古诗词

一剪梅

郑刚中

汉粉重番内样妆。hàn fěn zhòng fān nèi yàng zhuāng。
新染冰肌,浅浅莺黄。xīn rǎn bīng jī,qiǎn qiǎn yīng huáng。
广寒宫迥阻归期,襟袖空馀暗淡香。guǎng hán gōng jiǒng zǔ guī qī,jīn xiù kōng yú àn dàn xiāng。
江路迢迢楚塞长。jiāng lù tiáo tiáo chǔ sāi zhǎng。
梦里题诗欲寄将。mèng lǐ tí shī yù jì jiāng。
觉来斜月又沈西,一点檀心,半染微霜。jué lái xié yuè yòu shěn xī,yī diǎn tán xīn,bàn rǎn wēi shuāng。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

去冬

郑刚中

去冬竹瓦迎新雪,曾下珠玑到酒盘。qù dōng zhú wǎ yíng xīn xuě,céng xià zhū jī dào jiǔ pán。
正月便回春意暖,五更微带雁声寒。zhèng yuè biàn huí chūn yì nuǎn,wǔ gèng wēi dài yàn shēng hán。
门谙寂寞何须翟,鬓就衰残岂是潘。mén ān jì mò hé xū dí,bìn jiù shuāi cán qǐ shì pān。
只有报恩心耿耿,自馀都作六如看。zhǐ yǒu bào ēn xīn gěng gěng,zì yú dōu zuò liù rú kàn。

夜坐

郑刚中

静坐始知闲有味,懒行终是病相侵。jìng zuò shǐ zhī xián yǒu wèi,lǎn xíng zhōng shì bìng xiāng qīn。
雨声歇处乱云薄,月影来时清夜深。yǔ shēng xiē chù luàn yún báo,yuè yǐng lái shí qīng yè shēn。
幽蛩傍阶如有话,皤罂在手更孤斟。yōu qióng bàng jiē rú yǒu huà,pó yīng zài shǒu gèng gū zhēn。
寥寥万古圣贤意,落尽灯花空寸心。liáo liáo wàn gǔ shèng xián yì,luò jǐn dēng huā kōng cùn xīn。

晚凉小酌

郑刚中

城头暮角送阑暑,倚槛顷之风满襟。chéng tóu mù jiǎo sòng lán shǔ,yǐ kǎn qǐng zhī fēng mǎn jīn。
去鸟渐迷山落日,鸣蝉忽静木垂阴。qù niǎo jiàn mí shān luò rì,míng chán hū jìng mù chuí yīn。
弄云初月光犹淡,出水新荷绿未深。nòng yún chū yuè guāng yóu dàn,chū shuǐ xīn hé lǜ wèi shēn。
萧散晚凉君解否,一杯寻见古人心。xiāo sàn wǎn liáng jūn jiě fǒu,yī bēi xún jiàn gǔ rén xīn。

循省

郑刚中

僦居栽竹暮清幽,絷系其如是楚囚。jiù jū zāi zhú mù qīng yōu,zhí xì qí rú shì chǔ qiú。
高枕亦成惊枕梦,小窗长作客窗愁。gāo zhěn yì chéng jīng zhěn mèng,xiǎo chuāng zhǎng zuò kè chuāng chóu。
扪心罪在愚臣戆,肉骨恩归圣主优。mén xīn zuì zài yú chén gàng,ròu gǔ ēn guī shèng zhǔ yōu。
日有省循千点泪,临风分付与江流。rì yǒu shěng xún qiān diǎn lèi,lín fēng fēn fù yǔ jiāng liú。

腊月十三日送邢婿还乡

郑刚中

鄂渚分携惊昨梦,如今岂谓一尊同。è zhǔ fēn xié jīng zuó mèng,rú jīn qǐ wèi yī zūn tóng。
尘埃万里玉常润,风雨对眠床亦东。chén āi wàn lǐ yù cháng rùn,fēng yǔ duì mián chuáng yì dōng。
问得平安归客子,留将思忆与衰翁。wèn dé píng ān guī kè zi,liú jiāng sī yì yǔ shuāi wēng。
征衫瘦着不须遽,渐向湖南春色中。zhēng shān shòu zhe bù xū jù,jiàn xiàng hú nán chūn sè zhōng。

壬申年封州自正旦雨至元宵不止

郑刚中

江风侵山云不干,迎春送腊雨漫漫。jiāng fēng qīn shān yún bù gàn,yíng chūn sòng là yǔ màn màn。
勾萌潜识化工意,泥淖莫嗟行路难。gōu méng qián shí huà gōng yì,ní nào mò jiē xíng lù nán。
闭户定无元夜醉,拥衾如对九秋寒。bì hù dìng wú yuán yè zuì,yōng qīn rú duì jiǔ qiū hán。
池塘烟草弄风日,此景当从晴后看。chí táng yān cǎo nòng fēng rì,cǐ jǐng dāng cóng qíng hòu kàn。

无寐其二

郑刚中

孤衾万感不能平,籍也扪心未觉盲。gū qīn wàn gǎn bù néng píng,jí yě mén xīn wèi jué máng。
疏雨过云才数点,宿酲扶梦正三更。shū yǔ guò yún cái shù diǎn,sù chéng fú mèng zhèng sān gèng。
瘴烟侵我须教老,春物牵愁自在生。zhàng yān qīn wǒ xū jiào lǎo,chūn wù qiān chóu zì zài shēng。
畴曩犬鸡无寸效,如今方愧子真耕。chóu nǎng quǎn jī wú cùn xiào,rú jīn fāng kuì zi zhēn gēng。

