古诗词

育王老禅屡惠佳茗比又携日铸为饷因言久则味失师授以焙藏之法必有以专之笑谓非力所及谩成拙语解嘲录以为谢

郑清之

曾读茶经如读律,一物不备茶不出。céng dú chá jīng rú dú lǜ,yī wù bù bèi chá bù chū。
未论煮瀹应节度,第一收藏在坚密。wèi lùn zhǔ yuè yīng jié dù,dì yī shōu cáng zài jiān mì。
摘鲜封裹须焙芳,湿蒸为寇防侵疆。zhāi xiān fēng guǒ xū bèi fāng,shī zhēng wèi kòu fáng qīn jiāng。
朝屯暮蒙要微火,九转温养如丹房。cháo tún mù méng yào wēi huǒ,jiǔ zhuǎn wēn yǎng rú dān fáng。
育王老慧老茶事,新授秘诀乃如此。yù wáng lǎo huì lǎo chá shì,xīn shòu mì jué nǎi rú cǐ。
几番惠我先春芽,朅来细问茶何似。jǐ fān huì wǒ xiān chūn yá,qiè lái xì wèn chá hé shì。
我初谓师茶绝奇,十日之后如饮糜。wǒ chū wèi shī chá jué qí,shí rì zhī hòu rú yǐn mí。
颇疑缁俗果异撰,良苦辄为居所移。pǒ yí zī sú guǒ yì zhuàn,liáng kǔ zhé wèi jū suǒ yí。
吾言未终师绝叫,为茶传法恨不早。wú yán wèi zhōng shī jué jiào,wèi chá chuán fǎ hèn bù zǎo。
绮疏应合有司存,料理如前毋草草。qǐ shū yīng hé yǒu sī cún,liào lǐ rú qián wú cǎo cǎo。
对师大笑面欲靴,三年宰相食无鲑。duì shī dà xiào miàn yù xuē,sān nián zǎi xiāng shí wú guī。
长须赤脚供井臼,荒寒政类山人家。zhǎng xū chì jiǎo gōng jǐng jiù,huāng hán zhèng lèi shān rén jiā。
扊扅炊尽瓶笙吼,何曾敲雪春云走。yǎn yí chuī jǐn píng shēng hǒu,hé céng qiāo xuě chūn yún zǒu。
不如时扣赵州门,侍者可人长摸首。bù rú shí kòu zhào zhōu mén,shì zhě kě rén zhǎng mō shǒu。
郑清之

郑清之

郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。 郑清之的作品>>

猜您喜欢

臂疼医令灼艾戏成

郑清之

幻体当如泡影观,法身清净本坚完。huàn tǐ dāng rú pào yǐng guān,fǎ shēn qīng jìng běn jiān wán。
四千八万陀罗臂,艾炷教君何处安。sì qiān bā wàn tuó luó bì,ài zhù jiào jūn hé chù ān。

食豆荚

郑清之

西风摵摵草虫鸣,万荚丛中诧瑞蓂。xī fēng shè shè cǎo chóng míng,wàn jiá cóng zhōng chà ruì míng。
煮啖快输儿女吻,燃萁不忍尚堆青。zhǔ dàn kuài shū ér nǚ wěn,rán qí bù rěn shàng duī qīng。

臂疼自砭

郑清之

云长凿骨未为奇,断臂亭亭对祖师。yún zhǎng záo gǔ wèi wèi qí,duàn bì tíng tíng duì zǔ shī。
万法从心当自省,个中冷暖有鱼知。wàn fǎ cóng xīn dāng zì shěng,gè zhōng lěng nuǎn yǒu yú zhī。

有感

郑清之

子思问学惟诚意,孟氏工夫只反身。zi sī wèn xué wéi chéng yì,mèng shì gōng fū zhǐ fǎn shēn。
定慧妙明何处觅,要知儒释共天真。dìng huì miào míng hé chù mì,yào zhī rú shì gòng tiān zhēn。

