古诗词

盖公堂歌

毕仲游

胶西丈人头皓白,避世不作诸侯客。jiāo xī zhàng rén tóu hào bái,bì shì bù zuò zhū hóu kè。
黄帝老子是其师,短褐补肩人不识。huáng dì lǎo zi shì qí shī,duǎn hè bǔ jiān rén bù shí。
呜呼相国起文吏,能解干戈谋社稷。wū hū xiāng guó qǐ wén lì,néng jiě gàn gē móu shè jì。
诸田喋血腥未已,封裹疮痍与休息。zhū tián dié xuè xīng wèi yǐ,fēng guǒ chuāng yí yǔ xiū xī。
三齐儒生多说士,强读诗书谈治国。sān qí rú shēng duō shuō shì,qiáng dú shī shū tán zhì guó。
席间众口乱如发,乡饮明堂尽陈迹。xí jiān zhòng kǒu luàn rú fā,xiāng yǐn míng táng jǐn chén jì。
丈人西来貌甚野,杖藜柴车面黧黑。zhàng rén xī lái mào shén yě,zhàng lí chái chē miàn lí hēi。
坐言治道本无事,要尔苍生自安适。zuò yán zhì dào běn wú shì,yào ěr cāng shēng zì ān shì。
尔能高卧知大体,男子耕耘女蚕织。ěr néng gāo wò zhī dà tǐ,nán zi gēng yún nǚ cán zhī。
用之天下如掌上,况尔区区城七十。yòng zhī tiān xià rú zhǎng shàng,kuàng ěr qū qū chéng qī shí。
相君再拜受其教,舍以高堂奉颜色。xiāng jūn zài bài shòu qí jiào,shě yǐ gāo táng fèng yán sè。
相君已死君不来,千五百年人叹息。xiāng jūn yǐ sǐ jūn bù lái,qiān wǔ bǎi nián rén tàn xī。
眈眈新堂作者谁,密州太守文章伯。dān dān xīn táng zuò zhě shuí,mì zhōu tài shǒu wén zhāng bó。
太守高吟醉太白,年谷常丰无盗贼。tài shǒu gāo yín zuì tài bái,nián gǔ cháng fēng wú dào zéi。
三牛倒曳九仙木,大斤截落琅琊石。sān niú dào yè jiǔ xiān mù,dà jīn jié luò láng yá shí。
修梁巨柱屹如涌,磊落巍峨称公德。xiū liáng jù zhù yì rú yǒng,lěi luò wēi é chēng gōng dé。
太守思公公不见,辟户张筵望南北。tài shǒu sī gōng gōng bù jiàn,pì hù zhāng yán wàng nán běi。
诗成鬼神相对泣,文就龙蛇惊辟易。shī chéng guǐ shén xiāng duì qì,wén jiù lóng shé jīng pì yì。
公今存亡讵可问,况今自有神仙骨。gōng jīn cún wáng jù kě wèn,kuàng jīn zì yǒu shén xiān gǔ。
五嶷山高近城郭,太守有堂奚不宅。wǔ yí shān gāo jìn chéng guō,tài shǒu yǒu táng xī bù zhái。
我欲写公之意于鸣琴,又欲画公之容于四壁,太守胡不置我于其侧。wǒ yù xiě gōng zhī yì yú míng qín,yòu yù huà gōng zhī róng yú sì bì,tài shǒu hú bù zhì wǒ yú qí cè。
我欲奋飞无羽翼,注目高歌泪沾臆。wǒ yù fèn fēi wú yǔ yì,zhù mù gāo gē lèi zhān yì。

毕仲游

毕仲游,郑州管城(今河南郑州)人。宋宰相毕士安曾孙。初以父荫补宗正寺太庙斋郎,熙宁三年与兄毕仲衍同举进士。后又任集贤校理,权太常博士等。其历仕神宗、哲宗、徽宗三朝,为官机敏干练、清廉独慎,颇有吏才。但因受党争牵连,仕途不坦,坎坷一生。与司马光、苏轼等多有交游,工于诗文,其文章精丽、雄伟博辩,议论时政切中时弊。著有《西台集》五十卷,已佚,清四库馆臣据《永乐大典》辑为二十卷。 毕仲游的作品>>

