古诗词

咏荆州瑞莲

李曾伯

莲之为瑞固有之,水神岂肯轻钟奇。lián zhī wèi ruì gù yǒu zhī,shuǐ shén qǐ kěn qīng zhōng qí。
双花仅见子辱表,并蒂尝著原父诗。shuāng huā jǐn jiàn zi rǔ biǎo,bìng dì cháng zhù yuán fù shī。
未如今年荆州幕,拔萃出类罗方池。wèi rú jīn nián jīng zhōu mù,bá cuì chū lèi luó fāng chí。
二花三花四五花,至于六花同一枝。èr huā sān huā sì wǔ huā,zhì yú liù huā tóng yī zhī。
根荄太华玉井藕,仿佛函德铜池芝。gēn gāi tài huá yù jǐng ǒu,fǎng fú hán dé tóng chí zhī。
晓来朝日千叶开,宛若群玉齐顷葵。xiǎo lái cháo rì qiān yè kāi,wǎn ruò qún yù qí qǐng kuí。
花工示人厥有象,岂止绿沉而红依。huā gōng shì rén jué yǒu xiàng,qǐ zhǐ lǜ chén ér hóng yī。
花中独此号君子,爱莲有说闻濂溪。huā zhōng dú cǐ hào jūn zi,ài lián yǒu shuō wén lián xī。
方今众贤聚本朝,左右周召而皋夔。fāng jīn zhòng xián jù běn cháo,zuǒ yòu zhōu zhào ér gāo kuí。
朝和物和天地和,荐之千载之一时。cháo hé wù hé tiān dì hé,jiàn zhī qiān zài zhī yī shí。
主人生平不好异,一见错愕开双眉。zhǔ rén shēng píng bù hǎo yì,yī jiàn cuò è kāi shuāng méi。
此天产也岂人力,赋此直欲同僚知。cǐ tiān chǎn yě qǐ rén lì,fù cǐ zhí yù tóng liáo zhī。
李曾伯

李曾伯

李曾伯(1198~1265至1275间) 南宋词人。字长孺,号可斋。原籍覃怀(今河南沁阳附近)。南渡后寓居嘉兴(今属浙江)。 李曾伯的作品>>

猜您喜欢

入郢访张学宾因睹旧句有感

李曾伯

此君尝识面,阅八载重来。cǐ jūn cháng shí miàn,yuè bā zài zhòng lái。
倦鸟欣曾宿,栖鸾去不回。juàn niǎo xīn céng sù,qī luán qù bù huí。
墙阴馀旧墨,砌下长新苔。qiáng yīn yú jiù mò,qì xià zhǎng xīn tái。
多谢东屏主,时时为拂埃。duō xiè dōng píng zhǔ,shí shí wèi fú āi。

登郢州白雪楼

李曾伯

野迥乾坤阔,楼高岁月深。yě jiǒng qián kūn kuò,lóu gāo suì yuè shēn。
江山不今古,人物几登临。jiāng shān bù jīn gǔ,rén wù jǐ dēng lín。
云影埋荆树,风声快楚襟。yún yǐng mái jīng shù,fēng shēng kuài chǔ jīn。
何须唤商女,白雪想遗音。hé xū huàn shāng nǚ,bái xuě xiǎng yí yīn。

登郢州四望亭

李曾伯

夐出烟尘表,乾坤指顾中。xiòng chū yān chén biǎo,qián kūn zhǐ gù zhōng。
数峰连野迥,一水与天通。shù fēng lián yě jiǒng,yī shuǐ yǔ tiān tōng。
沙外迎孤鹜,云边数乱鸿。shā wài yíng gū wù,yún biān shù luàn hóng。
家山在何许,心与大江东。jiā shān zài hé xǔ,xīn yǔ dà jiāng dōng。

入蜀垫江道间

李曾伯

纸被夜受用,布袍朝奏功。zhǐ bèi yè shòu yòng,bù páo cháo zòu gōng。
光阴半行客,气象一衰翁。guāng yīn bàn xíng kè,qì xiàng yī shuāi wēng。
何事朝伊夕,才非雨即风。hé shì cháo yī xī,cái fēi yǔ jí fēng。
年华苦相背,归去又匆匆。nián huá kǔ xiāng bèi,guī qù yòu cōng cōng。

入蜀垫江道间

李曾伯

驿路交游熟,江山契分生。yì lù jiāo yóu shú,jiāng shān qì fēn shēng。
故人梅扑面,薄幸柳忘情。gù rén méi pū miàn,báo xìng liǔ wàng qíng。
马跃霜桥步,鸡啼月店声。mǎ yuè shuāng qiáo bù,jī tí yuè diàn shēng。
豹狼俱敛迹,应避使车行。bào láng jù liǎn jì,yīng bì shǐ chē xíng。

