古诗词

赐第登楼其一

郑清之

避俗懒成癖,登楼睡失魔。bì sú lǎn chéng pǐ,dēng lóu shuì shī mó。
忘机鸥自下,开槛蝶相过。wàng jī ōu zì xià,kāi kǎn dié xiāng guò。
高处景差胜,静中春更多。gāo chù jǐng chà shèng,jìng zhōng chūn gèng duō。
君恩何以报,归梦欲如何。jūn ēn hé yǐ bào,guī mèng yù rú hé。
郑清之

郑清之

郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。 郑清之的作品>>

猜您喜欢

重赋章台

郑清之

杨花满地飞蝴蝶,钗梁露湿罗衣怯。yáng huā mǎn dì fēi hú dié,chāi liáng lù shī luó yī qiè。
脸痕玉润拂红膏,颜色如花命如叶。liǎn hén yù rùn fú hóng gāo,yán sè rú huā mìng rú yè。
鲤鱼风起蒲叶香,莺啼燕舞春日长,堕红残萼断君肠。lǐ yú fēng qǐ pú yè xiāng,yīng tí yàn wǔ chūn rì zhǎng,duò hóng cán è duàn jūn cháng。
误逐浮萍转零落,自古佳人多命薄。wù zhú fú píng zhuǎn líng luò,zì gǔ jiā rén duō mìng báo。

画马图

郑清之

房精夜陨渥洼水,中有天马变如鬼。fáng jīng yè yǔn wò wā shuǐ,zhōng yǒu tiān mǎ biàn rú guǐ。
籋云流赭登玉台,清风谡谡生双耳。niè yún liú zhě dēng yù tái,qīng fēng sù sù shēng shuāng ěr。
无端遣入天子闲,足底百趼如关山。wú duān qiǎn rù tiān zi xián,zú dǐ bǎi jiǎn rú guān shān。
隔河唐将浴牝马,哀鸣顿足将奔还。gé hé táng jiāng yù pìn mǎ,āi míng dùn zú jiāng bēn hái。
风毛雨鬣不自整,肯顾苑北云锦斑。fēng máo yǔ liè bù zì zhěng,kěn gù yuàn běi yún jǐn bān。
但有风棱馀瘦骨,窃衔不管霜蹄蹶。dàn yǒu fēng léng yú shòu gǔ,qiè xián bù guǎn shuāng tí jué。
大星昨夜落旄头,好载阏氏媒突厥。dà xīng zuó yè luò máo tóu,hǎo zài è shì méi tū jué。

碧扇行

郑清之

冰蚕吐丝青唾茸,天孙转机声隆隆。bīng cán tǔ sī qīng tuò rōng,tiān sūn zhuǎn jī shēng lóng lóng。
帝家初裁新样月,苍然正色摩寒宫。dì jiā chū cái xīn yàng yuè,cāng rán zhèng sè mó hán gōng。
一朝飞随烈士手,九关自此无刚风。yī cháo fēi suí liè shì shǒu,jiǔ guān zì cǐ wú gāng fēng。
乘鸾女与蒲葵翁,痴翁騃女谁为容。chéng luán nǚ yǔ pú kuí wēng,chī wēng ái nǚ shuí wèi róng。
吴刚斧头红玉篆,并州剪刀快如箭。wú gāng fǔ tóu hóng yù zhuàn,bìng zhōu jiǎn dāo kuài rú jiàn。
化工持此天然巧,古璧团团照君面。huà gōng chí cǐ tiān rán qiǎo,gǔ bì tuán tuán zhào jūn miàn。
长安四时生曲尘,马头摇曳春风转。zhǎng ān sì shí shēng qū chén,mǎ tóu yáo yè chūn fēng zhuǎn。
君不见醉李白,穷杜甫,当时西游乘蹇驴。jūn bù jiàn zuì lǐ bái,qióng dù fǔ,dāng shí xī yóu chéng jiǎn lǘ。
太清献赋动旒冕,脱靴笑视将军奴。tài qīng xiàn fù dòng liú miǎn,tuō xuē xiào shì jiāng jūn nú。
奇哉二子真坦率,朝暮贳酒黄公垆。qí zāi èr zi zhēn tǎn lǜ,cháo mù shì jiǔ huáng gōng lú。
游盖飘云手遮日,未省有扇如清夫。yóu gài piāo yún shǒu zhē rì,wèi shěng yǒu shàn rú qīng fū。
清夫扇子仅盈尺,买断清风归啸庐。qīng fū shàn zi jǐn yíng chǐ,mǎi duàn qīng fēng guī xiào lú。
何物元规敢相污,醉中只恐李杜呼。hé wù yuán guī gǎn xiāng wū,zuì zhōng zhǐ kǒng lǐ dù hū。
我当吮笔和墨唤起文与可,把君画入李白杜甫图。wǒ dāng shǔn bǐ hé mò huàn qǐ wén yǔ kě,bǎ jūn huà rù lǐ bái dù fǔ tú。