猜您喜欢

海内

毕仲游

海内儒生十七万,日诵诗书头白半。hǎi nèi rú shēng shí qī wàn,rì sòng shī shū tóu bái bàn。
中有成名当路人,却视诗书犹弊券。zhōng yǒu chéng míng dāng lù rén,què shì shī shū yóu bì quàn。
犹弊券,可奈何。yóu bì quàn,kě nài hé。
劝君收泪莫零落,古往今来此辈多。quàn jūn shōu lèi mò líng luò,gǔ wǎng jīn lái cǐ bèi duō。

古冢行

毕仲游

朝行古冢东,暮行古冢西。cháo xíng gǔ zhǒng dōng,mù xíng gǔ zhǒng xī。
冢中古人骨已朽,冢外游子今何之。zhǒng zhōng gǔ rén gǔ yǐ xiǔ,zhǒng wài yóu zi jīn hé zhī。
朝食古道南,暮食古道北。cháo shí gǔ dào nán,mù shí gǔ dào běi。
道傍古迹不可见,道上行人常役役。dào bàng gǔ jì bù kě jiàn,dào shàng xíng rén cháng yì yì。
古人居今人必爱,今有古人人不识。gǔ rén jū jīn rén bì ài,jīn yǒu gǔ rén rén bù shí。
面前和好儿女颜,背后往往张弓射。miàn qián hé hǎo ér nǚ yán,bèi hòu wǎng wǎng zhāng gōng shè。
拂衣归去非不会,无宅无田归未得。fú yī guī qù fēi bù huì,wú zhái wú tián guī wèi dé。
长靴短笏随众人,敛首低颜为俗客。zhǎng xuē duǎn hù suí zhòng rén,liǎn shǒu dī yán wèi sú kè。
深居晏坐尚恐喧,平路缓行犹恐蹶。shēn jū yàn zuò shàng kǒng xuān,píng lù huǎn xíng yóu kǒng jué。
口中有声未尝吐,咽入喉咙化为血。kǒu zhōng yǒu shēng wèi cháng tǔ,yàn rù hóu lóng huà wèi xuè。
君不见谷口郑子真,又不见蜀中扬子云。jūn bù jiàn gǔ kǒu zhèng zi zhēn,yòu bù jiàn shǔ zhōng yáng zi yún。
子真老死耕岩石,子云嗜酒惟醺醺。zi zhēn lǎo sǐ gēng yán shí,zi yún shì jiǔ wéi xūn xūn。
丈夫穷达皆有命,万事得失非由人。zhàng fū qióng dá jiē yǒu mìng,wàn shì dé shī fēi yóu rén。
街头沽贩味虽薄,犹可赊来倾入唇。jiē tóu gū fàn wèi suī báo,yóu kě shē lái qīng rù chún。

提葫芦行

毕仲游

提葫芦,竹丛里鸣。tí hú lú,zhú cóng lǐ míng。
昔尝见人学,今乃闻尔声。xī cháng jiàn rén xué,jīn nǎi wén ěr shēng。
草深山远径路狭,春尽日长花竹明。cǎo shēn shān yuǎn jìng lù xiá,chūn jǐn rì zhǎng huā zhú míng。
往来行人竟何事,足茧縢穿千里行。wǎng lái xíng rén jìng hé shì,zú jiǎn téng chuān qiān lǐ xíng。
离家去国已牢落,况复饥渴贪前程。lí jiā qù guó yǐ láo luò,kuàng fù jī kě tān qián chéng。
是时闻尔劝沽酒,下马解带留长亭。shì shí wén ěr quàn gū jiǔ,xià mǎ jiě dài liú zhǎng tíng。

花溪四松

毕仲游

君不见吾植四松树,多植六松非溢数。jūn bù jiàn wú zhí sì sōng shù,duō zhí liù sōng fēi yì shù。
高织筠笼避猛风,频挑壤穴防根蠹。gāo zhī yún lóng bì měng fēng,pín tiāo rǎng xué fáng gēn dù。
直干清音已可怜,短长尺寸诗可传。zhí gàn qīng yīn yǐ kě lián,duǎn zhǎng chǐ cùn shī kě chuán。
草堂旧客今安在,锦里花溪四百年。cǎo táng jiù kè jīn ān zài,jǐn lǐ huā xī sì bǎi nián。

