古诗词

台下

沈辽

石梅落落欲黄时,细两蒙蒙暗不开。shí méi luò luò yù huáng shí,xì liǎng méng méng àn bù kāi。
数日不行台下路,不知江水过山来。shù rì bù xíng tái xià lù,bù zhī jiāng shuǐ guò shān lái。
沈辽

沈辽

宋杭州钱塘人,字睿达。沈遘弟。好学尚友,趣操高爽,不喜进取。用兄任监寿州酒税。神宗熙宁初,为审官西院主簿,监明州市舶司及杭州军资库。初受知于王安石,及安石当国,日益见疏。摄华亭县,以嫌夺官流永州,徙池州,流连江湖间数年,益偃蹇傲世。筑室齐山名云巢。与兄遘、从叔沈括称沈氏三先生。文章雄奇峭丽,尤长于诗。有《云巢编》。 沈辽的作品>>

猜您喜欢

和颖叔蓬莱阁

沈辽

海上仙山豪,泛泛随狂潮。hǎi shàng xiān shān háo,fàn fàn suí kuáng cháo。
仙人毒其危,禺强资巨鳌。xiān rén dú qí wēi,yú qiáng zī jù áo。
澒洞绝世纷,于焉乐逍遥。hòng dòng jué shì fēn,yú yān lè xiāo yáo。
长年誓不死,玉观何岧峣。zhǎng nián shì bù sǐ,yù guān hé tiáo yáo。
麻姑朝按行,洪崖莫相招。má gū cháo àn xíng,hóng yá mò xiāng zhāo。
宴劳酌琼液,献酬肯相饶。yàn láo zhuó qióng yè,xiàn chóu kěn xiāng ráo。
月里振金佩,风前吹玉箫。yuè lǐ zhèn jīn pèi,fēng qián chuī yù xiāo。
至真游乐地,世俗风波遥。zhì zhēn yóu lè dì,shì sú fēng bō yáo。
我本丘壑人,居然厌烦嚣。wǒ běn qiū hè rén,jū rán yàn fán xiāo。
步此重阁峻,仙意何飘飘。bù cǐ zhòng gé jùn,xiān yì hé piāo piāo。
下视照湖春,浩荡生波涛。xià shì zhào hú chūn,hào dàng shēng bō tāo。
爱兹为中峙,想可娱洪高。ài zī wèi zhōng zhì,xiǎng kě yú hóng gāo。
萧洒紫霞衣,淡泊颜氏瓢。xiāo sǎ zǐ xiá yī,dàn pō yán shì piáo。
聊乐白驹影,轩裳真?牢。liáo lè bái jū yǐng,xuān shang zhēn juàn láo。
贺老久不作,吾方饵金膏。hè lǎo jiǔ bù zuò,wú fāng ěr jīn gāo。
轻身化羽翼,把袂穷丹霄。qīng shēn huà yǔ yì,bǎ mèi qióng dān xiāo。

望海亭

沈辽

平昔怀壮观,欲浮沧海游。píng xī huái zhuàng guān,yù fú cāng hǎi yóu。
乖暌未即去,叹恨成淹留。guāi kuí wèi jí qù,tàn hèn chéng yān liú。
纵步越山顶,危亭停斗牛。zòng bù yuè shān dǐng,wēi tíng tíng dòu niú。
顾视东北轩,烟云莽浮浮。gù shì dōng běi xuān,yān yún mǎng fú fú。
气象凌万有,心胆森相投。qì xiàng líng wàn yǒu,xīn dǎn sēn xiāng tóu。
暂欣区雾明,三江如带流。zàn xīn qū wù míng,sān jiāng rú dài liú。
信哉天地大,荡荡难为侔。xìn zāi tiān dì dà,dàng dàng nán wèi móu。
迤逦睨山川,微茫使人愁。yí lǐ nì shān chuān,wēi máng shǐ rén chóu。
春晓看晴旭,秋宵悬玉钩。chūn xiǎo kàn qíng xù,qiū xiāo xuán yù gōu。
未遂逢海若,空然想蓬丘。wèi suì féng hǎi ruò,kōng rán xiǎng péng qiū。
老氏患有身,安得六翮修。lǎo shì huàn yǒu shēn,ān dé liù hé xiū。
终期赤松辈,敖荡成蛟虬。zhōng qī chì sōng bèi,áo dàng chéng jiāo qiú。

