古诗词

礼殿圣贤图

李石

成都名画窟,所至妙宫墙。chéng dōu míng huà kū,suǒ zhì miào gōng qiáng。
风流五代馀,轨躅参隋唐。fēng liú wǔ dài yú,guǐ zhú cān suí táng。
其间礼殿晋画为鼻祖,未数后来鸿雁行。qí jiān lǐ diàn jìn huà wèi bí zǔ,wèi shù hòu lái hóng yàn xíng。
画者果谁欤,或云名收人姓张。huà zhě guǒ shuí yú,huò yún míng shōu rén xìng zhāng。
右军问蜀守,墨帖求缣缃。yòu jūn wèn shǔ shǒu,mò tiē qiú jiān xiāng。
乃知前辈人,不爱时世妆。nǎi zhī qián bèi rén,bù ài shí shì zhuāng。
范琼杜措李怀衮,仙荒佛怪驱喝雷电笔意窥渺茫。fàn qióng dù cuò lǐ huái gǔn,xiān huāng fú guài qū hē léi diàn bǐ yì kuī miǎo máng。
不若收所画,上自皮羽之服下至垂衣裳。bù ruò shōu suǒ huà,shàng zì pí yǔ zhī fú xià zhì chuí yī shang。
盘古众支派,帝霸皇与王。pán gǔ zhòng zhī pài,dì bà huáng yǔ wáng。
君臣分圣贤,有如虎豹龙凤殊文章。jūn chén fēn shèng xián,yǒu rú hǔ bào lóng fèng shū wén zhāng。
视之若有见,日月星象空中垂耿光。shì zhī ruò yǒu jiàn,rì yuè xīng xiàng kōng zhōng chuí gěng guāng。
听之如有闻,衔牙玉佩鸣以锵。tīng zhī rú yǒu wén,xián yá yù pèi míng yǐ qiāng。
三古以降历今世,视听所感犹一堂。sān gǔ yǐ jiàng lì jīn shì,shì tīng suǒ gǎn yóu yī táng。
乃知此画自神品,碌碌馀子非所望。nǎi zhī cǐ huà zì shén pǐn,lù lù yú zi fēi suǒ wàng。
吾道久已屈,二氏争颉颃。wú dào jiǔ yǐ qū,èr shì zhēng jié háng。
岂唯牧也见绌馀子下,而有公议老我双鬓苍。qǐ wéi mù yě jiàn chù yú zi xià,ér yǒu gōng yì lǎo wǒ shuāng bìn cāng。

李石

宋资州资阳人,字知几,号方舟。高宗绍兴二十一年进士。孝宗乾道中,以荐任太学博士。因直言径行,不附权贵,出主石室。蜀人从学者如云,闽越之士亦万里而往,刻石题诸生名者几千人。后为成都倅。时作山水小笔,风调远俗。卒年七十余。有《方舟易说》、《方舟集》、《续博物志》等。 李石的作品>>

猜您喜欢

扇子诗

李石

变将冬暖作春寒,叶上霜痕苦未干。biàn jiāng dōng nuǎn zuò chūn hán,yè shàng shuāng hén kǔ wèi gàn。
菜甲麦苗须少待,扶轮何日上长安。cài jiǎ mài miáo xū shǎo dài,fú lún hé rì shàng zhǎng ān。

扇子诗

李石

洞庭波浪五湖秋,缥缈云霄帝子楼。dòng tíng bō làng wǔ hú qiū,piāo miǎo yún xiāo dì zi lóu。
楼上故人穷骨相,箫韶声里认仙舟。lóu shàng gù rén qióng gǔ xiāng,xiāo sháo shēng lǐ rèn xiān zhōu。

扇子诗

李石

碧海鲸鱼掣钓纶,后生立意要求新。bì hǎi jīng yú chè diào lún,hòu shēng lì yì yào qiú xīn。
求新未必胜如旧,苏李元来是古人。qiú xīn wèi bì shèng rú jiù,sū lǐ yuán lái shì gǔ rén。

扇子诗

李石

蜡面吹香细细斟,青梅不厌绿杯深。là miàn chuī xiāng xì xì zhēn,qīng méi bù yàn lǜ bēi shēn。
莺儿燕子能饶舌,要问先生学醉吟。yīng ér yàn zi néng ráo shé,yào wèn xiān shēng xué zuì yín。

