古诗词

如梦令·其三江上对雨

王之道

一晌凝情无语,手撚梅花何处。yī shǎng níng qíng wú yǔ,shǒu niǎn méi huā hé chù。
倚竹不胜愁,暗想江头归路。yǐ zhú bù shèng chóu,àn xiǎng jiāng tóu guī lù。
东去,东去,短艇淡烟疏雨。dōng qù,dōng qù,duǎn tǐng dàn yān shū yǔ。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

定慧院海棠追和东坡呈虞季然陈德夫

王之道

春来何处无花木,偶向招提见君独。chūn lái hé chù wú huā mù,ǒu xiàng zhāo tí jiàn jūn dú。
一枝着雨湿红妆,便觉群芳自尘俗。yī zhī zhe yǔ shī hóng zhuāng,biàn jué qún fāng zì chén sú。
嘤嘤幽鸟竞迁乔,皎皎絷驹聊在谷。yīng yīng yōu niǎo jìng qiān qiáo,jiǎo jiǎo zhí jū liáo zài gǔ。
人生富贵会有日,莫以青云轻白屋。rén shēng fù guì huì yǒu rì,mò yǐ qīng yún qīng bái wū。
固应遗策暂驻马,况复过屠宜得肉。gù yīng yí cè zàn zhù mǎ,kuàng fù guò tú yí dé ròu。
无心杜老吟不到,半醉杨妃睡难足。wú xīn dù lǎo yín bù dào,bàn zuì yáng fēi shuì nán zú。
态浓意远谁得似,空想当年丽人淑。tài nóng yì yuǎn shuí dé shì,kōng xiǎng dāng nián lì rén shū。
嗟予坎壈世所鄙,正坐甲壬无背腹。jiē yǔ kǎn lǎn shì suǒ bǐ,zhèng zuò jiǎ rén wú bèi fù。
少甘糠籺老葵藿,自笑清癯类霜竹。shǎo gān kāng hé lǎo kuí huò,zì xiào qīng qú lèi shuāng zhú。
看花把酒发浩叹,反复新诗三过目。kàn huā bǎ jiǔ fā hào tàn,fǎn fù xīn shī sān guò mù。
仇池老人已仙去,千载东坡与西蜀。chóu chí lǎo rén yǐ xiān qù,qiān zài dōng pō yǔ xī shǔ。
思之展转不可见,夜梦乘风跨黄鹄。sī zhī zhǎn zhuǎn bù kě jiàn,yè mèng chéng fēng kuà huáng gǔ。
朱唇翠袖妙今古,我欲宫商歌作曲。zhū chún cuì xiù miào jīn gǔ,wǒ yù gōng shāng gē zuò qū。
翻愁刻鹄难复工,唐突西施却成触。fān chóu kè gǔ nán fù gōng,táng tū xī shī què chéng chù。

次韵寄荀晋仲简陈夫子

王之道

二老亭亭双属玉,交映霜馀半溪绿。èr lǎo tíng tíng shuāng shǔ yù,jiāo yìng shuāng yú bàn xī lǜ。
才高一世妙言语,落笔珠玑烂盈掬。cái gāo yī shì miào yán yǔ,luò bǐ zhū jī làn yíng jū。
时来钓叟为三公,傅岩莘野谁雌雄。shí lái diào sǒu wèi sān gōng,fù yán shēn yě shuí cí xióng。
纷纷俗态任冷暖,风云早晚腾蛟龙。fēn fēn sú tài rèn lěng nuǎn,fēng yún zǎo wǎn téng jiāo lóng。
中兴复见宣和盛,须信人心协天命。zhōng xīng fù jiàn xuān hé shèng,xū xìn rén xīn xié tiān mìng。
真从僵仆正邦基,更向膏肓起民病。zhēn cóng jiāng pū zhèng bāng jī,gèng xiàng gāo huāng qǐ mín bìng。
尺书寄我三长篇,管中窥豹非其全。chǐ shū jì wǒ sān zhǎng piān,guǎn zhōng kuī bào fēi qí quán。
墨渝纸敝未释手,晴窗飞尽沉香烟。mò yú zhǐ bì wèi shì shǒu,qíng chuāng fēi jǐn chén xiāng yān。
嗟予留滞濡须坞,梦寐斯文属燕许。jiē yǔ liú zhì rú xū wù,mèng mèi sī wén shǔ yàn xǔ。
何当单骑造斋榻,遂使高轩出城府。hé dāng dān qí zào zhāi tà,suì shǐ gāo xuān chū chéng fǔ。
春风回首归萌芽,又促畦丁种早瓜。chūn fēng huí shǒu guī méng yá,yòu cù qí dīng zhǒng zǎo guā。
我心倾写会有日,为言已办浮江槎。wǒ xīn qīng xiě huì yǒu rì,wèi yán yǐ bàn fú jiāng chá。

