古诗词

南歌子·端午二首其五

王之道

角簟横龟枕,兰房挂艾人。jiǎo diàn héng guī zhěn,lán fáng guà ài rén。
一尊菖歜泛清醇。yī zūn chāng chù fàn qīng chún。
好在佳人如玉、映长春。hǎo zài jiā rén rú yù yìng zhǎng chūn。
冰彻杯盘莹,香和笑语薰。bīng chè bēi pán yíng,xiāng hé xiào yǔ xūn。
莲花衫子入时新。lián huā shān zi rù shí xīn。
挂起南窗一榻、晚风清。guà qǐ nán chuāng yī tà wǎn fēng qīng。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

次韵蔡永叔双头芍药

王之道

反复新诗对月华,视模犹及正而葩。fǎn fù xīn shī duì yuè huá,shì mó yóu jí zhèng ér pā。
坐驰芍药心先醉,身老江湖眼欲花。zuò chí sháo yào xīn xiān zuì,shēn lǎo jiāng hú yǎn yù huā。
夜半已酬连理约,风前还见一枝斜。yè bàn yǐ chóu lián lǐ yuē,fēng qián hái jiàn yī zhī xié。
滩头更下双鸂鶒,并与妖红作意夸。tān tóu gèng xià shuāng xī chì,bìng yǔ yāo hóng zuò yì kuā。

和方正叔芍药

王之道

院落青和昼漏长,曲栏高槛倚新妆。yuàn luò qīng hé zhòu lòu zhǎng,qū lán gāo kǎn yǐ xīn zhuāng。
未饶玉蕊来仙女,那羡莲花似阿郎。wèi ráo yù ruǐ lái xiān nǚ,nà xiàn lián huā shì ā láng。
遣兴勉从吾辈在,追欢难入少年场。qiǎn xīng miǎn cóng wú bèi zài,zhuī huān nán rù shǎo nián chǎng。
开缄忽得惊人句,满纸云烟翰墨香。kāi jiān hū dé jīng rén jù,mǎn zhǐ yún yān hàn mò xiāng。

夜听刘昭远弹琴

王之道

河阴高转月光流,露脚斜飞夜气收。hé yīn gāo zhuǎn yuè guāng liú,lù jiǎo xié fēi yè qì shōu。
焦尾冷含三尺水,悲风弹破一庭秋。jiāo wěi lěng hán sān chǐ shuǐ,bēi fēng dàn pò yī tíng qiū。
广陵别后多新操,子敬亡来绝旧游。guǎng líng bié hòu duō xīn cāo,zi jìng wáng lái jué jiù yóu。
欲洗世间筝笛耳,为言干斛不须求。yù xǐ shì jiān zhēng dí ěr,wèi yán gàn hú bù xū qiú。

和江和仲司理喜雨

王之道

朝来虹影散青红,旱气旋随夜雨空。cháo lái hóng yǐng sàn qīng hóng,hàn qì xuán suí yè yǔ kōng。
颃颉竞看飞石燕,蠉蠕应快洗桃虫。háng jié jìng kàn fēi shí yàn,xuān rú yīng kuài xǐ táo chóng。
旧闻人说天心解,今见时和岁事丰。jiù wén rén shuō tiān xīn jiě,jīn jiàn shí hé suì shì fēng。
五谷穰穰无几日,敢将豚酒谢穹窿。wǔ gǔ ráng ráng wú jǐ rì,gǎn jiāng tún jiǔ xiè qióng lóng。

紫薇花

王之道

过尽红薇到紫薇,广庭高槛见芳菲。guò jǐn hóng wēi dào zǐ wēi,guǎng tíng gāo kǎn jiàn fāng fēi。
缤纷不逐槐花落,拂掠应从燕子飞。bīn fēn bù zhú huái huā luò,fú lüè yīng cóng yàn zi fēi。
枝压画檐朝露重,影摇苔砌午风微。zhī yā huà yán cháo lù zhòng,yǐng yáo tái qì wǔ fēng wēi。
何当草诏丝纶阁,伴我黄昏坐禁闱。hé dāng cǎo zhào sī lún gé,bàn wǒ huáng hūn zuò jìn wéi。

春雪

王之道

一夜春寒梦寐清,柳梢梅萼颇关情。yī yè chūn hán mèng mèi qīng,liǔ shāo méi è pǒ guān qíng。
山川千里玉为路,楼观半天云满城。shān chuān qiān lǐ yù wèi lù,lóu guān bàn tiān yún mǎn chéng。
径醉已从酾酒去,稍晴当办出郊行。jìng zuì yǐ cóng shāi jiǔ qù,shāo qíng dāng bàn chū jiāo xíng。
东君底事偏芳草,刬尽依然上砌生。dōng jūn dǐ shì piān fāng cǎo,chǎn jǐn yī rán shàng qì shēng。

立春日雪和赵端质韵

王之道

春寒有信不逾期,肯为衰颜独见欺。chūn hán yǒu xìn bù yú qī,kěn wèi shuāi yán dú jiàn qī。
白雪已输梅斗早,绿樽尤与火相宜。bái xuě yǐ shū méi dòu zǎo,lǜ zūn yóu yǔ huǒ xiāng yí。
撷来野蔌和萱草,分得江鱼贯柳枝。xié lái yě sù hé xuān cǎo,fēn dé jiāng yú guàn liǔ zhī。
刺史忧民民共乐,赛牛归去竞褰帷。cì shǐ yōu mín mín gòng lè,sài niú guī qù jìng qiān wéi。

