古诗词

次韵宇文守携酒相访

李石

天雷裂山崖,骤雨翻盆盎。tiān léi liè shān yá,zhòu yǔ fān pén àng。
田亩怀政最,草木知治状。tián mǔ huái zhèng zuì,cǎo mù zhī zhì zhuàng。
使君富经术,暂屈乘一障。shǐ jūn fù jīng shù,zàn qū chéng yī zhàng。
黄堂燕清香,比屋醉春酿。huáng táng yàn qīng xiāng,bǐ wū zuì chūn niàng。
文章出指授,学校均幼壮。wén zhāng chū zhǐ shòu,xué xiào jūn yòu zhuàng。
独我困樊笼,老矣神不王。dú wǒ kùn fán lóng,lǎo yǐ shén bù wáng。
寻医诗未免,勉力追绝唱。xún yī shī wèi miǎn,miǎn lì zhuī jué chàng。
滔滔原夫辈,感此舍人样。tāo tāo yuán fū bèi,gǎn cǐ shě rén yàng。
旌旗出幽扉,俎豆忽迂访。jīng qí chū yōu fēi,zǔ dòu hū yū fǎng。
小摘情益亲,村舂未忍相。xiǎo zhāi qíng yì qīn,cūn chōng wèi rěn xiāng。
蜀叟初不识,汉墨拜奇贶。shǔ sǒu chū bù shí,hàn mò bài qí kuàng。
从今门张罗,一任台无饷。cóng jīn mén zhāng luó,yī rèn tái wú xiǎng。

李石

宋资州资阳人,字知几,号方舟。高宗绍兴二十一年进士。孝宗乾道中,以荐任太学博士。因直言径行,不附权贵,出主石室。蜀人从学者如云,闽越之士亦万里而往,刻石题诸生名者几千人。后为成都倅。时作山水小笔,风调远俗。卒年七十余。有《方舟易说》、《方舟集》、《续博物志》等。 李石的作品>>

猜您喜欢

扇子诗

李石

功德海中游戏,菩提树下清凉。gōng dé hǎi zhōng yóu xì,pú tí shù xià qīng liáng。
只有登山一醉,啸声分付孙郎。zhǐ yǒu dēng shān yī zuì,xiào shēng fēn fù sūn láng。

扇子诗

李石

竹影千林一族,此中孝子门家。zhú yǐng qiān lín yī zú,cǐ zhōng xiào zi mén jiā。
释老曾经抱送,诗书便是生涯。shì lǎo céng jīng bào sòng,shī shū biàn shì shēng yá。

扇子诗

李石

三召三逐去之,老眼已不识路。sān zhào sān zhú qù zhī,lǎo yǎn yǐ bù shí lù。
偶然得个渔家,此是桃溪西渡。ǒu rán dé gè yú jiā,cǐ shì táo xī xī dù。

扇子诗

李石

先睡也须先觉,多文也须多学。xiān shuì yě xū xiān jué,duō wén yě xū duō xué。
如此没量大人,不知可畏可藐。rú cǐ méi liàng dà rén,bù zhī kě wèi kě miǎo。

扇子诗

李石

达摩一字无法,惠子五车著书。dá mó yī zì wú fǎ,huì zi wǔ chē zhù shū。
透关九重见虎,离钩三寸求鱼。tòu guān jiǔ zhòng jiàn hǔ,lí gōu sān cùn qiú yú。