古诗词

寿襄阃

李曾伯

江南三月春事浓,人间处处熙东风。jiāng nán sān yuè chūn shì nóng,rén jiān chù chù xī dōng fēng。
山阴亭下羽觞举,长安水边箫鼓从。shān yīn tíng xià yǔ shāng jǔ,zhǎng ān shuǐ biān xiāo gǔ cóng。
衣冠酣燕太平久,干戈浸钝铁钺朽。yī guān hān yàn tài píng jiǔ,gàn gē jìn dùn tiě yuè xiǔ。
神州风景虽慷慨,已付新亭一杯酒。shén zhōu fēng jǐng suī kāng kǎi,yǐ fù xīn tíng yī bēi jiǔ。
皇天佑宋当此时,乃眷畴作邦家基。huáng tiān yòu sòng dāng cǐ shí,nǎi juàn chóu zuò bāng jiā jī。
水晶宫里毓奇瑞,翼日生此神仙姿。shuǐ jīng gōng lǐ yù qí ruì,yì rì shēng cǐ shén xiān zī。
平时功业在学术,治道边防讲明出。píng shí gōng yè zài xué shù,zhì dào biān fáng jiǎng míng chū。
遂将姬旦勤劳心,一洗吴人侈奢习。suì jiāng jī dàn qín láo xīn,yī xǐ wú rén chǐ shē xí。
襄阳自昔天下雄,形势今处常蛇中。xiāng yáng zì xī tiān xià xióng,xíng shì jīn chù cháng shé zhōng。
彤弓玈矢自临牧,轻裘缓带惟从容。tóng gōng lú shǐ zì lín mù,qīng qiú huǎn dài wéi cóng róng。
鸡鸣而起夜无寐,切切安危以身系。jī míng ér qǐ yè wú mèi,qiè qiè ān wēi yǐ shēn xì。
四维盘石罔遗虑,千里毫厘尚深计。sì wéi pán shí wǎng yí lǜ,qiān lǐ háo lí shàng shēn jì。
一民未饱公足食,一兵尚寒公以衣。yī mín wèi bǎo gōng zú shí,yī bīng shàng hán gōng yǐ yī。
苍颜皓鬓已若瘠,黄童白叟人其嬉。cāng yán hào bìn yǐ ruò jí,huáng tóng bái sǒu rén qí xī。
瞻言二十三郡国,根本其蕃赖封植。zhān yán èr shí sān jùn guó,gēn běn qí fān lài fēng zhí。
农知奠枕士超距,岂但边人戒生隙。nóng zhī diàn zhěn shì chāo jù,qǐ dàn biān rén jiè shēng xì。
几番河檄动汉关,折冲随出精神间。jǐ fān hé xí dòng hàn guān,zhé chōng suí chū jīng shén jiān。
平淮既敌江汉盛,救邢况尽春秋难。píng huái jì dí jiāng hàn shèng,jiù xíng kuàng jǐn chūn qiū nán。
往时国未一兴役,动以千金大农给。wǎng shí guó wèi yī xīng yì,dòng yǐ qiān jīn dà nóng gěi。
自公边用足幕府,不费中朝一毫力。zì gōng biān yòng zú mù fǔ,bù fèi zhōng cháo yī háo lì。
往时馈饷识调师,粟殆不及期年支。wǎng shí kuì xiǎng shí diào shī,sù dài bù jí qī nián zhī。
自公留屯上方略,粒米狼戾如京坻。zì gōng liú tún shàng fāng lüè,lì mǐ láng lì rú jīng chí。
规模宏大有如此,古犹其难况今撽。guī mó hóng dà yǒu rú cǐ,gǔ yóu qí nán kuàng jīn qiào。
朝廷宿望四海重,中外先生一人耳。cháo tíng sù wàng sì hǎi zhòng,zhōng wài xiān shēng yī rén ěr。
我闻文正腹有百万兵,西贼闻之心胆惊。wǒ wén wén zhèng fù yǒu bǎi wàn bīng,xī zéi wén zhī xīn dǎn jīng。
胸中武库今十倍,一尘宜弗轒辒侵。xiōng zhōng wǔ kù jīn shí bèi,yī chén yí fú fén wēn qīn。
忠定昔年镇全益,一信五年方做得。zhōng dìng xī nián zhèn quán yì,yī xìn wǔ nián fāng zuò dé。
况今终始一勤字,十年之间未尝息。kuàng jīn zhōng shǐ yī qín zì,shí nián zhī jiān wèi cháng xī。
噫嘻楚人申讨无日休,越人生聚几岁周。yī xī chǔ rén shēn tǎo wú rì xiū,yuè rén shēng jù jǐ suì zhōu。
规摹止俟机会至,社稷固赖封疆谋。guī mó zhǐ qí jī huì zhì,shè jì gù lài fēng jiāng móu。
史毋比公仅羊杜,雅毋咏公止申甫。shǐ wú bǐ gōng jǐn yáng dù,yǎ wú yǒng gōng zhǐ shēn fǔ。
昌唐安得十元吉,平蔡惟须一裴度。chāng táng ān dé shí yuán jí,píng cài wéi xū yī péi dù。
黄扉紫闼深帝思,衮衣赤舄行公归。huáng fēi zǐ tà shēn dì sī,gǔn yī chì xì xíng gōng guī。
愿公寿躬寿王国,牛马下走亦作寿域之黔黎。yuàn gōng shòu gōng shòu wáng guó,niú mǎ xià zǒu yì zuò shòu yù zhī qián lí。
李曾伯