次韵何子应大卿喜雪武昌作

王之道

云气浮江不见边,拥炉吟雪思飘然。yún qì fú jiāng bù jiàn biān,yōng lú yín xuě sī piāo rán。
风将急霰先鸣瓦,水剪寒花忽际天。fēng jiāng jí xiàn xiān míng wǎ,shuǐ jiǎn hán huā hū jì tiān。
才涩敢陪梁苑客,兴来从泛剡溪船。cái sè gǎn péi liáng yuàn kè,xīng lái cóng fàn shàn xī chuán。
将军乘夜平淮蔡,翻笑元和十二年。jiāng jūn chéng yè píng huái cài,fān xiào yuán hé shí èr nián。

哀周然明

王之道

三荐渠能老一儒,班超投笔好从吾。sān jiàn qú néng lǎo yī rú,bān chāo tóu bǐ hǎo cóng wú。
功名到手身先死,诗礼传家道不孤。gōng míng dào shǒu shēn xiān sǐ,shī lǐ chuán jiā dào bù gū。
千里新封从马鬣,百年馀庆萃鹓雏。qiān lǐ xīn fēng cóng mǎ liè,bǎi nián yú qìng cuì yuān chú。
西风哀挽桐川上,傥有青刍致奠无。xī fēng āi wǎn tóng chuān shàng,tǎng yǒu qīng chú zhì diàn wú。

魏道弼父挽词代曾子修

王之道

德邵年高冠里闾,庆馀犹及魏公舒。dé shào nián gāo guān lǐ lǘ,qìng yú yóu jí wèi gōng shū。
似闻白鹤归华表,应有青刍奠故庐。shì wén bái hè guī huá biǎo,yīng yǒu qīng chú diàn gù lú。
帝梦漫惊虞涧筑,史占空叹渭滨渔。dì mèng màn jīng yú jiàn zhù,shǐ zhàn kōng tàn wèi bīn yú。
泫然东望无从涕,莫厕邦人会葬车。xuàn rán dōng wàng wú cóng tì,mò cè bāng rén huì zàng chē。

次韵元发弟秋日德馀庵书事二首

王之道

饱谙世事转疏慵,投老犹能向佛宫。bǎo ān shì shì zhuǎn shū yōng,tóu lǎo yóu néng xiàng fú gōng。
危坐遂移桑荫日,清谈仍对菊花风。wēi zuò suì yí sāng yīn rì,qīng tán réng duì jú huā fēng。
凭君为我追欢伯,自此游山作醉翁。píng jūn wèi wǒ zhuī huān bó,zì cǐ yóu shān zuò zuì wēng。
闻说秋来足佳句,暮归应念锦囊空。wén shuō qiū lái zú jiā jù,mù guī yīng niàn jǐn náng kōng。

次韵元发弟秋日德馀庵书事二首

王之道

十载江湖叹断蓬,梦魂时到帝王宫。shí zài jiāng hú tàn duàn péng,mèng hún shí dào dì wáng gōng。
珠帘高卷虾须日,宝扇斜开雉尾宫。zhū lián gāo juǎn xiā xū rì,bǎo shàn xié kāi zhì wěi gōng。
勿诮赵尧刀笔吏,须怜窦巩嗫嚅翁。wù qiào zhào yáo dāo bǐ lì,xū lián dòu gǒng niè rú wēng。
儿童来告黄花熟,可喜樽中酒不空。ér tóng lái gào huáng huā shú,kě xǐ zūn zhōng jiǔ bù kōng。

和戴禹功水云馆留题

王之道

兵火间关我尔同,相逢聊喜话匆匆。bīng huǒ jiān guān wǒ ěr tóng,xiāng féng liáo xǐ huà cōng cōng。
山长不碍飞云去,江涨应从远水通。shān zhǎng bù ài fēi yún qù,jiāng zhǎng yīng cóng yuǎn shuǐ tōng。
白鹭晚潮初浸脚,雨花遗址正横空。bái lù wǎn cháo chū jìn jiǎo,yǔ huā yí zhǐ zhèng héng kōng。
临风遐想成惆怅,千古兴亡一局终。lín fēng xiá xiǎng chéng chóu chàng,qiān gǔ xīng wáng yī jú zhōng。

和秦寿之题天祚宫

王之道

洞天无际复无旁,乔木梢云十万章。dòng tiān wú jì fù wú páng,qiáo mù shāo yún shí wàn zhāng。
身外轩裳谁系绾,壶中日月自舒长。shēn wài xuān shang shuí xì wǎn,hú zhōng rì yuè zì shū zhǎng。
平生尘垢烦三沐,投老功名笑五浆。píng shēng chén gòu fán sān mù,tóu lǎo gōng míng xiào wǔ jiāng。
白鹿青牛今在否,一声秋磬上寥阳。bái lù qīng niú jīn zài fǒu,yī shēng qiū qìng shàng liáo yáng。

题浮光丘家山寺

王之道

古寺钟鸣漏向残,马嘶人起束征鞍。gǔ sì zhōng míng lòu xiàng cán,mǎ sī rén qǐ shù zhēng ān。
曈昽半弄阴晴日,栗烈初迎小大寒。tóng lóng bàn nòng yīn qíng rì,lì liè chū yíng xiǎo dà hán。
溪水断流寒冻合,野田飞烧晓霜干。xī shuǐ duàn liú hán dòng hé,yě tián fēi shāo xiǎo shuāng gàn。
嗟予老踏浮光路,陟岵怀亲眼欲酸。jiē yǔ lǎo tà fú guāng lù,zhì hù huái qīn yǎn yù suān。