秦望阁

沈辽

秦王昔东狩,猖狂慕长生。qín wáng xī dōng shòu,chāng kuáng mù zhǎng shēng。
訾黄杳不下,空山独含情。zī huáng yǎo bù xià,kōng shān dú hán qíng。
瞻彼万仞势,强兹千载名。zhān bǐ wàn rèn shì,qiáng zī qiān zài míng。
居然作南屏,翠影临重城。jū rán zuò nán píng,cuì yǐng lín zhòng chéng。
伊昔贤太守,乐此烟云轻。yī xī xián tài shǒu,lè cǐ yān yún qīng。
凭高结华构,显敞资神明。píng gāo jié huá gòu,xiǎn chǎng zī shén míng。
后来宅此地,决讼休群氓。hòu lái zhái cǐ dì,jué sòng xiū qún máng。
仰止镇静姿,仁心繇是闳。yǎng zhǐ zhèn jìng zī,rén xīn yáo shì hóng。
东州七万井,利病随时平。dōng zhōu qī wàn jǐng,lì bìng suí shí píng。
百姓望太守,云间引双旌。bǎi xìng wàng tài shǒu,yún jiān yǐn shuāng jīng。
政成宴宾从,笾豆陈前楹。zhèng chéng yàn bīn cóng,biān dòu chén qián yíng。
上下此相乐,于焉歌太宁。shàng xià cǐ xiāng lè,yú yān gē tài níng。
眄想仲蔚隐,聿怀安石清。miǎn xiǎng zhòng wèi yǐn,yù huái ān shí qīng。
荒湛焉用戒,终想愧峥嵘。huāng zhàn yān yòng jiè,zhōng xiǎng kuì zhēng róng。

赠桃源大师还剡

沈辽

金庭昔相会,我发才胜冠。jīn tíng xī xiāng huì,wǒ fā cái shèng guān。
长啸望海峤,志怀九霄丹。zhǎng xiào wàng hǎi jiào,zhì huái jiǔ xiāo dān。
道人方少壮,谈笑升仙坛。dào rén fāng shǎo zhuàng,tán xiào shēng xiān tán。
一别支一载,流年剧飞翰。yī bié zhī yī zài,liú nián jù fēi hàn。
韦布早相误,多病甘衰残。wéi bù zǎo xiāng wù,duō bìng gān shuāi cán。
道人自怡悦,形神愈坚完。dào rén zì yí yuè,xíng shén yù jiān wán。
访我吴山阳,相顾生惊叹。fǎng wǒ wú shān yáng,xiāng gù shēng jīng tàn。
使我负愧耻,终身谢仙官。shǐ wǒ fù kuì chǐ,zhōng shēn xiè xiān guān。
犹欣被闇黮,得与世路宽。yóu xīn bèi àn dǎn,dé yǔ shì lù kuān。
若逢羡门老,为余假青鸾。ruò féng xiàn mén lǎo,wèi yú jiǎ qīng luán。

送智印师还会稽

沈辽

穷居谢世事,浩荡如孤云。qióng jū xiè shì shì,hào dàng rú gū yún。
生计委梦幻,焉能履纷纷。shēng jì wěi mèng huàn,yān néng lǚ fēn fēn。
上人远来过,高谈纾所闻。shàng rén yuǎn lái guò,gāo tán shū suǒ wén。
天上曼陀华,吾知悦清芬。tiān shàng màn tuó huá,wú zhī yuè qīng fēn。
至理有神仙,会为贝多文。zhì lǐ yǒu shén xiān,huì wèi bèi duō wén。
法力浩无边,谅能抗三军。fǎ lì hào wú biān,liàng néng kàng sān jūn。
鼎新布金地,檀施咸欣欣。dǐng xīn bù jīn dì,tán shī xián xīn xīn。
翩然揖归袂,吾固殊其群。piān rán yī guī mèi,wú gù shū qí qún。
浮杯渡天堑,归路稽山垠。fú bēi dù tiān qiàn,guī lù jī shān yín。
昨夜一尺雪,佳气生锄耘。zuó yè yī chǐ xuě,jiā qì shēng chú yún。
拥毳可待饱,尚应事高薰。yōng cuì kě dài bǎo,shàng yīng shì gāo xūn。
后会复何时,相望此江濆。hòu huì fù hé shí,xiāng wàng cǐ jiāng fén。
吾已与心约,行当宅榆枌。wú yǐ yǔ xīn yuē,xíng dāng zhái yú fén。
他年白莲会,何惭张隐君。tā nián bái lián huì,hé cán zhāng yǐn jūn。

禅老阁

沈辽

少年尚渊默,偃仰事诗书。shǎo nián shàng yuān mò,yǎn yǎng shì shī shū。
端然忘缊藉,乃欲寻荣途。duān rán wàng yūn jí,nǎi yù xún róng tú。
一辱未知补,三献何其愚。yī rǔ wèi zhī bǔ,sān xiàn hé qí yú。
深中雅有趣,宁终浑泥涂。shēn zhōng yǎ yǒu qù,níng zhōng hún ní tú。
用物必伤已,誓将老江湖。yòng wù bì shāng yǐ,shì jiāng lǎo jiāng hú。
在人既少与,于此固何诛。zài rén jì shǎo yǔ,yú cǐ gù hé zhū。
赏心不期侈,澹泊自有馀。shǎng xīn bù qī chǐ,dàn pō zì yǒu yú。
傥逢安石辈,知余为善谟。tǎng féng ān shí bèi,zhī yú wèi shàn mó。

