古诗词

送陆务观

李石

近别已不易,远别良更难。jìn bié yǐ bù yì,yuǎn bié liáng gèng nán。
莫作远近想,便觉宇宙宽。mò zuò yuǎn jìn xiǎng,biàn jué yǔ zhòu kuān。
聚散与出处,等以道眼看。jù sàn yǔ chū chù,děng yǐ dào yǎn kàn。
君去便乡国,我留为亲欢。jūn qù biàn xiāng guó,wǒ liú wèi qīn huān。
吴蜀视旅亭,随处寓以安。wú shǔ shì lǚ tíng,suí chù yù yǐ ān。
谁能诧凡见,鴳翮齐鹏抟。shuí néng chà fán jiàn,yàn hé qí péng tuán。
是家好门地,羽仪耀朝端。shì jiā hǎo mén dì,yǔ yí yào cháo duān。
竹西丞相客,冀北幕府官。zhú xī chéng xiāng kè,jì běi mù fǔ guān。
清庙瑚琏器,仙人承露盘。qīng miào hú liǎn qì,xiān rén chéng lù pán。
谈笑翰墨香,芳佩杂茝兰。tán xiào hàn mò xiāng,fāng pèi zá chǎi lán。
雪山笏拄颐,碧玉高巑岏。xuě shān hù zhǔ yí,bì yù gāo cuán wán。
锋车促收召,买舟系江干。fēng chē cù shōu zhào,mǎi zhōu xì jiāng gàn。
瞿塘浪粘天,怒涛驾风湍。qú táng làng zhān tiān,nù tāo jià fēng tuān。
西湖软红路,塔级层旃檀。xī hú ruǎn hóng lù,tǎ jí céng zhān tán。
还来捧御床,剖腹呈琅玕。hái lái pěng yù chuáng,pōu fù chéng láng gān。
前修席玉铉,旧事追金銮。qián xiū xí yù xuàn,jiù shì zhuī jīn luán。
潦倒困灾患,名节空雕残。lǎo dào kùn zāi huàn,míng jié kōng diāo cán。
不假子夏盖,敢弹贡禹冠。bù jiǎ zi xià gài,gǎn dàn gòng yǔ guān。
隔阔如昨梦,道义期岁寒。gé kuò rú zuó mèng,dào yì qī suì hán。
日边一纸书,时烦问加餐。rì biān yī zhǐ shū,shí fán wèn jiā cān。

李石

宋资州资阳人,字知几,号方舟。高宗绍兴二十一年进士。孝宗乾道中,以荐任太学博士。因直言径行,不附权贵,出主石室。蜀人从学者如云,闽越之士亦万里而往,刻石题诸生名者几千人。后为成都倅。时作山水小笔,风调远俗。卒年七十余。有《方舟易说》、《方舟集》、《续博物志》等。 李石的作品>>

猜您喜欢

扇子诗

李石

功德海中游戏,菩提树下清凉。gōng dé hǎi zhōng yóu xì,pú tí shù xià qīng liáng。
只有登山一醉,啸声分付孙郎。zhǐ yǒu dēng shān yī zuì,xiào shēng fēn fù sūn láng。

扇子诗

李石

竹影千林一族,此中孝子门家。zhú yǐng qiān lín yī zú,cǐ zhōng xiào zi mén jiā。
释老曾经抱送,诗书便是生涯。shì lǎo céng jīng bào sòng,shī shū biàn shì shēng yá。

扇子诗

李石

三召三逐去之,老眼已不识路。sān zhào sān zhú qù zhī,lǎo yǎn yǐ bù shí lù。
偶然得个渔家,此是桃溪西渡。ǒu rán dé gè yú jiā,cǐ shì táo xī xī dù。

扇子诗

李石

先睡也须先觉,多文也须多学。xiān shuì yě xū xiān jué,duō wén yě xū duō xué。
如此没量大人,不知可畏可藐。rú cǐ méi liàng dà rén,bù zhī kě wèi kě miǎo。

扇子诗

李石

达摩一字无法,惠子五车著书。dá mó yī zì wú fǎ,huì zi wǔ chē zhù shū。
透关九重见虎,离钩三寸求鱼。tòu guān jiǔ zhòng jiàn hǔ,lí gōu sān cùn qiú yú。