双井

郑清之

水神何时生六翮,飞出双泉江练白。shuǐ shén hé shí shēng liù hé,fēi chū shuāng quán jiāng liàn bái。
平湖浸月渺无边,一笑对之成揖客。píng hú jìn yuè miǎo wú biān,yī xiào duì zhī chéng yī kè。
辘轳初动晓星横,夜卷寒琼声湱湱。lù lú chū dòng xiǎo xīng héng,yè juǎn hán qióng shēng huò huò。
千年佛殿础花乾,十亩空庭荫修柏。qiān nián fú diàn chǔ huā qián,shí mǔ kōng tíng yīn xiū bǎi。
问泉何事逞奇观,故向庭前作真泽。wèn quán hé shì chěng qí guān,gù xiàng tíng qián zuò zhēn zé。
昔年何塞今何通,泉岂有心犹拣择。xī nián hé sāi jīn hé tōng,quán qǐ yǒu xīn yóu jiǎn zé。
若云泉自井中来,枯甃沿山有龟拆。ruò yún quán zì jǐng zhōng lái,kū zhòu yán shān yǒu guī chāi。
如信地中泉自见,是年何须穿土脉。rú xìn dì zhōng quán zì jiàn,shì nián hé xū chuān tǔ mài。
幡风胥动两无凭,细诠此证归禅伯。fān fēng xū dòng liǎng wú píng,xì quán cǐ zhèng guī chán bó。
我方饶舌为作记,了不相干劳刻画。wǒ fāng ráo shé wèi zuò jì,le bù xiāng gàn láo kè huà。
寄诗更欲结茶缘,付与宗风自锤拍。jì shī gèng yù jié chá yuán,fù yǔ zōng fēng zì chuí pāi。