春日中和堂

沈辽

春风何处来,婉婉不暂停。chūn fēng hé chù lái,wǎn wǎn bù zàn tíng。
芳林二三月,赤白斗敷荣。fāng lín èr sān yuè,chì bái dòu fū róng。
我念造化始,有谁主其平。wǒ niàn zào huà shǐ,yǒu shuí zhǔ qí píng。
天地不相干,世人强经营。tiān dì bù xiāng gàn,shì rén qiáng jīng yíng。
阳光肆燠沐,幽禽弄和声。yáng guāng sì yù mù,yōu qín nòng hé shēng。
春风迎我笑,宛转入轩楹。chūn fēng yíng wǒ xiào,wǎn zhuǎn rù xuān yíng。
虽非少年客,感事岂忘情。suī fēi shǎo nián kè,gǎn shì qǐ wàng qíng。
拂拭久悬榻,开帘敞高明。fú shì jiǔ xuán tà,kāi lián chǎng gāo míng。
衰病无可乐,聊兹寄平生。shuāi bìng wú kě lè,liáo zī jì píng shēng。
彭殇付一梦,吾已能逃名。péng shāng fù yī mèng,wú yǐ néng táo míng。

寄题僧荣妙胜斋

沈辽

婉婉江记室,故庐在西陵。wǎn wǎn jiāng jì shì,gù lú zài xī líng。
畴昔文雅地,何年钟梵兴。chóu xī wén yǎ dì,hé nián zhōng fàn xīng。
越江下朝海,门前绀波腾。yuè jiāng xià cháo hǎi,mén qián gàn bō téng。
苍茫梦笔事,谁似画桥称。cāng máng mèng bǐ shì,shuí shì huà qiáo chēng。
世道久蒙昧,至人绝勾绳。shì dào jiǔ méng mèi,zhì rén jué gōu shéng。
名存谁有实,身往复奚凭。míng cún shuí yǒu shí,shēn wǎng fù xī píng。
万生着动静,其初匪云应。wàn shēng zhe dòng jìng,qí chū fěi yún yīng。
纷然竞其趣,自知远真乘。fēn rán jìng qí qù,zì zhī yuǎn zhēn chéng。
上人学智者,高谈信能承。shàng rén xué zhì zhě,gāo tán xìn néng chéng。
知以妙为胜,新题敞相仍。zhī yǐ miào wèi shèng,xīn tí chǎng xiāng réng。
色相不足夸,是境方清澄。sè xiāng bù zú kuā,shì jìng fāng qīng chéng。
行期授记诲,为我比然灯。xíng qī shòu jì huì,wèi wǒ bǐ rán dēng。

送师说兄弟西归

沈辽

逍遥卧山馆,久已谢劳生。xiāo yáo wò shān guǎn,jiǔ yǐ xiè láo shēng。
春和不与较,安得驻君行。chūn hé bù yǔ jiào,ān dé zhù jūn xíng。
昔会殊可乐,今归岂忘情。xī huì shū kě lè,jīn guī qǐ wàng qíng。
所乐去如扫,有情纷若萦。suǒ lè qù rú sǎo,yǒu qíng fēn ruò yíng。
引领望河桥,双舟鲜且轻。yǐn lǐng wàng hé qiáo,shuāng zhōu xiān qiě qīng。
扬州看红药,雎边弄朱樱。yáng zhōu kàn hóng yào,jū biān nòng zhū yīng。
频羡君此游,梦寐过吴城。pín xiàn jūn cǐ yóu,mèng mèi guò wú chéng。
谁知一感别,聊复乱吾清。shuí zhī yī gǎn bié,liáo fù luàn wú qīng。

读郦生传

沈辽

秦人被涂炭,郦生自清狂。qín rén bèi tú tàn,lì shēng zì qīng kuáng。
暴吏不得加,高怀信旁洋。bào lì bù dé jiā,gāo huái xìn páng yáng。
山东赤龙长,兴啸取功名。shān dōng chì lóng zhǎng,xīng xiào qǔ gōng míng。
冯轼下全齐,其身先就烹。féng shì xià quán qí,qí shēn xiān jiù pēng。
古人不轻死,何尝贵其生。gǔ rén bù qīng sǐ,hé cháng guì qí shēng。
顾已有所造,二途皆一征。gù yǐ yǒu suǒ zào,èr tú jiē yī zhēng。
有谁怜是翁,欲以身徇荣。yǒu shuí lián shì wēng,yù yǐ shēn xùn róng。
未卒杯酒乐,苍茫祸来婴。wèi zú bēi jiǔ lè,cāng máng huò lái yīng。
所怀奄不救,焉如监门清。suǒ huái yǎn bù jiù,yān rú jiān mén qīng。
乃知谬厝置,视世已皆轻。nǎi zhī miù cuò zhì,shì shì yǐ jiē qīng。
死者良可叹,世俗方营营。sǐ zhě liáng kě tàn,shì sú fāng yíng yíng。
至仁吾所师,但欲穷山耕。zhì rén wú suǒ shī,dàn yù qióng shān gēng。