扇子诗

李石

栩栩齁齁睡足仙,华山浓睡一千年。xǔ xǔ hōu hōu shuì zú xiān,huá shān nóng shuì yī qiān nián。
龟儿不食龙儿蛰,睡里人间变海田。guī ér bù shí lóng ér zhé,shuì lǐ rén jiān biàn hǎi tián。

一飞居忧题扇赠之

李石

南山雪色老於菟,镜里功名镊鬓须。nán shān xuě sè lǎo yú tú,jìng lǐ gōng míng niè bìn xū。
袖裹白巾渠信否,樽前一掷看呼卢。xiù guǒ bái jīn qú xìn fǒu,zūn qián yī zhì kàn hū lú。

王真画桃花玉颊儿扇

李石

飞上桃花玉颊儿,小红轻踏碧萎蕤。fēi shàng táo huā yù jiá ér,xiǎo hóng qīng tà bì wēi ruí。
莫教啄破枝头雨,怕见胭脂泪点垂。mò jiào zhuó pò zhī tóu yǔ,pà jiàn yān zhī lèi diǎn chuí。

犒蛮给衣

李石

毡裘重译裹风腥,改袭衣冠拜舞轻。zhān qiú zhòng yì guǒ fēng xīng,gǎi xí yī guān bài wǔ qīng。
不是两阶蒙圣化,应将五饵笑书生。bù shì liǎng jiē méng shèng huà,yīng jiāng wǔ ěr xiào shū shēng。

德辉郎君名嘉橘其小字也书来云修嘉辰故事并蒙惠二尊怅然有感二首

李石

风高准拟整乌巾,簪菊难逢酒主人。fēng gāo zhǔn nǐ zhěng wū jīn,zān jú nán féng jiǔ zhǔ rén。
为语闭门投辖子,一般曲糵万家春。wèi yǔ bì mén tóu xiá zi,yī bān qū niè wàn jiā chūn。

德辉郎君名嘉橘其小字也书来云修嘉辰故事并蒙惠二尊怅然有感二首

李石

逐客佳晨省醉眠,出门未办杖头钱。zhú kè jiā chén shěng zuì mián,chū mén wèi bàn zhàng tóu qián。
却因厨酿分双榼,添入诗图作九仙。què yīn chú niàng fēn shuāng kē,tiān rù shī tú zuò jiǔ xiān。

次韵季真留别

李石

即物那知身是客,黄花空自委篱东。jí wù nà zhī shēn shì kè,huáng huā kōng zì wěi lí dōng。
泪痕已逐西风尽,只有悲秋写未穷。lèi hén yǐ zhú xī fēng jǐn,zhǐ yǒu bēi qiū xiě wèi qióng。

秋夜待月

李石

白毫光里玉魂飞,留看常娥醉魄迷。bái háo guāng lǐ yù hún fēi,liú kàn cháng é zuì pò mí。
一任檐牙沸蝙蝠,忍将明镜照狐狸。yī rèn yán yá fèi biān fú,rěn jiāng míng jìng zhào hú lí。

九日四首

李石

从来醒醉不关渠,肯为篱边问所须。cóng lái xǐng zuì bù guān qú,kěn wèi lí biān wèn suǒ xū。
冷笑渊明痴望眼,只堪把菊佩茱萸。lěng xiào yuān míng chī wàng yǎn,zhǐ kān bǎ jú pèi zhū yú。

九日四首

李石

痴儿索钱要沽酒,吾岂绐儿囊已羞。chī ér suǒ qián yào gū jiǔ,wú qǐ dài ér náng yǐ xiū。
乃翁作诗须汝和,觅句共登西北楼。nǎi wēng zuò shī xū rǔ hé,mì jù gòng dēng xī běi lóu。

九日四首

李石

昔人卧听门前雪,我亦坐看篱下花。xī rén wò tīng mén qián xuě,wǒ yì zuò kàn lí xià huā。
不是雨多门自掩,情知岁恶酒难赊。bù shì yǔ duō mén zì yǎn,qíng zhī suì è jiǔ nán shē。