赠云洲老师

郑清之

嘉定丙子斗插申,秋灰出管才半旬。jiā dìng bǐng zi dòu chā shēn,qiū huī chū guǎn cái bàn xún。
我来适值蒸暑节,烛龙吐燄扶桑滨。wǒ lái shì zhí zhēng shǔ jié,zhú lóng tǔ yàn fú sāng bīn。
炎官流汗走踯躅,金乌啄火焚空旻。yán guān liú hàn zǒu zhí zhú,jīn wū zhuó huǒ fén kōng mín。
湿云拥岫呼不出,火云糊天挂赫日。shī yún yōng xiù hū bù chū,huǒ yún hú tiān guà hè rì。
脑脂盖眼壮士眠,谁挽天河洗蒸郁。nǎo zhī gài yǎn zhuàng shì mián,shuí wǎn tiān hé xǐ zhēng yù。
友人万君家龙丘,追凉共作招提游。yǒu rén wàn jūn jiā lóng qiū,zhuī liáng gòng zuò zhāo tí yóu。
入门指点到丈室,中有石壁清且幽。rù mén zhǐ diǎn dào zhàng shì,zhōng yǒu shí bì qīng qiě yōu。
半月泓澄锁寒绿,气象凄切涵清秋。bàn yuè hóng chéng suǒ hán lǜ,qì xiàng qī qiè hán qīng qiū。
凛然便觉肌骨爽,恍疑石罅蟠蛟虬。lǐn rán biàn jué jī gǔ shuǎng,huǎng yí shí xià pán jiāo qiú。
老师宴坐圆觉场,一笑对客双胡床。lǎo shī yàn zuò yuán jué chǎng,yī xiào duì kè shuāng hú chuáng。
雀芽新试蟹眼汤,未到舌本先生凉。què yá xīn shì xiè yǎn tāng,wèi dào shé běn xiān shēng liáng。
悬河倒流挥玉麈,果然惊出蛟龙舞。xuán hé dào liú huī yù zhǔ,guǒ rán jīng chū jiāo lóng wǔ。
须臾雾裹浮图尖,地墨天昏作风雨。xū yú wù guǒ fú tú jiān,dì mò tiān hūn zuò fēng yǔ。
吻端造化转寒燠,约束商羊上天去。wěn duān zào huà zhuǎn hán yù,yuē shù shāng yáng shàng tiān qù。
云开月明众峰出,指向岩前石应语。yún kāi yuè míng zhòng fēng chū,zhǐ xiàng yán qián shí yīng yǔ。
归来为乏琼瑶报,清梦安排几番到。guī lái wèi fá qióng yáo bào,qīng mèng ān pái jǐ fān dào。
池角土花生碧草,逗晓檐前乾鹊噪。chí jiǎo tǔ huā shēng bì cǎo,dòu xiǎo yán qián qián què zào。
我承佛敕为行词,可拜云洲老师号。wǒ chéng fú chì wèi xíng cí,kě bài yún zhōu lǎo shī hào。

可斋陈大卿政成之暇蒐讨河渠为乡国长久虑开万世利非君侯其谁属因效一得以广盛心焉

郑清之

四明瀛海壖,大田沃多稼。sì míng yíng hǎi ruán,dà tián wò duō jià。
三江纳行潦,九谷偏畏夏。sān jiāng nà xíng lǎo,jiǔ gǔ piān wèi xià。
治水宜讲行,时哉及闲暇。zhì shuǐ yí jiǎng xíng,shí zāi jí xián xiá。
方当暑如惔,孰谓晴可乍。fāng dāng shǔ rú tán,shú wèi qíng kě zhà。
十雨非所忧,一暴良已怕。shí yǔ fēi suǒ yōu,yī bào liáng yǐ pà。
东有钱湖浸,寒玉渺无价。dōng yǒu qián hú jìn,hán yù miǎo wú jià。
西有它山源,盈科通昼夜。xī yǒu tā shān yuán,yíng kē tōng zhòu yè。
维此两支邑,厥田俱下下。wéi cǐ liǎng zhī yì,jué tián jù xià xià。
问之何因尔,水道无所舍。wèn zhī hé yīn ěr,shuǐ dào wú suǒ shě。
河伯空望洋,旱魃巧乘罅。hé bó kōng wàng yáng,hàn bá qiǎo chéng xià。
缅思井田规,畎浍分溆汊。miǎn sī jǐng tián guī,quǎn huì fēn xù chà。
培浚傥高深,怒潮敢雄跨。péi jùn tǎng gāo shēn,nù cháo gǎn xióng kuà。
官但督赋舆,谁肯趋田驾。guān dàn dū fù yú,shuí kěn qū tián jià。
六辅能即功,百泉岂难坝。liù fǔ néng jí gōng,bǎi quán qǐ nán bà。
愿言均此施,利泽侔造化。yuàn yán jūn cǐ shī,lì zé móu zào huà。
尽复淮南陂,端可侪杜亚。jǐn fù huái nán bēi,duān kě chái dù yà。

