn rì xián。
功名休览镜,沦落鬓毛斑。gōng míng xiū lǎn jìng,lún luò bìn máo bān。

题宣州书堂山寺

王之道

书堂形胜好,山转与江抛。shū táng xíng shèng hǎo,shān zhuǎn yǔ jiāng pāo。
泉古应黄蘖,亭新换白茅。quán gǔ yīng huáng niè,tíng xīn huàn bái máo。
雨馀苍藓合,春晚绿阴交。yǔ yú cāng xiǎn hé,chūn wǎn lǜ yīn jiāo。
欲问香岩旨,风林竹自敲。yù wèn xiāng yán zhǐ,fēng lín zhú zì qiāo。

秋日游南汰二首

王之道

小雨沾秋旱,清曦霁晓氛。xiǎo yǔ zhān qiū hàn,qīng xī jì xiǎo fēn。
山留归壑水,风送过江云。shān liú guī hè shuǐ,fēng sòng guò jiāng yún。
碧瓦觚棱出,黄茅兔径分。bì wǎ gū léng chū,huáng máo tù jìng fēn。
高僧似相喜,茗饮话殷勤。gāo sēng shì xiāng xǐ,míng yǐn huà yīn qín。

秋日游南汰二首

王之道

松篁团野色,葭薍接江氛。sōng huáng tuán yě sè,jiā wàn jiē jiāng fēn。
芳菊开新雨,晴天扫片云。fāng jú kāi xīn yǔ,qíng tiān sǎo piàn yún。
村醪过寺共,风袂转山分。cūn láo guò sì gòng,fēng mèi zhuǎn shān fēn。
邂逅梅夫子,清谈得致勤。xiè hòu méi fū zi,qīng tán dé zhì qín。

次因上人韵

王之道

一从潜水别,三见菊花黄。yī cóng qián shuǐ bié,sān jiàn jú huā huáng。
旧好论交笃,新诗引兴长。jiù hǎo lùn jiāo dǔ,xīn shī yǐn xīng zhǎng。
劳生闲自笑,道术淡相忘。láo shēng xián zì xiào,dào shù dàn xiāng wàng。
蝴蝶秋来懒,时应到睡乡。hú dié qiū lái lǎn,shí yīng dào shuì xiāng。

送浮屠善慧东游

王之道

西去方祈谷,东来适佩萸。xī qù fāng qí gǔ,dōng lái shì pèi yú。
凄风梧脱叶,积雨稻生蚨。qī fēng wú tuō yè,jī yǔ dào shēng fú。
诗骨寒岩木,禅心古庙炉。shī gǔ hán yán mù,chán xīn gǔ miào lú。
莫将明月句,容易谒姑苏。mò jiāng míng yuè jù,róng yì yè gū sū。

送浮屠道郭云游

王之道

何必袁州去,尘尘小释迦。hé bì yuán zhōu qù,chén chén xiǎo shì jiā。
一筇非外物,四海即吾家。yī qióng fēi wài wù,sì hǎi jí wú jiā。
晓色霜还重,秋容菊正华。xiǎo sè shuāng hái zhòng,qiū róng jú zhèng huá。
此行良不恶,冬笋已排牙。cǐ xíng liáng bù è,dōng sǔn yǐ pái yá。

和巩兴宗题回峰寺赠明山主

王之道

江共烟云远,山连薮泽长。jiāng gòng yān yún yuǎn,shān lián sǒu zé zhǎng。
日从三伏烈,风借九秋凉。rì cóng sān fú liè,fēng jiè jiǔ qiū liáng。
休作桃花观,聊同柏子香。xiū zuò táo huā guān,liáo tóng bǎi zi xiāng。
相逢无一事,不必下禅床。xiāng féng wú yī shì,bù bì xià chán chuáng。