古诗词

寿襄阃

李曾伯

江南三月春事浓,人间处处熙东风。jiāng nán sān yuè chūn shì nóng,rén jiān chù chù xī dōng fēng。
山阴亭下羽觞举,长安水边箫鼓从。shān yīn tíng xià yǔ shāng jǔ,zhǎng ān shuǐ biān xiāo gǔ cóng。
衣冠酣燕太平久,干戈浸钝铁钺朽。yī guān hān yàn tài píng jiǔ,gàn gē jìn dùn tiě yuè xiǔ。
神州风景虽慷慨,已付新亭一杯酒。shén zhōu fēng jǐng suī kāng kǎi,yǐ fù xīn tíng yī bēi jiǔ。
皇天佑宋当此时,乃眷畴作邦家基。huáng tiān yòu sòng dāng cǐ shí,nǎi juàn chóu zuò bāng jiā jī。
水晶宫里毓奇瑞,翼日生此神仙姿。shuǐ jīng gōng lǐ yù qí ruì,yì rì shēng cǐ shén xiān zī。
平时功业在学术,治道边防讲明出。píng shí gōng yè zài xué shù,zhì dào biān fáng jiǎng míng chū。
遂将姬旦勤劳心,一洗吴人侈奢习。suì jiāng jī dàn qín láo xīn,yī xǐ wú rén chǐ shē xí。
襄阳自昔天下雄,形势今处常蛇中。xiāng yáng zì xī tiān xià xióng,xíng shì jīn chù cháng shé zhōng。
彤弓玈矢自临牧,轻裘缓带惟从容。tóng gōng lú shǐ zì lín mù,qīng qiú huǎn dài wéi cóng róng。
鸡鸣而起夜无寐,切切安危以身系。jī míng ér qǐ yè wú mèi,qiè qiè ān wēi yǐ shēn xì。
四维盘石罔遗虑,千里毫厘尚深计。sì wéi pán shí wǎng yí lǜ,qiān lǐ háo lí shàng shēn jì。
一民未饱公足食,一兵尚寒公以衣。yī mín wèi bǎo gōng zú shí,yī bīng shàng hán gōng yǐ yī。
苍颜皓鬓已若瘠,黄童白叟人其嬉。cāng yán hào bìn yǐ ruò jí,huáng tóng bái sǒu rén qí xī。
瞻言二十三郡国,根本其蕃赖封植。zhān yán èr shí sān jùn guó,gēn běn qí fān lài fēng zhí。
农知奠枕士超距,岂但边人戒生隙。nóng zhī diàn zhěn shì chāo jù,qǐ dàn biān rén jiè shēng xì。
几番河檄动汉关,折冲随出精神间。jǐ fān hé xí dòng hàn guān,zhé chōng suí chū jīng shén jiān。
平淮既敌江汉盛,救邢况尽春秋难。píng huái jì dí jiāng hàn shèng,jiù xíng kuàng jǐn chūn qiū nán。
往时国未一兴役,动以千金大农给。wǎng shí guó wèi yī xīng yì,dòng yǐ qiān jīn dà nóng gěi。
自公边用足幕府,不费中朝一毫力。zì gōng biān yòng zú mù fǔ,bù fèi zhōng cháo yī háo lì。
往时馈饷识调师,粟殆不及期年支。wǎng shí kuì xiǎng shí diào shī,sù dài bù jí qī nián zhī。
自公留屯上方略,粒米狼戾如京坻。zì gōng liú tún shàng fāng lüè,lì mǐ láng lì rú jīng chí。
规模宏大有如此,古犹其难况今撽。guī mó hóng dà yǒu rú cǐ,gǔ yóu qí nán kuàng jīn qiào。
朝廷宿望四海重,中外先生一人耳。cháo tíng sù wàng sì hǎi zhòng,zhōng wài xiān shēng yī rén ěr。
我闻文正腹有百万兵,西贼闻之心胆惊。wǒ wén wén zhèng fù yǒu bǎi wàn bīng,xī zéi wén zhī xīn dǎn jīng。
胸中武库今十倍,一尘宜弗轒辒侵。xiōng zhōng wǔ kù jīn shí bèi,yī chén yí fú fén wēn qīn。
忠定昔年镇全益,一信五年方做得。zhōng dìng xī nián zhèn quán yì,yī xìn wǔ nián fāng zuò dé。
况今终始一勤字,十年之间未尝息。kuàng jīn zhōng shǐ yī qín zì,shí nián zhī jiān wèi cháng xī。
噫嘻楚人申讨无日休,越人生聚几岁周。yī xī chǔ rén shēn tǎo wú rì xiū,yuè rén shēng jù jǐ suì zhōu。
规摹止俟机会至,社稷固赖封疆谋。guī mó zhǐ qí jī huì zhì,shè jì gù lài fēng jiāng móu。
史毋比公仅羊杜,雅毋咏公止申甫。shǐ wú bǐ gōng jǐn yáng dù,yǎ wú yǒng gōng zhǐ shēn fǔ。
昌唐安得十元吉,平蔡惟须一裴度。chāng táng ān dé shí yuán jí,píng cài wéi xū yī péi dù。
黄扉紫闼深帝思,衮衣赤舄行公归。huáng fēi zǐ tà shēn dì sī,gǔn yī chì xì xíng gōng guī。
愿公寿躬寿王国,牛马下走亦作寿域之黔黎。yuàn gōng shòu gōng shòu wáng guó,niú mǎ xià zǒu yì zuò shòu yù zhī qián lí。
李曾伯