秋色佳甚未能一到觉际像景谩赋二绝

郑清之

秋光澹薄有无间,掠水斜风雨脚斑。qiū guāng dàn báo yǒu wú jiān,lüè shuǐ xié fēng yǔ jiǎo bān。
试向菰蒲深处望,嫩黄一点荇花闲。shì xiàng gū pú shēn chù wàng,nèn huáng yī diǎn xìng huā xián。

秋色佳甚未能一到觉际像景谩赋二绝

郑清之

藕花万柄敛春妆,剩驻霜荷葺芰裳。ǒu huā wàn bǐng liǎn chūn zhuāng,shèng zhù shuāng hé qì jì shang。
水路想通渔艇入,我来月下要鸣榔。shuǐ lù xiǎng tōng yú tǐng rù,wǒ lái yuè xià yào míng láng。

秋成风雨

郑清之

垂垂金颖贺秋成,去逐狂风一羽轻。chuí chuí jīn yǐng hè qiū chéng,qù zhú kuáng fēng yī yǔ qīng。
何事天工恶戏剧,眼前翻覆见亏盈。hé shì tiān gōng è xì jù,yǎn qián fān fù jiàn kuī yíng。

兀坐

郑清之

夜听寒蛩晓听蝉,梧桐疏雨晚秋天。yè tīng hán qióng xiǎo tīng chán,wú tóng shū yǔ wǎn qiū tiān。
空斋抱膝元无事,半是痴憨半是禅。kōng zhāi bào xī yuán wú shì,bàn shì chī hān bàn shì chán。

香山老惠两猫

郑清之

杀活禅机本自由,顺行逆用总先筹。shā huó chán jī běn zì yóu,shùn xíng nì yòng zǒng xiān chóu。
伽梨亲抱狸奴送,管是南泉是赵州。gā lí qīn bào lí nú sòng,guǎn shì nán quán shì zhào zhōu。

香山猫食粥

郑清之

梵宫新遣两狸奴,晨粥饥餐食肉如。fàn gōng xīn qiǎn liǎng lí nú,chén zhōu jī cān shí ròu rú。
料是伊蒲三昧熟,未知绕膝诉无鱼。liào shì yī pú sān mèi shú,wèi zhī rào xī sù wú yú。

冬瓜

郑清之

剪剪黄花秋后春,霜皮露叶护长身。jiǎn jiǎn huáng huā qiū hòu chūn,shuāng pí lù yè hù zhǎng shēn。
生来笼统君休笑,腹里能容数百人。shēng lái lóng tǒng jūn xiū xiào,fù lǐ néng róng shù bǎi rén。

茄子

郑清之

青紫皮肤类宰官,光圆头脑作僧看。qīng zǐ pí fū lèi zǎi guān,guāng yuán tóu nǎo zuò sēng kàn。
如何缁俗偏同嗜,入口元来总一般。rú hé zī sú piān tóng shì,rù kǒu yuán lái zǒng yī bān。

赠李相士

郑清之

未遇公卿尽好看,会将碧眼照人寒。wèi yù gōng qīng jǐn hǎo kàn,huì jiāng bì yǎn zhào rén hán。
邯郸梦觉君休问,试卜何时可挂冠。hán dān mèng jué jūn xiū wèn,shì bo hé shí kě guà guān。

闻觉际被风寄頔老

郑清之

古德把茅惟盖头,飓风飘屋等虚舟。gǔ dé bǎ máo wéi gài tóu,jù fēng piāo wū děng xū zhōu。
矮窗犹有蒲团滑,也胜床前衮雪毬。ǎi chuāng yóu yǒu pú tuán huá,yě shèng chuáng qián gǔn xuě qiú。

督觉际莳菜

郑清之

秋后从来数晚菘,自锄稀甲几多丛。qiū hòu cóng lái shù wǎn sōng,zì chú xī jiǎ jǐ duō cóng。
莫辞榾榾频携瓮,准拟清馋玉糁翁。mò cí gǔ gǔ pín xié wèng,zhǔn nǐ qīng chán yù sǎn wēng。