草亭远望

郑刚中

村舍无楼可望远,茅亭远望似登楼。cūn shě wú lóu kě wàng yuǎn,máo tíng yuǎn wàng shì dēng lóu。
饱看聚散云无住,最爱萦回水自由。bǎo kàn jù sàn yún wú zhù,zuì ài yíng huí shuǐ zì yóu。
诗思已随芳草动,春寒少为好山留。shī sī yǐ suí fāng cǎo dòng,chūn hán shǎo wèi hǎo shān liú。
谁将裘马换美酒,与我同消万古愁。shuí jiāng qiú mǎ huàn měi jiǔ,yǔ wǒ tóng xiāo wàn gǔ chóu。

春晚

郑刚中

寒鸡不饱亦知鸣,布被堆中又五更。hán jī bù bǎo yì zhī míng,bù bèi duī zhōng yòu wǔ gèng。
唤此枕边烟浪梦,杂然风外鼓钟声。huàn cǐ zhěn biān yān làng mèng,zá rán fēng wài gǔ zhōng shēng。
花笼宿雾方冲湿,窗识朝阳已弄明。huā lóng sù wù fāng chōng shī,chuāng shí cháo yáng yǐ nòng míng。
盥濯是身无始业,一炉香火向三清。guàn zhuó shì shēn wú shǐ yè,yī lú xiāng huǒ xiàng sān qīng。

无诗

郑刚中

草创园亭随意坐,任缘花竹倩人栽。cǎo chuàng yuán tíng suí yì zuò,rèn yuán huā zhú qiàn rén zāi。
雁声与客将寒去,枊色知春有信来。yàn shēng yǔ kè jiāng hán qù,àng sè zhī chūn yǒu xìn lái。
逸气暂时因酒见,物华空自把诗催。yì qì zàn shí yīn jiǔ jiàn,wù huá kōng zì bǎ shī cuī。
案头秃笔无才思,不赋一言真陋哉。àn tóu tū bǐ wú cái sī,bù fù yī yán zhēn lòu zāi。

读柳子厚若为化得身千亿散上峰头望故乡之句有感

郑刚中

茅屋三间昼掩扉,遮藏足得讼前非。máo wū sān jiān zhòu yǎn fēi,zhē cáng zú dé sòng qián fēi。
雨馀燕踏竹梢下,风动蝶随花片飞。yǔ yú yàn tà zhú shāo xià,fēng dòng dié suí huā piàn fēi。
闲自钩帘通野色,时因酌酒见元机。xián zì gōu lián tōng yě sè,shí yīn zhuó jiǔ jiàn yuán jī。
思乡化作身千亿,底事柳侯深念归。sī xiāng huà zuò shēn qiān yì,dǐ shì liǔ hóu shēn niàn guī。

拟题黎簿尉梅隐用其韵

郑刚中

梅仙隐去事难论,故种疏梅隐小轩。méi xiān yǐn qù shì nán lùn,gù zhǒng shū méi yǐn xiǎo xuān。
虽似扫除颜色冗,不妨游戏簿书繁。suī shì sǎo chú yán sè rǒng,bù fáng yóu xì bù shū fán。
月明客共藏花影,醉梦君应到酒尊。yuè míng kè gòng cáng huā yǐng,zuì mèng jūn yīng dào jiǔ zūn。
我亦寄身修竹里,颇欣成性得存存。wǒ yì jì shēn xiū zhú lǐ,pǒ xīn chéng xìng dé cún cún。

自宽

郑刚中

瘴浓复岭烟如墨,照以澄江一洗开。zhàng nóng fù lǐng yān rú mò,zhào yǐ chéng jiāng yī xǐ kāi。
芳草望中春去远,落花寒处鸟声回。fāng cǎo wàng zhōng chūn qù yuǎn,luò huā hán chù niǎo shēng huí。
风飘空翠入修竹,润滴幽蹊生绿苔。fēng piāo kōng cuì rù xiū zhú,rùn dī yōu qī shēng lǜ tái。
不是从前赋清苦,未应得向此中来。bù shì cóng qián fù qīng kǔ,wèi yīng dé xiàng cǐ zhōng lái。

山人

郑刚中

自古山人合在山,山人何幸此偷安。zì gǔ shān rén hé zài shān,shān rén hé xìng cǐ tōu ān。
身闲不束休文带,发短聊簪子夏冠。shēn xián bù shù xiū wén dài,fā duǎn liáo zān zi xià guān。
酒量自来惟恨窄,僦居随分不须宽。jiǔ liàng zì lái wéi hèn zhǎi,jiù jū suí fēn bù xū kuān。
惟馀骨髓缄封者,尽是君恩报答难。wéi yú gǔ suǐ jiān fēng zhě,jǐn shì jūn ēn bào dá nán。

八月间对月独酌

郑刚中

月到空庭色界虚,酒壶安顿向冰壶。yuè dào kōng tíng sè jiè xū,jiǔ hú ān dùn xiàng bīng hú。
须臾万瓦清露湿,仿佛一轮丹桂孤。xū yú wàn wǎ qīng lù shī,fǎng fú yī lún dān guì gū。
独酌难成狂态度,闲身惟有醉工夫。dú zhuó nán chéng kuáng tài dù,xián shēn wéi yǒu zuì gōng fū。
醉中孰与参禅趣,此妙须知禅所无。zuì zhōng shú yǔ cān chán qù,cǐ miào xū zhī chán suǒ wú。