古诗词

南歌子·端午二首其五

王之道

角簟横龟枕,兰房挂艾人。jiǎo diàn héng guī zhěn,lán fáng guà ài rén。
一尊菖歜泛清醇。yī zūn chāng chù fàn qīng chún。
好在佳人如玉、映长春。hǎo zài jiā rén rú yù yìng zhǎng chūn。
冰彻杯盘莹,香和笑语薰。bīng chè bēi pán yíng,xiāng hé xiào yǔ xūn。
莲花衫子入时新。lián huā shān zi rù shí xīn。
挂起南窗一榻、晚风清。guà qǐ nán chuāng yī tà wǎn fēng qīng。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

和王冲之喜雨呈张文伯

王之道

指点邦人着眼看,鲁侯雩祭正玄端。zhǐ diǎn bāng rén zhe yǎn kàn,lǔ hóu yú jì zhèng xuán duān。
望来已见千山雨,此去那忧百谷乾。wàng lái yǐ jiàn qiān shān yǔ,cǐ qù nà yōu bǎi gǔ qián。
高廪有期从穧敛,奔霆何处起龙蟠。gāo lǐn yǒu qī cóng jì liǎn,bēn tíng hé chù qǐ lóng pán。
新诗得得书灵应,传与群公好纵观。xīn shī dé dé shū líng yīng,chuán yǔ qún gōng hǎo zòng guān。

和应资深九日游康乐园二首

王之道

村落潇潇晚吹生,斜阳天际与林平。cūn luò xiāo xiāo wǎn chuī shēng,xié yáng tiān jì yǔ lín píng。
黄花照眼吟肩耸,红袖扶头醉帽轻。huáng huā zhào yǎn yín jiān sǒng,hóng xiù fú tóu zuì mào qīng。
可惯探题仍击钵,敢辞偿令独浮觥。kě guàn tàn tí réng jī bō,gǎn cí cháng lìng dú fú gōng。
相逢又复惊相别,樽酒何妨意气倾。xiāng féng yòu fù jīng xiāng bié,zūn jiǔ hé fáng yì qì qīng。

和应资深九日游康乐园二首

王之道

里社安闲得久生,金华端不羡初平。lǐ shè ān xián dé jiǔ shēng,jīn huá duān bù xiàn chū píng。
山林应有清修重,轩冕还将道义轻。shān lín yīng yǒu qīng xiū zhòng,xuān miǎn hái jiāng dào yì qīng。
诗捷口占那复稿,酒豪盆酌不论觥。shī jié kǒu zhàn nà fù gǎo,jiǔ háo pén zhuó bù lùn gōng。
一斑已幸窥秋句,囷廪他时冀倒倾。yī bān yǐ xìng kuī qiū jù,qūn lǐn tā shí jì dào qīng。

春日郊行和郭希鲁二首

王之道

萦风杨柳绿丝长,过雨桑麻沃以光。yíng fēng yáng liǔ lǜ sī zhǎng,guò yǔ sāng má wò yǐ guāng。
联骑不妨多载酒,看花无用更烧香。lián qí bù fáng duō zài jiǔ,kàn huā wú yòng gèng shāo xiāng。
望穷岩电搜诗眼,愁转车轮感别肠。wàng qióng yán diàn sōu shī yǎn,chóu zhuǎn chē lún gǎn bié cháng。
胜集清游定何处,它年曲水记流觞。shèng jí qīng yóu dìng hé chù,tā nián qū shuǐ jì liú shāng。

春日郊行和郭希鲁二首

王之道

坐对烟江叠嶂图,何如门外翠屏纡。zuò duì yān jiāng dié zhàng tú,hé rú mén wài cuì píng yū。
寻芳敢擅携筇去,命友应从折简呼。xún fāng gǎn shàn xié qióng qù,mìng yǒu yīng cóng zhé jiǎn hū。
酒里光阴闲活计,诗馀情思静功夫。jiǔ lǐ guāng yīn xián huó jì,shī yú qíng sī jìng gōng fū。
浪吟痛饮真难遇,休问西山日欲晡。làng yín tòng yǐn zhēn nán yù,xiū wèn xī shān rì yù bū。

和吴子美香林汤韵

王之道

泉沸鸡笼山下林,浔阳曾记尺馀深。quán fèi jī lóng shān xià lín,xún yáng céng jì chǐ yú shēn。
濯鲜瀹卵非予事,清暑攘寒盖我心。zhuó xiān yuè luǎn fēi yǔ shì,qīng shǔ rǎng hán gài wǒ xīn。
物态漫劳私暧暧,灵源当信匪今今。wù tài màn láo sī ài ài,líng yuán dāng xìn fěi jīn jīn。
簿书汨没尘埃久,附骥何时遂涤襟。bù shū mì méi chén āi jiǔ,fù jì hé shí suì dí jīn。

上已日阻雨和王冲之韵

王之道

韨除聊复对江亭,樽酒相从一笑倾。fú chú liáo fù duì jiāng tíng,zūn jiǔ xiāng cóng yī xiào qīng。
那得此时仍此乐,况逢难弟与难兄。nà dé cǐ shí réng cǐ lè,kuàng féng nán dì yǔ nán xiōng。
潺潺暮雨檐间溜,滑滑春泥柳外声。chán chán mù yǔ yán jiān liū,huá huá chūn ní liǔ wài shēng。
好在海棠红閤泪,向人悽怆益多情。hǎo zài hǎi táng hóng gé lèi,xiàng rén qī chuàng yì duō qíng。

