古诗词

放鱼

李石

三年计日作放生,薄俸时分及鱼鸟。sān nián jì rì zuò fàng shēng,báo fèng shí fēn jí yú niǎo。
别来湖山幽绝处,下者遨游上轻矫。bié lái hú shān yōu jué chù,xià zhě áo yóu shàng qīng jiǎo。
西归短棹送春波,忍见长鱼困萦绕。xī guī duǎn zhào sòng chūn bō,rěn jiàn zhǎng yú kùn yíng rào。
修鳞戢锦纷半破,健尾舒红时一掉。xiū lín jí jǐn fēn bàn pò,jiàn wěi shū hóng shí yī diào。
不惟咫尺迷藻蘋,正恐须臾觜葱蓼。bù wéi zhǐ chǐ mí zǎo píng,zhèng kǒng xū yú zī cōng liǎo。
吾曹仁术随所用,圉圉洋洋谁不晓。wú cáo rén shù suí suǒ yòng,yǔ yǔ yáng yáng shuí bù xiǎo。
耻与鸡虫较得失,况乃牛羊分大小。chǐ yǔ jī chóng jiào dé shī,kuàng nǎi niú yáng fēn dà xiǎo。
只今命脱猛火燃,不用口衔明月皎。zhǐ jīn mìng tuō měng huǒ rán,bù yòng kǒu xián míng yuè jiǎo。
临流祝鱼从此去,弹指冤亲一时了。lín liú zhù yú cóng cǐ qù,dàn zhǐ yuān qīn yī shí le。
要将头角动风雷,未厌藏身且深渺。yào jiāng tóu jiǎo dòng fēng léi,wèi yàn cáng shēn qiě shēn miǎo。

李石

宋资州资阳人,字知几,号方舟。高宗绍兴二十一年进士。孝宗乾道中,以荐任太学博士。因直言径行,不附权贵,出主石室。蜀人从学者如云,闽越之士亦万里而往,刻石题诸生名者几千人。后为成都倅。时作山水小笔,风调远俗。卒年七十余。有《方舟易说》、《方舟集》、《续博物志》等。 李石的作品>>

猜您喜欢

秋月二首

李石

夜榻近虚檐,独卧玉蟾冷。yè tà jìn xū yán,dú wò yù chán lěng。
梧桐气先夺,端不碍清影。wú tóng qì xiān duó,duān bù ài qīng yǐng。

秋月二首

李石

江草半黄落,江雨催授衣。jiāng cǎo bàn huáng luò,jiāng yǔ cuī shòu yī。
衣中有断线,客子秋念归。yī zhōng yǒu duàn xiàn,kè zi qiū niàn guī。

感事

李石

一水遮金骑,诸州办甲衣。yī shuǐ zhē jīn qí,zhū zhōu bàn jiǎ yī。
书生投笔砚,随口说兵机。shū shēng tóu bǐ yàn,suí kǒu shuō bīng jī。

感事

李石

老大年光迫,纤花又一春。lǎo dà nián guāng pò,xiān huā yòu yī chūn。
鹊占风外岁,鸡唱雨中晨。què zhàn fēng wài suì,jī chàng yǔ zhōng chén。

感事

李石

一径清如扫,柴门霁影多。yī jìng qīng rú sǎo,chái mén jì yǐng duō。
苔莓因鹤啄,非是客经过。tái méi yīn hè zhuó,fēi shì kè jīng guò。

感事

李石

三起复三眠,吹花涨雨烟。sān qǐ fù sān mián,chuī huā zhǎng yǔ yān。
浮萍增采色,轻压绿池莲。fú píng zēng cǎi sè,qīng yā lǜ chí lián。

感事

李石

苔扫弥旬雨,花开数日晴。tái sǎo mí xún yǔ,huā kāi shù rì qíng。
蝶轻矜鬼翅,莺巧学僮声。dié qīng jīn guǐ chì,yīng qiǎo xué tóng shēng。

感事

李石

缀缀复翘翘,金丝并玉条。zhuì zhuì fù qiào qiào,jīn sī bìng yù tiáo。
酴醾与杨柳,结托上青霄。tú mí yǔ yáng liǔ,jié tuō shàng qīng xiāo。

感事

李石

踏碓村舂急,缫车并舍忙。tà duì cūn chōng jí,sāo chē bìng shě máng。
雀桃红缀吻,莺粟碧成囊。què táo hóng zhuì wěn,yīng sù bì chéng náng。

感事

李石

茶寇征商急,偷生蔽绿林。chá kòu zhēng shāng jí,tōu shēng bì lǜ lín。
江湖自有备,盗贼岂初心。jiāng hú zì yǒu bèi,dào zéi qǐ chū xīn。

感事

李石

近日江西将,常兵已骇闻。jìn rì jiāng xī jiāng,cháng bīng yǐ hài wén。
不知蜂虿陈,敢抗虎貔军。bù zhī fēng chài chén,gǎn kàng hǔ pí jūn。

感事

李石

请借三分势,仍分七路兵。qǐng jiè sān fēn shì,réng fēn qī lù bīng。
是儿虽乳臭,莫近吕蒙营。shì ér suī rǔ chòu,mò jìn lǚ méng yíng。

黎厅相并栽柏生意可喜

李石

一级寒阶不尽登,齐腰立雪我何能。yī jí hán jiē bù jǐn dēng,qí yāo lì xuě wǒ hé néng。
庭前柏树君知否,便是西来两代僧。tíng qián bǎi shù jūn zhī fǒu,biàn shì xī lái liǎng dài sēng。

眉州郡圃种稚柏三千

李石

三千稚翠绕池亭,他日摩挲考岁星。sān qiān zhì cuì rào chí tíng,tā rì mó sā kǎo suì xīng。
为语邦人须耐久,春红何必似冬青。wèi yǔ bāng rén xū nài jiǔ,chūn hóng hé bì shì dōng qīng。

彭州送花

李石

市上芳菲小洛阳,谁家细马走红妆。shì shàng fāng fēi xiǎo luò yáng,shuí jiā xì mǎ zǒu hóng zhuāng。
名花未恨东风老,只恨先生两鬓霜。míng huā wèi hèn dōng fēng lǎo,zhǐ hèn xiān shēng liǎng bìn shuāng。