古诗词

默坐偶成

郑清之

洹河见水老如新,此见云何别妄真。huán hé jiàn shuǐ lǎo rú xīn,cǐ jiàn yún hé bié wàng zhēn。
心本佛心须作佛,境皆尘境莫随尘。xīn běn fú xīn xū zuò fú,jìng jiē chén jìng mò suí chén。
空中花果浮生眼,梦里悲欢现在身。kōng zhōng huā guǒ fú shēng yǎn,mèng lǐ bēi huān xiàn zài shēn。
万事卢胡吃茶去,不知谁主更谁宾。wàn shì lú hú chī chá qù,bù zhī shuí zhǔ gèng shuí bīn。
郑清之

郑清之

郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。 郑清之的作品>>

猜您喜欢

金峨途中

郑清之

石路萦纡水绕村,酒帘深处见柴门。shí lù yíng yū shuǐ rào cūn,jiǔ lián shēn chù jiàn chái mén。
横塘树密鸠携妇,老屋篱深犊有孙。héng táng shù mì jiū xié fù,lǎo wū lí shēn dú yǒu sūn。
麦莟菜花成锦绣,笋芽薤甲当鸡豚。mài hàn cài huā chéng jǐn xiù,sǔn yá xiè jiǎ dāng jī tún。
竹舆莫作追程去,半似桃源欲细论。zhú yú mò zuò zhuī chéng qù,bàn shì táo yuán yù xì lùn。

奉题蜀邸五云西岷峨保障

郑清之

西望岷峨天一方,谁教地险绝遐荒。xī wàng mín é tiān yī fāng,shuí jiào dì xiǎn jué xiá huāng。
皇风已喜浑无外,国势那须别有疆。huáng fēng yǐ xǐ hún wú wài,guó shì nà xū bié yǒu jiāng。
黄鹤盘空飞不过,金牛拔地去何长。huáng hè pán kōng fēi bù guò,jīn niú bá dì qù hé zhǎng。
汉庭四海皆臣妾,一曲歌风未忍忘。hàn tíng sì hǎi jiē chén qiè,yī qū gē fēng wèi rěn wàng。

思乡味戏成

郑清之

隔篱野圈㹀眠犊,带雨村舂鸡唤雏。gé lí yě quān bó mián dú,dài yǔ cūn chōng jī huàn chú。
旋熟黄粱留客住,满篘白酒倩人沽。xuán shú huáng liáng liú kè zhù,mǎn chōu bái jiǔ qiàn rén gū。
未谙旅况三分在,早觉藜肠一半枯。wèi ān lǚ kuàng sān fēn zài,zǎo jué lí cháng yī bàn kū。
寄语吾乡谱鲜子,莫教辜负脆皮鲈。jì yǔ wú xiāng pǔ xiān zi,mò jiào gū fù cuì pí lú。

除夜求屠苏

郑清之

椒盘为计定春前,客里那知岁籥迁。jiāo pán wèi jì dìng chūn qián,kè lǐ nà zhī suì yuè qiān。
行路间关穿履雪,薄官羞涩看囊钱。xíng lù jiān guān chuān lǚ xuě,báo guān xiū sè kàn náng qián。
愧无黄帝屠苏酒,试谒渊明种秫田。kuì wú huáng dì tú sū jiǔ,shì yè yuān míng zhǒng shú tián。
令尹可人应拍手,从教满意作新年。lìng yǐn kě rén yīng pāi shǒu,cóng jiào mǎn yì zuò xīn nián。

赠陈童子

郑清之

前身端合是王充,收拾群经贮腹中。qián shēn duān hé shì wáng chōng,shōu shí qún jīng zhù fù zhōng。
书吻可能如布谷,笔锋应不事雕虫。shū wěn kě néng rú bù gǔ,bǐ fēng yīng bù shì diāo chóng。
看来眉目真兰茁,揽取词章作绣筒。kàn lái méi mù zhēn lán zhuó,lǎn qǔ cí zhāng zuò xiù tǒng。
归去莫夸童子技,好寻芳躅到蟾宫。guī qù mò kuā tóng zi jì,hǎo xún fāng zhú dào chán gōng。

山行

郑清之

山行心迹已双清,骤见清溪眼为明。shān xíng xīn jì yǐ shuāng qīng,zhòu jiàn qīng xī yǎn wèi míng。
鬼谷洞前符竹在,观音岩下魶鱼行。guǐ gǔ dòng qián fú zhú zài,guān yīn yán xià nà yú xíng。
宗师宴坐空馀石,龙女分流不作声。zōng shī yàn zuò kōng yú shí,lóng nǚ fēn liú bù zuò shēng。
人影交横到林薄,绿烟深处一猿惊。rén yǐng jiāo héng dào lín báo,lǜ yān shēn chù yī yuán jīng。

正月六日早行松山道

郑清之

五更河鼓尚横陈,小立晨光渐可人。wǔ gèng hé gǔ shàng héng chén,xiǎo lì chén guāng jiàn kě rén。
日出野鸡犹唱晓,雪晴山鸟竞呼春。rì chū yě jī yóu chàng xiǎo,xuě qíng shān niǎo jìng hū chūn。
溪筠拂袖霜花落,石路支筇藓迹新。xī yún fú xiù shuāng huā luò,shí lù zhī qióng xiǎn jì xīn。
惭愧明朝江国近,买鱼沽酒祓征尘。cán kuì míng cháo jiāng guó jìn,mǎi yú gū jiǔ fú zhēng chén。