和窦又勇秋日见访阻雨见赠

王之道

风雨萧萧暮不休,顿添寒色送穷秋。fēng yǔ xiāo xiāo mù bù xiū,dùn tiān hán sè sòng qióng qiū。
已荒深院菊犹在,欲去短亭人强留。yǐ huāng shēn yuàn jú yóu zài,yù qù duǎn tíng rén qiáng liú。
千里书迟空噪鹊,四邻砧乱混鸣鸠。qiān lǐ shū chí kōng zào què,sì lín zhēn luàn hùn míng jiū。
相逢棋战宜终日,卧稻从他烂不收。xiāng féng qí zhàn yí zhōng rì,wò dào cóng tā làn bù shōu。

和石守道喜雨

王之道

坐听檐雨快高吟,酒到从斟不厌深。zuò tīng yán yǔ kuài gāo yín,jiǔ dào cóng zhēn bù yàn shēn。
酣战遂符占蚁信,郁兴良慰望霓心。hān zhàn suì fú zhàn yǐ xìn,yù xīng liáng wèi wàng ní xīn。
一时与被尧天泽,四海同苏傅野霖。yī shí yǔ bèi yáo tiān zé,sì hǎi tóng sū fù yě lín。
沾足岂惟秋有岁,麦田犹及趁犁金。zhān zú qǐ wéi qiū yǒu suì,mài tián yóu jí chèn lí jīn。

伏蒙知县县尉二寮友以夏旱得雨赓石徂徕喜雨韵见贶不可虚辱复嗣其韵书谢仍命儿曹同赋

王之道

绿槐阴外听蝉吟,节过分龙夏已深。lǜ huái yīn wài tīng chán yín,jié guò fēn lóng xià yǐ shēn。
千里亢阳忧岁旱,一时甘雨快人心。qiān lǐ kàng yáng yōu suì hàn,yī shí gān yǔ kuài rén xīn。
养禾不害连朝曀,沃暑应容数日霖。yǎng hé bù hài lián cháo yì,wò shǔ yīng róng shù rì lín。
多谢同寮怜老拙,双南佳句竞铿金。duō xiè tóng liáo lián lǎo zhuō,shuāng nán jiā jù jìng kēng jīn。

追和东坡张昌言喜雨呈同官

王之道

旱魃正须三尺雨,飞廉旋布四天云。hàn bá zhèng xū sān chǐ yǔ,fēi lián xuán bù sì tiān yún。
诗成采笔挥琼玖,酒到酡颜散缬纹。shī chéng cǎi bǐ huī qióng jiǔ,jiǔ dào tuó yán sàn xié wén。
莲沼滟翻宵溜急,槐庭清送午风薰。lián zhǎo yàn fān xiāo liū jí,huái tíng qīng sòng wǔ fēng xūn。
欣欣千里农夫庆,衰病空惭老使君。xīn xīn qiān lǐ nóng fū qìng,shuāi bìng kōng cán lǎo shǐ jūn。

和董令升舍人

王之道

雨馀沙路润无泥,潋滟溪流与岸齐。yǔ yú shā lù rùn wú ní,liàn yàn xī liú yǔ àn qí。
苒苒年华催我老,酣酣春意得人迷。rǎn rǎn nián huá cuī wǒ lǎo,hān hān chūn yì dé rén mí。
联珠便觉新诗富,浮玉还听雅唱低。lián zhū biàn jué xīn shī fù,fú yù hái tīng yǎ chàng dī。
杨柳缓摇阴正午,谁家篱落一声鸡。yáng liǔ huǎn yáo yīn zhèng wǔ,shuí jiā lí luò yī shēng jī。

和董令升舍人梦中得句

王之道

早晚天书下紫泥,如今人物擅三齐。zǎo wǎn tiān shū xià zǐ ní,rú jīn rén wù shàn sān qí。
才华好自銮坡进,诗思休从蝶梦迷。cái huá hǎo zì luán pō jìn,shī sī xiū cóng dié mèng mí。
深院日迟黄鸟啭,长桥风软绿杨低。shēn yuàn rì chí huáng niǎo zhuàn,zhǎng qiáo fēng ruǎn lǜ yáng dī。
春容不用相撩拨,老去心情似木鸡。chūn róng bù yòng xiāng liāo bō,lǎo qù xīn qíng shì mù jī。

和张安国舍人

王之道

判花西掖妙当年,曾见声华振日边。pàn huā xī yē miào dāng nián,céng jiàn shēng huá zhèn rì biān。
文翰共推唐李峤,功名将踵汉韦贤。wén hàn gòng tuī táng lǐ jiào,gōng míng jiāng zhǒng hàn wéi xián。
江山到处供诗笥,风月多情付酒船。jiāng shān dào chù gōng shī sì,fēng yuè duō qíng fù jiǔ chuán。
琳馆正应聊尔耳,会看鹏击水三千。lín guǎn zhèng yīng liáo ěr ěr,huì kàn péng jī shuǐ sān qiān。

和张文纪咏雪二首

王之道

万境沉沉夜气严,广寒初下水晶帘。wàn jìng chén chén yè qì yán,guǎng hán chū xià shuǐ jīng lián。
三杯强沃浇肠酒,一捻聊分暖砚盐。sān bēi qiáng wò jiāo cháng jiǔ,yī niǎn liáo fēn nuǎn yàn yán。
已恨梅梢遭挫折,可堪风物为般添。yǐ hèn méi shāo zāo cuò zhé,kě kān fēng wù wèi bān tiān。
才高柳絮虽难到,此语于今亦恶拈。cái gāo liǔ xù suī nán dào,cǐ yǔ yú jīn yì è niān。