古诗词

题阴山七骑图

李石

回岩客子卖墨人,诸孙卖笔笔有神。huí yán kè zi mài mò rén,zhū sūn mài bǐ bǐ yǒu shén。
墨翁已入蓬莱殿,笔孙有愧中书君。mò wēng yǐ rù péng lái diàn,bǐ sūn yǒu kuì zhōng shū jūn。
迩来小孙兼好画,两幅溪藤七匹马。ěr lái xiǎo sūn jiān hǎo huà,liǎng fú xī téng qī pǐ mǎ。
虎狼避路狐兔藏,朔风吹沙霜满野。hǔ láng bì lù hú tù cáng,shuò fēng chuī shā shuāng mǎn yě。
邛崃关头大渡河,使君五马千丈坡。qióng lái guān tóu dà dù hé,shǐ jūn wǔ mǎ qiān zhàng pō。
猎将一围看蛮走,醉敲铜鼓蛮踏歌。liè jiāng yī wéi kàn mán zǒu,zuì qiāo tóng gǔ mán tà gē。
急收此画人莫识,矍铄之翁夸笔墨。jí shōu cǐ huà rén mò shí,jué shuò zhī wēng kuā bǐ mò。
不如再泛洞庭船,袖中一剑随飞仙。bù rú zài fàn dòng tíng chuán,xiù zhōng yī jiàn suí fēi xiān。

李石

宋资州资阳人,字知几,号方舟。高宗绍兴二十一年进士。孝宗乾道中,以荐任太学博士。因直言径行,不附权贵,出主石室。蜀人从学者如云,闽越之士亦万里而往,刻石题诸生名者几千人。后为成都倅。时作山水小笔,风调远俗。卒年七十余。有《方舟易说》、《方舟集》、《续博物志》等。 李石的作品>>

猜您喜欢

扇子诗

李石

功德海中游戏,菩提树下清凉。gōng dé hǎi zhōng yóu xì,pú tí shù xià qīng liáng。
只有登山一醉,啸声分付孙郎。zhǐ yǒu dēng shān yī zuì,xiào shēng fēn fù sūn láng。

扇子诗

李石

竹影千林一族,此中孝子门家。zhú yǐng qiān lín yī zú,cǐ zhōng xiào zi mén jiā。
释老曾经抱送,诗书便是生涯。shì lǎo céng jīng bào sòng,shī shū biàn shì shēng yá。

扇子诗

李石

三召三逐去之,老眼已不识路。sān zhào sān zhú qù zhī,lǎo yǎn yǐ bù shí lù。
偶然得个渔家,此是桃溪西渡。ǒu rán dé gè yú jiā,cǐ shì táo xī xī dù。

扇子诗

李石

先睡也须先觉,多文也须多学。xiān shuì yě xū xiān jué,duō wén yě xū duō xué。
如此没量大人,不知可畏可藐。rú cǐ méi liàng dà rén,bù zhī kě wèi kě miǎo。

扇子诗

李石

达摩一字无法,惠子五车著书。dá mó yī zì wú fǎ,huì zi wǔ chē zhù shū。
透关九重见虎,离钩三寸求鱼。tòu guān jiǔ zhòng jiàn hǔ,lí gōu sān cùn qiú yú。