李曾伯

李曾伯(1198~1265至1275间) 南宋词人。字长孺,号可斋。原籍覃怀(今河南沁阳附近)。南渡后寓居嘉兴(今属浙江)。 李曾伯的作品>>

猜您喜欢

道间即事亦有间

李曾伯

八载天涯喜遂归,吴乡当暑亦相宜。bā zài tiān yá xǐ suì guī,wú xiāng dāng shǔ yì xiāng yí。
茗烹阳羡慰久间,鲈买松江更一奇。míng pēng yáng xiàn wèi jiǔ jiān,lú mǎi sōng jiāng gèng yī qí。
老树经风惟柳长,新田得雨未秋迟。lǎo shù jīng fēng wéi liǔ zhǎng,xīn tián dé yǔ wèi qiū chí。
不因看镜惊头白,将谓情怀只旧时。bù yīn kàn jìng jīng tóu bái,jiāng wèi qíng huái zhǐ jiù shí。

过宜兴舟中见霅川诸山

李曾伯

八年不见此山青,一见殊增老眼明。bā nián bù jiàn cǐ shān qīng,yī jiàn shū zēng lǎo yǎn míng。
鬓发已从霜露改,翠屏只在水天横。bìn fā yǐ cóng shuāng lù gǎi,cuì píng zhǐ zài shuǐ tiān héng。
纤尘不染皆秋色,久间相于若世情。xiān chén bù rǎn jiē qiū sè,jiǔ jiān xiāng yú ruò shì qíng。
朝爽夕佳常领略,去来争似钓舟轻。cháo shuǎng xī jiā cháng lǐng lüè,qù lái zhēng shì diào zhōu qīng。

术士余云谷求诗和永国韵

李曾伯

心悟玄机妙不传,家虽谷口近平泉。xīn wù xuán jī miào bù chuán,jiā suī gǔ kǒu jìn píng quán。
且谈方外山林乐,休诧人间将相权。qiě tán fāng wài shān lín lè,xiū chà rén jiān jiāng xiāng quán。
世事何如难逆睹,吾生已矣莫多缠。shì shì hé rú nán nì dǔ,wú shēng yǐ yǐ mò duō chán。
未能免俗聊相问,更活耕桑得几年。wèi néng miǎn sú liáo xiāng wèn,gèng huó gēng sāng dé jǐ nián。