再用奴字韵寄李廷吉

王之道

霜馀菊暗荷叶枯,千头喜见君家奴。shuāng yú jú àn hé yè kū,qiān tóu xǐ jiàn jūn jiā nú。
离离丹实照绿叶,不减五松官大夫。lí lí dān shí zhào lǜ yè,bù jiǎn wǔ sōng guān dà fū。
迩来万木冻欲死,东君信到梅花须。ěr lái wàn mù dòng yù sǐ,dōng jūn xìn dào méi huā xū。
一枝亚竹斜照水,便觉清香无处无。yī zhī yà zhú xié zhào shuǐ,biàn jué qīng xiāng wú chù wú。
李君江南我江北,正如员峤邻方壶。lǐ jūn jiāng nán wǒ jiāng běi,zhèng rú yuán jiào lín fāng hú。
操修迥与世俗异,政事赖有神明扶。cāo xiū jiǒng yǔ shì sú yì,zhèng shì lài yǒu shén míng fú。
文书甚简民甚喜,老吏往往寒无襦。wén shū shén jiǎn mín shén xǐ,lǎo lì wǎng wǎng hán wú rú。
项侯秀发西楚后,作诗语带山仙癯。xiàng hóu xiù fā xī chǔ hòu,zuò shī yǔ dài shān xiān qú。
愿因徐辟见孟子,折简未敢先招呼。yuàn yīn xú pì jiàn mèng zi,zhé jiǎn wèi gǎn xiān zhāo hū。
异时鼎社遂酣畅,会使王衍悲黄垆。yì shí dǐng shè suì hān chàng,huì shǐ wáng yǎn bēi huáng lú。

酬秦寿之见赠三首

王之道

人言韩孟才相高,欲将诗骨追诗涛。rén yán hán mèng cái xiāng gāo,yù jiāng shī gǔ zhuī shī tāo。
可怜寒谷瘦不毛。kě lián hán gǔ shòu bù máo。
青蒿倚松亦浪语,遂令后世称同曹。qīng hāo yǐ sōng yì làng yǔ,suì lìng hòu shì chēng tóng cáo。

酬秦寿之见赠三首

王之道

谁能胸次浇今古,老去蓬茅杂榛莽。shuí néng xiōng cì jiāo jīn gǔ,lǎo qù péng máo zá zhēn mǎng。
朴遫已甘无足数。pǔ chì yǐ gān wú zú shù。
品题忽及乃君馀,顿觉焦枯得时雨。pǐn tí hū jí nǎi jūn yú,dùn jué jiāo kū dé shí yǔ。

酬秦寿之见赠三首

王之道

静中真乐全吾天,勿轻舍己芸人田。jìng zhōng zhēn lè quán wú tiān,wù qīng shě jǐ yún rén tián。
甜均食蜜无中边。tián jūn shí mì wú zhōng biān。
浊醪粗饭自不恶,那能问命推行年。zhuó láo cū fàn zì bù è,nà néng wèn mìng tuī xíng nián。

江天暮雪

王之道

冻云垂地风栗冽,万里江天暮飞雪。dòng yún chuí dì fēng lì liè,wàn lǐ jiāng tiān mù fēi xuě。
九华何处正嶙峋,琼树瑶林斗明洁。jiǔ huá hé chù zhèng lín xún,qióng shù yáo lín dòu míng jié。
扁舟突兀依寒芦,朝来残酒犹半壶。biǎn zhōu tū wù yī hán lú,cháo lái cán jiǔ yóu bàn hú。
夜寒独酌不成醉,卧听宿雁鸣相呼。yè hán dú zhuó bù chéng zuì,wò tīng sù yàn míng xiāng hū。

潇湘夜雨

王之道

短篷暮舣湘江宿,坐见江豚起还伏。duǎn péng mù yǐ xiāng jiāng sù,zuò jiàn jiāng tún qǐ hái fú。
忽然气作浪山来,一夜雨声如决渎。hū rán qì zuò làng shān lái,yī yè yǔ shēng rú jué dú。
凄凄寒气欲相侵,灯火青荧更向深。qī qī hán qì yù xiāng qīn,dēng huǒ qīng yíng gèng xiàng shēn。
床头有酒且径醉,免使万虑萦吾心。chuáng tóu yǒu jiǔ qiě jìng zuì,miǎn shǐ wàn lǜ yíng wú xīn。

洞庭秋月

王之道

扁舟夜泊蒹葭侧,湖外云间见明月。biǎn zhōu yè pō jiān jiā cè,hú wài yún jiān jiàn míng yuè。
月光摇水掣金蛇,坐想骚人赋秋色。yuè guāng yáo shuǐ chè jīn shé,zuò xiǎng sāo rén fù qiū sè。
举杯向天属姮娥,君当照坐吾当歌。jǔ bēi xiàng tiān shǔ héng é,jūn dāng zhào zuò wú dāng gē。
全胜送客九江上,荻花枫叶如渠何。quán shèng sòng kè jiǔ jiāng shàng,dí huā fēng yè rú qú hé。