再用韵

郑清之

孔明本躬耕,樊迟请学稼。kǒng míng běn gōng gēng,fán chí qǐng xué jià。
力田乃有秋,暑雨敢咨夏。lì tián nǎi yǒu qiū,shǔ yǔ gǎn zī xià。
圣贤每忧民,孔墨不遑暇。shèng xián měi yōu mín,kǒng mò bù huáng xiá。
因思比岁饥,可谓越俗乍。yīn sī bǐ suì jī,kě wèi yuè sú zhà。
岂惟农夫惊,亦使达官怕。qǐ wéi nóng fū jīng,yì shǐ dá guān pà。
仓无矫制发,米涌在东价。cāng wú jiǎo zhì fā,mǐ yǒng zài dōng jià。
居然望丰年,譬彼求时夜。jū rán wàng fēng nián,pì bǐ qiú shí yè。
画壤来福星,上熟压中下。huà rǎng lái fú xīng,shàng shú yā zhōng xià。
二麦剩割云,五菜纷绕舍。èr mài shèng gē yún,wǔ cài fēn rào shě。
苗根舒薤本,黍莟拆榴罅。miáo gēn shū xiè běn,shǔ hàn chāi liú xià。
龙鳞原镂塍,燕尾水分汊。lóng lín yuán lòu chéng,yàn wěi shuǐ fēn chà。
毨兽将西成,秧马岂虚跨。xiǎn shòu jiāng xī chéng,yāng mǎ qǐ xū kuà。
劭农收奇勋,省敛不更驾。shào nóng shōu qí xūn,shěng liǎn bù gèng jià。
豫为鄞乡谋,复广它山坝。yù wèi yín xiāng móu,fù guǎng tā shān bà。
功比昔贤倍,政随时雨化。gōng bǐ xī xián bèi,zhèng suí shí yǔ huà。
愿刻可斋诗,端与雅颂亚。yuàn kè kě zhāi shī,duān yǔ yǎ sòng yà。

病目自嘲

郑清之

兼旬病目成鸩媒,竟日掩书风为开。jiān xún bìng mù chéng zhèn méi,jìng rì yǎn shū fēng wèi kāi。
端如猩猩畏机阱,爱酒着屐须一来。duān rú xīng xīng wèi jī jǐng,ài jiǔ zhe jī xū yī lái。
信手翻书未终叶,春风已觉生牙颊。xìn shǒu fān shū wèi zhōng yè,chūn fēng yǐ jué shēng yá jiá。
笑同黄卷且寻医,免使鹪鹩翳蚊睫。xiào tóng huáng juǎn qiě xún yī,miǎn shǐ jiāo liáo yì wén jié。

目眚忌食戏成

郑清之

生平未省读食经,蟛蜞何事干荀卿。shēng píng wèi shěng dú shí jīng,péng qí hé shì gàn xún qīng。
霜螯带糟老饕赋,素鳞斫鲙晶盘行。shuāng áo dài zāo lǎo tāo fù,sù lín zhuó kuài jīng pán xíng。
政欲莼鲈饱归兴,肯嫌蛙蛤讥南烹。zhèng yù chún lú bǎo guī xīng,kěn xián wā há jī nán pēng。
谁言厚味多腊毒,坐疑匕箸生戎兵。shuí yán hòu wèi duō là dú,zuò yí bǐ zhù shēng róng bīng。
缁尘浪欲滓银海,所赖烱烱留元精。zī chén làng yù zǐ yín hǎi,suǒ lài jiǒng jiǒng liú yuán jīng。
飞蛾扰灯室光暗,很蟆食月天公惊。fēi é rǎo dēng shì guāng àn,hěn má shí yuè tiān gōng jīng。
我今所患在目睫,口非得罪曹缄铭。wǒ jīn suǒ huàn zài mù jié,kǒu fēi dé zuì cáo jiān míng。
一身百体兼所养,六凿未可分重轻。yī shēn bǎi tǐ jiān suǒ yǎng,liù záo wèi kě fēn zhòng qīng。
讵容贵目乃贱口,无端肠胃甘檗冰。jù róng guì mù nǎi jiàn kǒu,wú duān cháng wèi gān bò bīng。
就令辟谷即仙去,何异馁鼠乘飞翎。jiù lìng pì gǔ jí xiān qù,hé yì něi shǔ chéng fēi líng。
我闻养生先实腹,幸乏明珠买娉婷。wǒ wén yǎng shēng xiān shí fù,xìng fá míng zhū mǎi pīng tíng。
稻鱼粗可足生理,饥梦不到侯门鲭。dào yú cū kě zú shēng lǐ,jī mèng bù dào hóu mén qīng。
更畦菘薤自锄灌,肯与鸡鹜争馀赢。gèng qí sōng xiè zì chú guàn,kěn yǔ jī wù zhēng yú yíng。
笑揩双目保亡恙,况无传笔如丘明。xiào kāi shuāng mù bǎo wáng yàng,kuàng wú chuán bǐ rú qiū míng。