初到善权香火院

李曾伯

寺有宗盟几百年,洪恩新锡出尧天。sì yǒu zōng méng jǐ bǎi nián,hóng ēn xīn xī chū yáo tiān。
三生香火前因在,一段林峦旧识然。sān shēng xiāng huǒ qián yīn zài,yī duàn lín luán jiù shí rán。
华表鹤归今岂异,葛陂龙化古尝传。huá biǎo hè guī jīn qǐ yì,gé bēi lóng huà gǔ cháng chuán。
更须行脚江湖了,来结云山不尽缘。gèng xū xíng jiǎo jiāng hú le,lái jié yún shān bù jǐn yuán。

丁巳闰月六日登岳阳楼

李曾伯

二十年前典此州,经行中又几春秋。èr shí nián qián diǎn cǐ zhōu,jīng xíng zhōng yòu jǐ chūn qiū。
青山面目元无恙,白发形骸只自羞。qīng shān miàn mù yuán wú yàng,bái fā xíng hái zhǐ zì xiū。
客子登临知有酒,古心忧爱在斯楼。kè zi dēng lín zhī yǒu jiǔ,gǔ xīn yōu ài zài sī lóu。
凭栏慨想飞吟过,水视杯坳芥视舟。píng lán kǎi xiǎng fēi yín guò,shuǐ shì bēi ào jiè shì zhōu。

长沙郡斋中夜闻雨不寐

李曾伯

檐花窗叶和灯前,全似江南雁到天。yán huā chuāng yè hé dēng qián,quán shì jiāng nán yàn dào tiān。
渐老弗堪秋意早,不眠那为雨声然。jiàn lǎo fú kān qiū yì zǎo,bù mián nà wèi yǔ shēng rán。
学儒不力冠非误,善舞何心袖足旋。xué rú bù lì guān fēi wù,shàn wǔ hé xīn xiù zú xuán。
唤醒几番关塞梦,蛩吟四壁只年年。huàn xǐng jǐ fān guān sāi mèng,qióng yín sì bì zhǐ nián nián。

徐介卿赴召经筵二诗送之

李曾伯

天赋经纶满壮怀,饱于扬历老其才。tiān fù jīng lún mǎn zhuàng huái,bǎo yú yáng lì lǎo qí cái。
江东见谓无卿比,今世谁能舍我哉。jiāng dōng jiàn wèi wú qīng bǐ,jīn shì shuí néng shě wǒ zāi。
岭表分弓宽上顾,淮头弄印待公来。lǐng biǎo fēn gōng kuān shàng gù,huái tóu nòng yìn dài gōng lái。
玉阶宜罄忠言告,闻说天边有诏催。yù jiē yí qìng zhōng yán gào,wén shuō tiān biān yǒu zhào cuī。

徐介卿赴召经筵二诗送之

李曾伯

袂判平山十五年,喜迎召节下楼船。mèi pàn píng shān shí wǔ nián,xǐ yíng zhào jié xià lóu chuán。
交情一见岁寒在,世事几番春梦然。jiāo qíng yī jiàn suì hán zài,shì shì jǐ fān chūn mèng rán。
我亦将归谋佚老,公今此去类登仙。wǒ yì jiāng guī móu yì lǎo,gōng jīn cǐ qù lèi dēng xiān。
一杯且酌长沙酒,莫忆灯棋话汉边。yī bēi qiě zhuó zhǎng shā jiǔ,mò yì dēng qí huà hàn biān。

郡圃木樨开第二花

李曾伯

苍苍仙种自谁栽,一度秋光两度开。cāng cāng xiān zhǒng zì shuí zāi,yī dù qiū guāng liǎng dù kāi。
故遣宝花装世界,重教金粟见如来。gù qiǎn bǎo huā zhuāng shì jiè,zhòng jiào jīn sù jiàn rú lái。
香于月下开樽对,意似霜前把菊催。xiāng yú yuè xià kāi zūn duì,yì shì shuāng qián bǎ jú cuī。
生怕重阳风雨近,亟须领略莫迟回。shēng pà zhòng yáng fēng yǔ jìn,jí xū lǐng lüè mò chí huí。