渔村落照

王之道

寒芦万顷迷西东,夕阳上下江天红。hán lú wàn qǐng mí xī dōng,xī yáng shàng xià jiāng tiān hóng。
炊烟几处袅轻碧,知是渔家收钓筒。chuī yān jǐ chù niǎo qīng bì,zhī shì yú jiā shōu diào tǒng。
老翁长须更广颡,路逢百钱挂藜杖。lǎo wēng zhǎng xū gèng guǎng sǎng,lù féng bǎi qián guà lí zhàng。
三杯酒罢月已高,短棹扁舟还独往。sān bēi jiǔ bà yuè yǐ gāo,duǎn zhào biǎn zhōu hái dú wǎng。

平沙雁落

王之道

雨馀湖水吞遥空,前山宿雾开溟蒙。yǔ yú hú shuǐ tūn yáo kōng,qián shān sù wù kāi míng méng。
坐看雁阵落沙觜,欲下复起摩苍穹。zuò kàn yàn zhèn luò shā zī,yù xià fù qǐ mó cāng qióng。
寒芦飞花秋色老,乱扑客衣纷不扫。hán lú fēi huā qiū sè lǎo,luàn pū kè yī fēn bù sǎo。
肃肃惊风忽破行,却似张芝作颠草。sù sù jīng fēng hū pò xíng,què shì zhāng zhī zuò diān cǎo。

和笑庵送面

王之道

深堂杰阁松风鸣,黄梅已过双溪晴。shēn táng jié gé sōng fēng míng,huáng méi yǐ guò shuāng xī qíng。
不知城市乃有此,六月表里冰壶清。bù zhī chéng shì nǎi yǒu cǐ,liù yuè biǎo lǐ bīng hú qīng。
我来蒙师炷香鼎,旋汲溪泉为煎茗。wǒ lái méng shī zhù xiāng dǐng,xuán jí xī quán wèi jiān míng。
明朝又送不托材,大慰枯肠怯龙饼。míng cháo yòu sòng bù tuō cái,dà wèi kū cháng qiè lóng bǐng。

赠坚上人

王之道

岷峨何处在目前,恍惚万里惟心田。mín é hé chù zài mù qián,huǎng hū wàn lǐ wéi xīn tián。
道人遐想对缣素,毫端亹亹生云烟。dào rén xiá xiǎng duì jiān sù,háo duān wěi wěi shēng yún yān。
不烦扪参更历井,坐见紫翠摩苍天。bù fán mén cān gèng lì jǐng,zuò jiàn zǐ cuì mó cāng tiān。
崔嵬绝顶明积雪,崎岖幽涧萦流泉。cuī wéi jué dǐng míng jī xuě,qí qū yōu jiàn yíng liú quán。
当时神禹导江处,随山刊木知何年。dāng shí shén yǔ dǎo jiāng chù,suí shān kān mù zhī hé nián。
竹斋言语妙天下,山情水思何绵绵。zhú zhāi yán yǔ miào tiān xià,shān qíng shuǐ sī hé mián mián。
想当落笔快挥扫,精神如到岷峨巅。xiǎng dāng luò bǐ kuài huī sǎo,jīng shén rú dào mín é diān。
师诚乞诗我丐画,不然无用徒相煎。shī chéng qǐ shī wǒ gài huà,bù rán wú yòng tú xiāng jiān。

寄古上人若之用东坡径山韵

王之道

寄语山中好看客,待与诸郎醉秋色。jì yǔ shān zhōng hǎo kàn kè,dài yǔ zhū láng zuì qiū sè。
诸郎作诗学东坡,笔力骎骎清到骨。zhū láng zuò shī xué dōng pō,bǐ lì qīn qīn qīng dào gǔ。
由来习气相薰蒸,千古勾吴张季鹰。yóu lái xí qì xiāng xūn zhēng,qiān gǔ gōu wú zhāng jì yīng。
鲈鱼斫鲙饮入夜,哦诗坐对风窗灯。lú yú zhuó kuài yǐn rù yè,ó shī zuò duì fēng chuāng dēng。
好向少陵赓客至,樽酒盘餐正相似。hǎo xiàng shǎo líng gēng kè zhì,zūn jiǔ pán cān zhèng xiāng shì。
请师净扫壁上尘,准拟临时醉题字。qǐng shī jìng sǎo bì shàng chén,zhǔn nǐ lín shí zuì tí zì。

送道觉游天童山

王之道

小雨新晴接重九,猎猎西风振衰柳。xiǎo yǔ xīn qíng jiē zhòng jiǔ,liè liè xī fēng zhèn shuāi liǔ。
二禅过我欲东游,为说偕行得良友。èr chán guò wǒ yù dōng yóu,wèi shuō xié xíng dé liáng yǒu。
天童老人笑垂手,应问师来欲何取。tiān tóng lǎo rén xiào chuí shǒu,yīng wèn shī lái yù hé qǔ。
相逢莫作一日留,袖取鄞江过淮右。xiāng féng mò zuò yī rì liú,xiù qǔ yín jiāng guò huái yòu。