古诗词

碧扇行

郑清之

冰蚕吐丝青唾茸,天孙转机声隆隆。bīng cán tǔ sī qīng tuò rōng,tiān sūn zhuǎn jī shēng lóng lóng。
帝家初裁新样月,苍然正色摩寒宫。dì jiā chū cái xīn yàng yuè,cāng rán zhèng sè mó hán gōng。
一朝飞随烈士手,九关自此无刚风。yī cháo fēi suí liè shì shǒu,jiǔ guān zì cǐ wú gāng fēng。
乘鸾女与蒲葵翁,痴翁騃女谁为容。chéng luán nǚ yǔ pú kuí wēng,chī wēng ái nǚ shuí wèi róng。
吴刚斧头红玉篆,并州剪刀快如箭。wú gāng fǔ tóu hóng yù zhuàn,bìng zhōu jiǎn dāo kuài rú jiàn。
化工持此天然巧,古璧团团照君面。huà gōng chí cǐ tiān rán qiǎo,gǔ bì tuán tuán zhào jūn miàn。
长安四时生曲尘,马头摇曳春风转。zhǎng ān sì shí shēng qū chén,mǎ tóu yáo yè chūn fēng zhuǎn。
君不见醉李白,穷杜甫,当时西游乘蹇驴。jūn bù jiàn zuì lǐ bái,qióng dù fǔ,dāng shí xī yóu chéng jiǎn lǘ。
太清献赋动旒冕,脱靴笑视将军奴。tài qīng xiàn fù dòng liú miǎn,tuō xuē xiào shì jiāng jūn nú。
奇哉二子真坦率,朝暮贳酒黄公垆。qí zāi èr zi zhēn tǎn lǜ,cháo mù shì jiǔ huáng gōng lú。
游盖飘云手遮日,未省有扇如清夫。yóu gài piāo yún shǒu zhē rì,wèi shěng yǒu shàn rú qīng fū。
清夫扇子仅盈尺,买断清风归啸庐。qīng fū shàn zi jǐn yíng chǐ,mǎi duàn qīng fēng guī xiào lú。
何物元规敢相污,醉中只恐李杜呼。hé wù yuán guī gǎn xiāng wū,zuì zhōng zhǐ kǒng lǐ dù hū。
我当吮笔和墨唤起文与可,把君画入李白杜甫图。wǒ dāng shǔn bǐ hé mò huàn qǐ wén yǔ kě,bǎ jūn huà rù lǐ bái dù fǔ tú。
郑清之

郑清之

郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。 郑清之的作品>>

猜您喜欢

戏作窗蝇诗

郑清之

曾记窗蝇古德诗,笑渠未有出头时。céng jì chuāng yíng gǔ dé shī,xiào qú wèi yǒu chū tóu shí。
蓦然撞破窗间纸,透出虚空未是迟。mò rán zhuàng pò chuāng jiān zhǐ,tòu chū xū kōng wèi shì chí。

清明有感

郑清之

井泉槐火几清明,白发红颜管送迎。jǐng quán huái huǒ jǐ qīng míng,bái fā hóng yán guǎn sòng yíng。
荣落智愚千古恨,一时分付子规声。róng luò zhì yú qiān gǔ hèn,yī shí fēn fù zi guī shēng。

莲房洗砚

郑清之

圆长已褪青云子,芳软犹存绿玉房。yuán zhǎng yǐ tuì qīng yún zi,fāng ruǎn yóu cún lǜ yù fáng。
留伴陶泓共新浴,要令毛颖沃清香。liú bàn táo hóng gòng xīn yù,yào lìng máo yǐng wò qīng xiāng。

小憩上庵

郑清之

竹边深静纳新晴,瘦策徐行足力轻。zhú biān shēn jìng nà xīn qíng,shòu cè xú xíng zú lì qīng。
曲槛负墙尘不到,游蜂时寄采花声。qū kǎn fù qiáng chén bù dào,yóu fēng shí jì cǎi huā shēng。