用从军古云乐为韵贺杨觉甫制干

李曾伯

海宇材能盛,风云气类从。hǎi yǔ cái néng shèng,fēng yún qì lèi cóng。
一贤居上介,千里折遐冲。yī xián jū shàng jiè,qiān lǐ zhé xiá chōng。
咨事须孙楚,论诗得正封。zī shì xū sūn chǔ,lùn shī dé zhèng fēng。
城东未为好,终不似乌龙。chéng dōng wèi wèi hǎo,zhōng bù shì wū lóng。

用从军古云乐为韵贺杨觉甫制干

李曾伯

明君切西顾,元帅作中军。míng jūn qiè xī gù,yuán shuài zuò zhōng jūn。
宾客湖南上,人才冀北群。bīn kè hú nán shàng,rén cái jì běi qún。
三鳣存绛帐,一鹗在青云。sān zhān cún jiàng zhàng,yī è zài qīng yún。
磊磊轩天地,诗书有隽勋。lěi lěi xuān tiān dì,shī shū yǒu juàn xūn。

用从军古云乐为韵贺杨觉甫制干

李曾伯

国有金汤在,邻修玉帛云。guó yǒu jīn tāng zài,lín xiū yù bó yún。
夷侵由废雅,苗格自敷文。yí qīn yóu fèi yǎ,miáo gé zì fū wén。
当宁形宵虑,公车以岁闻。dāng níng xíng xiāo lǜ,gōng chē yǐ suì wén。
便当从幕府,入校道山芸。biàn dāng cóng mù fǔ,rù xiào dào shān yún。

用谈笑青油幕为韵贺吴叔永制机

李曾伯

取士虽多术,知人在片谈。qǔ shì suī duō shù,zhī rén zài piàn tán。
文书今倚重,谋议许相参。wén shū jīn yǐ zhòng,móu yì xǔ xiāng cān。
饵陋贾生五,策明刘蜕三。ěr lòu jiǎ shēng wǔ,cè míng liú tuì sān。
坤舆方厚载,朋利得西南。kūn yú fāng hòu zài,péng lì dé xī nán。

用谈笑青油幕为韵贺吴叔永制机

李曾伯

弟兄眉最白,人物眼常青。dì xiōng méi zuì bái,rén wù yǎn cháng qīng。
论事犹迎刃,谈兵若建瓴。lùn shì yóu yíng rèn,tán bīng ruò jiàn líng。
吁谟皆上策,道德有强形。xū mó jiē shàng cè,dào dé yǒu qiáng xíng。
办却聊城矢,还书剑阁铭。bàn què liáo chéng shǐ,hái shū jiàn gé míng。

用谈笑青油幕为韵贺吴叔永制机

李曾伯

唐边重秦陇,蜀鉴在江油。táng biān zhòng qín lǒng,shǔ jiàn zài jiāng yóu。
不易九鼎重,方兼四履忧。bù yì jiǔ dǐng zhòng,fāng jiān sì lǚ yōu。
其间不容发,自此可前筹。qí jiān bù róng fā,zì cǐ kě qián chóu。
局面西风异,从容夜观谋。jú miàn xī fēng yì,cóng róng yè guān móu。

题剑门寺贺费伯矩韵

李曾伯

不见台城事,君毋说苦空。bù jiàn tái chéng shì,jūn wú shuō kǔ kōng。
佛随千劫尽,人与万山雄。fú suí qiān jié jǐn,rén yǔ wàn shān xióng。
吊古春酤绿,谈兵夜烛红。diào gǔ chūn gū lǜ,tán bīng yè zhú hóng。
终宵皎无寐,万壑响松风。zhōng xiāo jiǎo wú mèi,wàn hè xiǎng sōng fēng。

登阆州锦屏

李曾伯

久识屏山面,今朝得胜游。jiǔ shí píng shān miàn,jīn cháo dé shèng yóu。
桥梁横古渡,树影倒中流。qiáo liáng héng gǔ dù,shù yǐng dào zhōng liú。
风定春樯度,烟轻晚市收。fēng dìng chūn qiáng dù,yān qīng wǎn shì shōu。
凭栏谁领解,一鹭点沙洲。píng lán shuí lǐng jiě,yī lù diǎn shā zhōu。

登果州金泉山和韵

李曾伯

故迹存栖鹤,高风扫镜鸾。gù jì cún qī hè,gāo fēng sǎo jìng luán。
烟霞扃地邃,冰雪照人寒。yān xiá jiōng dì suì,bīng xuě zhào rén hán。
妙句挥浓墨,仙颜焕渥丹。miào jù huī nóng mò,xiān yán huàn wò dān。
虽云归棹晚,犹及附飞翰。suī yún guī zhào wǎn,yóu jí fù fēi hàn。

过忠州访酆都观

李曾伯

是山来自古,与世类相忘。shì shān lái zì gǔ,yǔ shì lèi xiāng wàng。
雨染新苔翠,风吹老柏香。yǔ rǎn xīn tái cuì,fēng chuī lǎo bǎi xiāng。
神仙多汉魏,祠像半隋唐。shén xiān duō hàn wèi,cí xiàng bàn suí táng。
几许烟霞侣,相从老此乡。jǐ xǔ yān xiá lǚ,xiāng cóng lǎo cǐ xiāng。