登定王台

李曾伯

汉恩列土育如春,留得芳名远到今。hàn ēn liè tǔ yù rú chūn,liú dé fāng míng yuǎn dào jīn。
几换人民此城郭,四围阛阓有山林。jǐ huàn rén mín cǐ chéng guō,sì wéi huán huì yǒu shān lín。
见长安日存吾敬,望大行云契彼心。jiàn zhǎng ān rì cún wú jìng,wàng dà xíng yún qì bǐ xīn。
忠孝永贻千载后,绝胜易水筑黄金。zhōng xiào yǒng yí qiān zài hòu,jué shèng yì shuǐ zhù huáng jīn。

登定王台

李曾伯

羽旄钟鼓旧曾游,沟叶宫花迹尚留。yǔ máo zhōng gǔ jiù céng yóu,gōu yè gōng huā jì shàng liú。
耆老遗开秦雍土,登临伟观楚湘州。qí lǎo yí kāi qín yōng tǔ,dēng lín wěi guān chǔ xiāng zhōu。
月明故国存千祀,木落空山又一秋。yuè míng gù guó cún qiān sì,mù luò kōng shān yòu yī qiū。
极目长天诗不尽,西风吹雁使人愁。jí mù zhǎng tiān shī bù jǐn,xī fēng chuī yàn shǐ rén chóu。

九日登寿沙城楼

李曾伯

偶因萸菊到城头,手揽潇湘一片秋。ǒu yīn yú jú dào chéng tóu,shǒu lǎn xiāo xiāng yī piàn qiū。
西北黄尘清远徼,东南紫气盛中州。xī běi huáng chén qīng yuǎn jiǎo,dōng nán zǐ qì shèng zhōng zhōu。
众山环拱皆衡麓,一水横陈是橘洲。zhòng shān huán gǒng jiē héng lù,yī shuǐ héng chén shì jú zhōu。
且酌芳樽酹千古,去来鸥雁自沉浮。qiě zhuó fāng zūn lèi qiān gǔ,qù lái ōu yàn zì chén fú。

自和

李曾伯

老态龙钟雪满头,黄花招我对清秋。lǎo tài lóng zhōng xuě mǎn tóu,huáng huā zhāo wǒ duì qīng qiū。
东篱幸可安吾土,南服何堪典此州。dōng lí xìng kě ān wú tǔ,nán fú hé kān diǎn cǐ zhōu。
莫忆风巾游汉渚,早呼雨笠访沧洲。mò yì fēng jīn yóu hàn zhǔ,zǎo hū yǔ lì fǎng cāng zhōu。
明年把酒知何处,预约家僮酿蚁浮。míng nián bǎ jiǔ zhī hé chù,yù yuē jiā tóng niàng yǐ fú。

立春后登裴公亭时已解郡组

李曾伯

公馀赢得片时休,徙倚危亭豁倦眸。gōng yú yíng dé piàn shí xiū,xǐ yǐ wēi tíng huō juàn móu。
屹屹独存今岳阜,滔滔不尽古湘流。yì yì dú cún jīn yuè fù,tāo tāo bù jǐn gǔ xiāng liú。
犹看雪意微茫在,顿觉春光骀荡浮。yóu kàn xuě yì wēi máng zài,dùn jué chūn guāng dài dàng fú。
举酒莫论今古事,只将身世付沙鸥。jǔ jiǔ mò lùn jīn gǔ shì,zhǐ jiāng shēn shì fù shā ōu。

登妙高台

李曾伯

占得湘中地最高,山川端欲助人豪。zhàn dé xiāng zhōng dì zuì gāo,shān chuān duān yù zhù rén háo。
萍蓬江海通吴会,兰芷汀洲带楚骚。píng péng jiāng hǎi tōng wú huì,lán zhǐ tīng zhōu dài chǔ sāo。
人住翠微藏夕霭,水连碧落见秋毫。rén zhù cuì wēi cáng xī ǎi,shuǐ lián bì luò jiàn qiū háo。
阑干立尽家何许,徒赋归心折大刀。lán gàn lì jǐn jiā hé xǔ,tú fù guī xīn zhé dà dāo。