题东山上方

郑清之

谢公雅志在东山,一入黄扉不复还。xiè gōng yǎ zhì zài dōng shān,yī rù huáng fēi bù fù hái。
公去我来山属我,为公偿却半生闲。gōng qù wǒ lái shān shǔ wǒ,wèi gōng cháng què bàn shēng xián。

泊黄檀

郑清之

夕阳茅屋占江干,风敛炊烟作暮寒。xī yáng máo wū zhàn jiāng gàn,fēng liǎn chuī yān zuò mù hán。
闲看月光牛背上,画图添我一樯竿。xián kàn yuè guāng niú bèi shàng,huà tú tiān wǒ yī qiáng gān。

玉泉观鱼

郑清之

金鳞玉翅舞涟漪,雷雨休言变化迟。jīn lín yù chì wǔ lián yī,léi yǔ xiū yán biàn huà chí。
尺水能开千里润,看来端的是龙儿。chǐ shuǐ néng kāi qiān lǐ rùn,kàn lái duān de shì lóng ér。

湖风不顺

郑清之

推篷滉漾失船踪,万顷玻瓈在沌东。tuī péng huàng yàng shī chuán zōng,wàn qǐng bō lí zài dùn dōng。
政恋湖光挟山色,知心龙伯赠横风。zhèng liàn hú guāng xié shān sè,zhī xīn lóng bó zèng héng fēng。

三月二十四日自东山到金峨一宿而归偶题壁上安晚居士自觉际航湖入东山道金文意行至此淡晴轻冷风策策有声草树清幽泉石雅洁如在天竺灵隐间深靓过之既暮假榻瀑通夕喧枕始印鲁直梦成风雨诗粥鱼鸣展钵而去因笔一绝

郑清之

桥石天台水谷帘,峰回秀拥更深严。qiáo shí tiān tái shuǐ gǔ lián,fēng huí xiù yōng gèng shēn yán。
我来便欲兼忘世,少立清风为拂髯。wǒ lái biàn yù jiān wàng shì,shǎo lì qīng fēng wèi fú rán。

戏嘲杜宇

郑清之

呼晴不似鸠知务,报喜何如鹊爱人。hū qíng bù shì jiū zhī wù,bào xǐ hé rú què ài rén。
有口自鸣谁禁汝,乱啼何必待残春。yǒu kǒu zì míng shuí jìn rǔ,luàn tí hé bì dài cán chūn。

游松山溪塘晴日荡漾

郑清之

红染花梢未是真,一川晴绿最关人。hóng rǎn huā shāo wèi shì zhēn,yī chuān qíng lǜ zuì guān rén。
谁知属玉双飞处,占断西湖几许春。shuí zhī shǔ yù shuāng fēi chù,zhàn duàn xī hú jǐ xǔ chūn。

渔舟

郑清之

明月清风住钓船,新秋世界落诗编。míng yuè qīng fēng zhù diào chuán,xīn qiū shì jiè luò shī biān。
渔翁若遣骚人作,肯食人间一点烟。yú wēng ruò qiǎn sāo rén zuò,kěn shí rén jiān yī diǎn yān。

即事

郑清之

微云疏雨一分月,折苇枯荷强半秋。wēi yún shū yǔ yī fēn yuè,zhé wěi kū hé qiáng bàn qiū。
犹有远禽飞不尽,急翻孤影暮江头。yóu yǒu yuǎn qín fēi bù jǐn,jí fān gū yǐng mù jiāng tóu。

别僧

郑清之

溪边风景远且平,颇似江乡双眼明。xī biān fēng jǐng yuǎn qiě píng,pǒ shì jiāng xiāng shuāng yǎn míng。
柳风淅淅荔日淡,计取生还第一程。liǔ fēng xī xī lì rì dàn,jì qǔ shēng hái dì yī chéng。

頔上人持莹萝月五诗见示因走笔和韵聊御睡魔

郑清之

萝月禅机莫强猜,如来无去亦无来。luó yuè chán jī mò qiáng cāi,rú lái wú qù yì wú lái。
霜凝寒绿归松鬓,春染轻红入杏腮。shuāng níng hán lǜ guī sōng bìn,chūn rǎn qīng hóng rù xìng sāi。