观文与可学士画枯木

毕仲游

韦偃树石名天下,后日良工无及者。wéi yǎn shù shí míng tiān xià,hòu rì liáng gōng wú jí zhě。
任侯借我枯木图,石气苍茫若唐画。rèn hóu jiè wǒ kū mù tú,shí qì cāng máng ruò táng huà。
画时只用床头笔,与可亲题是真迹。huà shí zhǐ yòng chuáng tóu bǐ,yǔ kě qīn tí shì zhēn jì。
霜皮合抱隐不彰,老盖支离存半壁。shuāng pí hé bào yǐn bù zhāng,lǎo gài zhī lí cún bàn bì。
梢摧骨朽心已穿,干烂龙鳞体犹瘠。shāo cuī gǔ xiǔ xīn yǐ chuān,gàn làn lóng lín tǐ yóu jí。
生意虽休根柢在,崛强杈牙倚天黑。shēng yì suī xiū gēn dǐ zài,jué qiáng chā yá yǐ tiān hēi。
胶流断节文理深,笋枝剥落如针直。jiāo liú duàn jié wén lǐ shēn,sǔn zhī bō luò rú zhēn zhí。
坐久疑行古塞外,凌空惨淡千年色。zuò jiǔ yí xíng gǔ sāi wài,líng kōng cǎn dàn qiān nián sè。
起身就视觉有神,不见笔痕惟淡墨。qǐ shēn jiù shì jué yǒu shén,bù jiàn bǐ hén wéi dàn mò。
岂徒挥洒无人似,苦节清风贫到死。qǐ tú huī sǎ wú rén shì,kǔ jié qīng fēng pín dào sǐ。
任侯珍重竟何如,不独画好心君子。rèn hóu zhēn zhòng jìng hé rú,bù dú huà hǎo xīn jūn zi。
若使与可为俗流,枯木虽佳侯不收。ruò shǐ yǔ kě wèi sú liú,kū mù suī jiā hóu bù shōu。

杨照承议芦雁枕屏

毕仲游

画师不肯传风蝶,故作枯乾逞奇绝。huà shī bù kěn chuán fēng dié,gù zuò kū qián chěng qí jué。
清秋未合结繁阴,深户何曾洒飞雪。qīng qiū wèi hé jié fán yīn,shēn hù hé céng sǎ fēi xuě。
雪里鸭儿苦耐寒,眠沙枕浦白云团。xuě lǐ yā ér kǔ nài hán,mián shā zhěn pǔ bái yún tuán。
黄芦槭槭枝叶乾,江头鸣鸭恰飞起,恍如身到潇湘间。huáng lú qī qī zhī yè qián,jiāng tóu míng yā qià fēi qǐ,huǎng rú shēn dào xiāo xiāng jiān。
潇湘洞庭云水隔,山路坡陀断行客。xiāo xiāng dòng tíng yún shuǐ gé,shān lù pō tuó duàn xíng kè。
从来冬景画已难,况有翎毛似鹤白。cóng lái dōng jǐng huà yǐ nán,kuàng yǒu líng máo shì hè bái。
已觉冰漫稻粱少,更疑水宿溪垠窄。yǐ jué bīng màn dào liáng shǎo,gèng yí shuǐ sù xī yín zhǎi。
生平有道付沧洲,今日床头行动色。shēng píng yǒu dào fù cāng zhōu,jīn rì chuáng tóu xíng dòng sè。
屏风主人家近便,我昔曾过浔阳县,田芦野雁尝亲见。píng fēng zhǔ rén jiā jìn biàn,wǒ xī céng guò xún yáng xiàn,tián lú yě yàn cháng qīn jiàn。
出门解榻定相逢,借我江乡今对面。chū mén jiě tà dìng xiāng féng,jiè wǒ jiāng xiāng jīn duì miàn。

次韵李成之待制见寄

毕仲游

有客昔遭遇,郎官帅秦川。yǒu kè xī zāo yù,láng guān shuài qín chuān。
得闲欣燕处,佳句出天然。dé xián xīn yàn chù,jiā jù chū tiān rán。
羽翼九万里,功名三十年。yǔ yì jiǔ wàn lǐ,gōng míng sān shí nián。
诗成传万口,世俗累都捐。shī chéng chuán wàn kǒu,shì sú lèi dōu juān。
202«891011121314