古诗词

赠张听声

李石

人言鼻听无如龙,听不以耳乃反聋。rén yán bí tīng wú rú lóng,tīng bù yǐ ěr nǎi fǎn lóng。
未若水母本无目,隔水响应相鸣雄。wèi ruò shuǐ mǔ běn wú mù,gé shuǐ xiǎng yīng xiāng míng xióng。
我持此理问张瞍,废目任耳偏能聪。wǒ chí cǐ lǐ wèn zhāng sǒu,fèi mù rèn ěr piān néng cōng。
忍闻此声亦愦愦,俗嚣政在群鸣中。rěn wén cǐ shēng yì kuì kuì,sú xiāo zhèng zài qún míng zhōng。
枉将蚁动作牛斗,妄遣蚊聚成雷公。wǎng jiāng yǐ dòng zuò niú dòu,wàng qiǎn wén jù chéng léi gōng。
昔人乐归瞽其职,五音六律诗人蒙。xī rén lè guī gǔ qí zhí,wǔ yīn liù lǜ shī rén méng。
我琴三尺玉横膝,欲广舜孝歌时雍。wǒ qín sān chǐ yù héng xī,yù guǎng shùn xiào gē shí yōng。
游鱼舞兽解人意,此意忧乐斯民同。yóu yú wǔ shòu jiě rén yì,cǐ yì yōu lè sī mín tóng。
瞍乎洗耳试一听,莫似北客歌南风。sǒu hū xǐ ěr shì yī tīng,mò shì běi kè gē nán fēng。

李石

宋资州资阳人,字知几,号方舟。高宗绍兴二十一年进士。孝宗乾道中,以荐任太学博士。因直言径行,不附权贵,出主石室。蜀人从学者如云,闽越之士亦万里而往,刻石题诸生名者几千人。后为成都倅。时作山水小笔,风调远俗。卒年七十余。有《方舟易说》、《方舟集》、《续博物志》等。 李石的作品>>

猜您喜欢

扇子诗

李石

东海夜潮舂枕,西湖晓雪窥窗。dōng hǎi yè cháo chōng zhěn,xī hú xiǎo xuě kuī chuāng。
香佩幽兰开国,褐衣明月迷邦。xiāng pèi yōu lán kāi guó,hè yī míng yuè mí bāng。

扇子诗

李石

鸡虫日得日失,鹏鴳风高风低。jī chóng rì dé rì shī,péng yàn fēng gāo fēng dī。
天道先看阴骘,人心何忍自欺。tiān dào xiān kàn yīn zhì,rén xīn hé rěn zì qī。

扇子诗

李石

月波半浸杨柳,谷雨初匀牡丹。yuè bō bàn jìn yáng liǔ,gǔ yǔ chū yún mǔ dān。
夜酒只堪欢酌,春罗不耐轻寒。yè jiǔ zhǐ kān huān zhuó,chūn luó bù nài qīng hán。

扇子诗

李石

师资为学之规,朋友为学之劝。shī zī wèi xué zhī guī,péng yǒu wèi xué zhī quàn。
说与润屋千金,何似传家万卷。shuō yǔ rùn wū qiān jīn,hé shì chuán jiā wàn juǎn。

扇子诗

李石

锦暖海棠欲睡,絮浓杨柳初眠。jǐn nuǎn hǎi táng yù shuì,xù nóng yáng liǔ chū mián。
蝶老斗高屡舞,莺雏学语如弦。dié lǎo dòu gāo lǚ wǔ,yīng chú xué yǔ rú xián。

扇子诗

李石

冷热衰盾之日,清和夷惠之风。lěng rè shuāi dùn zhī rì,qīng hé yí huì zhī fēng。
天运自有常度,世态人情不同。tiān yùn zì yǒu cháng dù,shì tài rén qíng bù tóng。

扇子诗

李石

颜子见善则迁,子路有过则改。yán zi jiàn shàn zé qiān,zi lù yǒu guò zé gǎi。
懒则鲇鱼上竿,勤则大鹏跨海。lǎn zé nián yú shàng gān,qín zé dà péng kuà hǎi。

扇子诗

李石

茶交君子之淡,酒饮圣人之清。chá jiāo jūn zi zhī dàn,jiǔ yǐn shèng rén zhī qīng。
醉为天下大老,睡则吾辈神兵。zuì wèi tiān xià dà lǎo,shuì zé wú bèi shén bīng。

扇子诗

李石

负笈无他奇货,笔端有力躬耕。fù jí wú tā qí huò,bǐ duān yǒu lì gōng gēng。
僰道颇思山谷,兰陵一变荀卿。bó dào pǒ sī shān gǔ,lán líng yī biàn xún qīng。

扇子诗

李石

叶叶深云湛碧,花花晴日摇红。yè yè shēn yún zhàn bì,huā huā qíng rì yáo hóng。
当是身薰成种,不干秋水香风。dāng shì shēn xūn chéng zhǒng,bù gàn qiū shuǐ xiāng fēng。

扇子诗

李石

柏树庭前度夏,荷花池上经秋。bǎi shù tíng qián dù xià,hé huā chí shàng jīng qiū。
若问西来拄杖,何如南去轻舟。ruò wèn xī lái zhǔ zhàng,hé rú nán qù qīng zhōu。

扇子诗

李石

风轻匝破世界,山僧如如自在。fēng qīng zā pò shì jiè,shān sēng rú rú zì zài。
个中纯白团圆,洞然法香水海。gè zhōng chún bái tuán yuán,dòng rán fǎ xiāng shuǐ hǎi。

扇子诗

李石

隐几今昔两个,卧床左右一边。yǐn jǐ jīn xī liǎng gè,wò chuáng zuǒ yòu yī biān。
正要脚根著地,莫教火焰烧天。zhèng yào jiǎo gēn zhù dì,mò jiào huǒ yàn shāo tiān。

扇子诗

李石

涪上拾遗今日,泉声一炷青云。fú shàng shí yí jīn rì,quán shēng yī zhù qīng yún。
会道伤春伤别,世间惟有司勋。huì dào shāng chūn shāng bié,shì jiān wéi yǒu sī xūn。

扇子诗

李石

春暖锦棠覆径,夏凉红藕盈池。chūn nuǎn jǐn táng fù jìng,xià liáng hóng ǒu yíng chí。
九蕊东篱绽菊,一花南岸梅枝。jiǔ ruǐ dōng lí zhàn jú,yī huā nán àn méi zhī。