赘禅宗无门关后第四十九则语

郑清之

语火是灯,掉头弗应。yǔ huǒ shì dēng,diào tóu fú yīng。
惟贼识贼,一问即承。wéi zéi shí zéi,yī wèn jí chéng。

感风闷坐戏成六言一首示云岑

郑清之

梦觉无两庄子,是非只一东坡。mèng jué wú liǎng zhuāng zi,shì fēi zhǐ yī dōng pō。
颜渊箪食为乐,启期带索行歌。yán yuān dān shí wèi lè,qǐ qī dài suǒ xíng gē。
鲁侯不遇天也,伯寮其如命何。lǔ hóu bù yù tiān yě,bó liáo qí rú mìng hé。
世事如棋新局,人生落叶辞柯。shì shì rú qí xīn jú,rén shēng luò yè cí kē。
谁人见张平叔,何处觅蓝采和。shuí rén jiàn zhāng píng shū,hé chù mì lán cǎi hé。
且服单方妙药,般若波罗蜜多。qiě fú dān fāng miào yào,bān ruò bō luó mì duō。

遣兴

郑清之

舟车覆却万变,人雷动静两忘。zhōu chē fù què wàn biàn,rén léi dòng jìng liǎng wàng。
虫臂听渠得失,羊肠何异康庄。chóng bì tīng qú dé shī,yáng cháng hé yì kāng zhuāng。

出市得鳜鱼成六言

郑清之

长铗归来有鱼,状似松江之鲈。zhǎng jiá guī lái yǒu yú,zhuàng shì sōng jiāng zhī lú。
为向东坡传语,醉卧黄公酒垆。wèi xiàng dōng pō chuán yǔ,zuì wò huáng gōng jiǔ lú。

妾薄命

郑清之

妾有一片心,奚啻金与石。qiè yǒu yī piàn xīn,xī chì jīn yǔ shí。
金石尚可磨,此心终不易。jīn shí shàng kě mó,cǐ xīn zhōng bù yì。
妾有金错刀,不买珠与翠。qiè yǒu jīn cuò dāo,bù mǎi zhū yǔ cuì。
一笑向尊前,愿买郎心醉。yī xiào xiàng zūn qián,yuàn mǎi láng xīn zuì。
娟娟桃李花,东风荡柔枝。juān juān táo lǐ huā,dōng fēng dàng róu zhī。
见郎郎弗顾,掩面啼春闺。jiàn láng láng fú gù,yǎn miàn tí chūn guī。
不关郎意恶,自悲妾命薄。bù guān láng yì è,zì bēi qiè mìng báo。

和敬禅师茶偈

郑清之

饭罢茶来手接时,个中日日是真机。fàn bà chá lái shǒu jiē shí,gè zhōng rì rì shì zhēn jī。
建溪顾渚君休问,冷暖如鱼只自知。jiàn xī gù zhǔ jūn xiū wèn,lěng nuǎn rú yú zhǐ zì zhī。