送行诗

郑清之

中年别意增怀抱,昨夜秋声到客船。zhōng nián bié yì zēng huái bào,zuó yè qiū shēng dào kè chuán。
流水孤村鸦好在,平沙远景雁依然。liú shuǐ gū cūn yā hǎo zài,píng shā yuǎn jǐng yàn yī rán。
惜无绣口供吟笔,只有莼羹愧昔贤。xī wú xiù kǒu gōng yín bǐ,zhǐ yǒu chún gēng kuì xī xián。
付与西湖林处士,重阳健倒菊花前。fù yǔ xī hú lín chù shì,zhòng yáng jiàn dào jú huā qián。

送行诗

郑清之

半生霜鬓飘萍迹,几度风餐系柳船。bàn shēng shuāng bìn piāo píng jì,jǐ dù fēng cān xì liǔ chuán。
舞咏未忘雩里在,去来翻似贾胡然。wǔ yǒng wèi wàng yú lǐ zài,qù lái fān shì jiǎ hú rán。
先生自是今和靖,林下端能友士贤。xiān shēng zì shì jīn hé jìng,lín xià duān néng yǒu shì xián。
二亩孤山应更好,瘦梅疏影小春前。èr mǔ gū shān yīng gèng hǎo,shòu méi shū yǐng xiǎo chūn qián。

山房秋日即事

郑清之

雨后鸣湍走碧溪,水声秋意恰相宜。yǔ hòu míng tuān zǒu bì xī,shuǐ shēng qiū yì qià xiāng yí。
窥蝉螳臂方衷甲,啄蚓鸡群竞济师。kuī chán táng bì fāng zhōng jiǎ,zhuó yǐn jī qún jìng jì shī。
初月挂檐窗未觉,新凉入牖簟先知。chū yuè guà yán chuāng wèi jué,xīn liáng rù yǒu diàn xiān zhī。
西风早已催征棹,管领莼鲈入梦思。xī fēng zǎo yǐ cuī zhēng zhào,guǎn lǐng chún lú rù mèng sī。

山房秋日即事

郑清之

失惊墙外已飘黄,屈指秋来十日强。shī jīng qiáng wài yǐ piāo huáng,qū zhǐ qiū lái shí rì qiáng。
暑寇负顽犹出没,风师未壮且翱翔。shǔ kòu fù wán yóu chū méi,fēng shī wèi zhuàng qiě áo xiáng。
橘包捧腹微藏叶,桂蕾呈身只欠香。jú bāo pěng fù wēi cáng yè,guì lěi chéng shēn zhǐ qiàn xiāng。
扫尽暮天疑浴罢,半眉淡月画新妆。sǎo jǐn mù tiān yí yù bà,bàn méi dàn yuè huà xīn zhuāng。

山房秋日即事

郑清之

稻花经雨已脱白,枫叶未霜先借绯。dào huā jīng yǔ yǐ tuō bái,fēng yè wèi shuāng xiān jiè fēi。
入纻蚊牙千计巧,挂檐蛛腹十分肥。rù zhù wén yá qiān jì qiǎo,guà yán zhū fù shí fēn féi。
田翁看水携锄去,山妇临炊抱蔓归。tián wēng kàn shuǐ xié chú qù,shān fù lín chuī bào màn guī。
唯有诗肠无一事,隔溪数尽暮鸦飞。wéi yǒu shī cháng wú yī shì,gé xī shù jǐn mù yā fēi。

晨兴散步

郑清之

软红销尽利名缰,兴到湖山取次行。ruǎn hóng xiāo jǐn lì míng jiāng,xīng dào hú shān qǔ cì xíng。
万马拍堤春浪起,一龟曝日晓峰横。wàn mǎ pāi dī chūn làng qǐ,yī guī pù rì xiǎo fēng héng。
客中寝饭根尘寂,雪后松篁意气生。kè zhōng qǐn fàn gēn chén jì,xuě hòu sōng huáng yì qì shēng。
身是定僧无欠剩,惟馀双鹤报寒更。shēn shì dìng sēng wú qiàn shèng,wéi yú shuāng hè bào hán gèng。

晨兴散步

郑清之

僧居西畔鹤居南,我向中边住此庵。sēng jū xī pàn hè jū nán,wǒ xiàng zhōng biān zhù cǐ ān。
岁晚结交松莫逆,老来知味菜分甘。suì wǎn jié jiāo sōng mò nì,lǎo lái zhī wèi cài fēn gān。
禅心每日闲中得,世事新从梦里谙。chán xīn měi rì xián zhōng dé,shì shì xīn cóng mèng lǐ ān。
隐几空明香穗断,净揩双目对晴岚。yǐn jǐ kōng míng xiāng suì duàn,jìng kāi shuāng mù duì qíng lán。

晨兴散步

郑清之

晚岁知非蘧伯玉,前身作脱戒师兄。wǎn suì zhī fēi qú bó yù,qián shēn zuò tuō jiè shī xiōng。
青山不灼利名火,白发能销忿欲兵。qīng shān bù zhuó lì míng huǒ,bái fā néng xiāo fèn yù bīng。
境对虚空全体现,眼无拣择内心平。jìng duì xū kōng quán tǐ xiàn,yǎn wú jiǎn zé nèi xīn píng。
晓窗醒寂关何事,到枕清钟一两声。xiǎo chuāng xǐng jì guān hé shì,dào zhěn qīng zhōng yī liǎng shēng。
2151234567»