李曾伯

李曾伯(1198~1265至1275间) 南宋词人。字长孺,号可斋。原籍覃怀(今河南沁阳附近)。南渡后寓居嘉兴(今属浙江)。 李曾伯的作品>>

猜您喜欢

洪云岩有和谢之

李曾伯

春近衡峰雁又回,老怀休忆故山梅。chūn jìn héng fēng yàn yòu huí,lǎo huái xiū yì gù shān méi。
花期自是江南早,早晚湘南也解开。huā qī zì shì jiāng nán zǎo,zǎo wǎn xiāng nán yě jiě kāi。

洪云岩有和谢之

李曾伯

听彻虚檐䔩䔩声,铁衣冰骨记身更。tīng chè xū yán shēng,tiě yī bīng gǔ jì shēn gèng。
如今休忆鹅池路,纵竭龙钟做不成。rú jīn xiū yì é chí lù,zòng jié lóng zhōng zuò bù chéng。

夜坐用韵简刘朔斋洪云岩

李曾伯

一线春从地脉回,工夫先是到江梅。yī xiàn chūn cóng dì mài huí,gōng fū xiān shì dào jiāng méi。
雪边竟觉丰标别,曾向玉堂堂上开。xuě biān jìng jué fēng biāo bié,céng xiàng yù táng táng shàng kāi。

夜坐用韵简刘朔斋洪云岩

李曾伯

风撼松梢夜作声,月昏水浅岁将更。fēng hàn sōng shāo yè zuò shēng,yuè hūn shuǐ qiǎn suì jiāng gèng。
江头不用嫌凄冷,滕六分明玉汝成。jiāng tóu bù yòng xián qī lěng,téng liù fēn míng yù rǔ chéng。

用韵答纸衾简云岩

李曾伯

骨胎尽出先生楮,醉梦常宜处士梅。gǔ tāi jǐn chū xiān shēng chǔ,zuì mèng cháng yí chù shì méi。
席上雪铺便我寝,帐中风动任渠开。xí shàng xuě pù biàn wǒ qǐn,zhàng zhōng fēng dòng rèn qú kāi。

用韵答纸衾简云岩

李曾伯

攲枕犹存舒卷声,覆寒时与寝衣更。qī zhěn yóu cún shū juǎn shēng,fù hán shí yǔ qǐn yī gèng。
价廉功倍人人燠,一幅春风造化成。jià lián gōng bèi rén rén yù,yī fú chūn fēng zào huà chéng。

又用韵简朔斋

李曾伯

霜透青棱暖弗回,冰侵鹤骨瘦于梅。shuāng tòu qīng léng nuǎn fú huí,bīng qīn hè gǔ shòu yú méi。
床头幸有溪藤制,唤起家僮亟展开。chuáng tóu xìng yǒu xī téng zhì,huàn qǐ jiā tóng jí zhǎn kāi。

又用韵简朔斋

李曾伯

僮拥莆穰不作声,起来城上已残更。tóng yōng pú ráng bù zuò shēng,qǐ lái chéng shàng yǐ cán gèng。
卷衾还却披衣出,此际如何睡得成。juǎn qīn hái què pī yī chū,cǐ jì rú hé shuì dé chéng。

又和答云岩

李曾伯

翠箔香销晓梦回,惊残楼角动寒梅。cuì bó xiāng xiāo xiǎo mèng huí,jīng cán lóu jiǎo dòng hán méi。
夜来颇觉风霜薄,问讯南枝开未开。yè lái pǒ jué fēng shuāng báo,wèn xùn nán zhī kāi wèi kāi。

又和答云岩

李曾伯

冰柱刘叉素有声,诗筒毋惜仆频更。bīng zhù liú chā sù yǒu shēng,shī tǒng wú xī pū pín gèng。
鸳鸯瓦上犹留伴,一霎南风又酿成。yuān yāng wǎ shàng yóu liú bàn,yī shà nán fēng yòu niàng chéng。

湘潭道间农家

李曾伯

三两人家松柏林,翁垂霜发媪钗荆。sān liǎng rén jiā sōng bǎi lín,wēng chuí shuāng fā ǎo chāi jīng。
儿耕妇织输官了,山茗村醪乐此生。ér gēng fù zhī shū guān le,shān míng cūn láo lè cǐ shēng。

湘潭道间农家

李曾伯

竹外流泉绕屋鸣,田头有水不忧晴。zhú wài liú quán rào wū míng,tián tóu yǒu shuǐ bù yōu qíng。
春来岂问芳菲事,只办犁锄要早耕。chūn lái qǐ wèn fāng fēi shì,zhǐ bàn lí chú yào zǎo gēng。

登岳寺悦亭

李曾伯

十年两度看山来,云琐融峰特地开。shí nián liǎng dù kàn shān lái,yún suǒ róng fēng tè dì kāi。
办取篮舆穷胜处,南边无事岭头回。bàn qǔ lán yú qióng shèng chù,nán biān wú shì lǐng tóu huí。

禹柏

李曾伯

奕奕衡山禹甸之,功成手植万年枝。yì yì héng shān yǔ diān zhī,gōng chéng shǒu zhí wàn nián zhī。
苍然柯派孤根出,如见九州疏浚时。cāng rán kē pài gū gēn chū,rú jiàn jiǔ zhōu shū jùn shí。

禹柏

李曾伯

星岳钟为一木奇,霜皮剥落类骈胝。xīng yuè zhōng wèi yī mù qí,shuāng pí bō luò lèi pián zhī。
生从洚水初平日,阅尽青山无老时。shēng cóng jiàng shuǐ chū píng rì,yuè jǐn qīng shān wú lǎo shí。