赠有道者

沈辽

昔吾知养生,始自皇人经。xī wú zhī yǎng shēng,shǐ zì huáng rén jīng。
其说乃浩博,隐奥通神灵。qí shuō nǎi hào bó,yǐn ào tōng shén líng。
锦囊固申行,梦寐嗟沉冥。jǐn náng gù shēn xíng,mèng mèi jiē chén míng。
十年不一开,未甘遂遗形。shí nián bù yī kāi,wèi gān suì yí xíng。
矫矫高平生,真诀炳丹青。jiǎo jiǎo gāo píng shēng,zhēn jué bǐng dān qīng。
要妙不在多,一言如发硎。yào miào bù zài duō,yī yán rú fā xíng。
使人久滞念,霍如病已醒。shǐ rén jiǔ zhì niàn,huò rú bìng yǐ xǐng。
岂徒固衰朽,且将延百龄。qǐ tú gù shuāi xiǔ,qiě jiāng yán bǎi líng。
我虽欲亟试,未能广娉婷。wǒ suī yù jí shì,wèi néng guǎng pīng tíng。
明年走浚上,要当宅重扃。míng nián zǒu jùn shàng,yào dāng zhái zhòng jiōng。
信如君所说,誓将鄙心铭。xìn rú jūn suǒ shuō,shì jiāng bǐ xīn míng。
为报不易言,高山柏亭亭。wèi bào bù yì yán,gāo shān bǎi tíng tíng。

留题广教安素堂

沈辽

佛舍静不喧,求心知有趣。fú shě jìng bù xuān,qiú xīn zhī yǒu qù。
谁言幽人迹,寂寥为善住。shuí yán yōu rén jì,jì liáo wèi shàn zhù。
太师说法地,何为号安素。tài shī shuō fǎ dì,hé wèi hào ān sù。
安得此粗言,令人起惊悟。ān dé cǐ cū yán,lìng rén qǐ jīng wù。
既不起灭定,宜已堕诸数。jì bù qǐ miè dìng,yí yǐ duò zhū shù。
不说福德多,冥冥知正度。bù shuō fú dé duō,míng míng zhī zhèng dù。
念复□饶益,能仁起兹护。niàn fù ráo yì,néng rén qǐ zī hù。
独示医王功,岂为有生故。dú shì yī wáng gōng,qǐ wèi yǒu shēng gù。
伊音究法乐,清言对芳树。yī yīn jiū fǎ lè,qīng yán duì fāng shù。
何日敝庐归,过汝穷朝暮。hé rì bì lú guī,guò rǔ qióng cháo mù。

赠王伯虎

沈辽

盛暑剧焚燎,深林称幽栖。shèng shǔ jù fén liáo,shēn lín chēng yōu qī。
衰残不胜事,遂得休天倪。shuāi cán bù shèng shì,suì dé xiū tiān ní。
重关人响绝,悯默与时违。zhòng guān rén xiǎng jué,mǐn mò yǔ shí wéi。
慨念百年乐,誓将老锄犁。kǎi niàn bǎi nián lè,shì jiāng lǎo chú lí。
吾子造府戟,勤拳苦攀跻。wú zi zào fǔ jǐ,qín quán kǔ pān jī。
乃欲强访我,清言相与稽。nǎi yù qiáng fǎng wǒ,qīng yán xiāng yǔ jī。
君方事轩冕,我乃乐山溪。jūn fāng shì xuān miǎn,wǒ nǎi lè shān xī。
所向适殊途,安得问軏輗。suǒ xiàng shì shū tú,ān dé wèn yuè ní。
要我有所赋,将报锦与绨。yào wǒ yǒu suǒ fù,jiāng bào jǐn yǔ tí。
病思何足云,有愧测海蠡。bìng sī hé zú yún,yǒu kuì cè hǎi lí。

七月五日立秋初夜观月

沈辽

酷暑殊未却,微风初夜清。kù shǔ shū wèi què,wēi fēng chū yè qīng。
徘徊中庭步,复赏月华明。pái huái zhōng tíng bù,fù shǎng yuè huá míng。
物色岂骤变,人情自先惊。wù sè qǐ zhòu biàn,rén qíng zì xiān jīng。
长林最萧洒,瑟瑟战秋声。zhǎng lín zuì xiāo sǎ,sè sè zhàn qiū shēng。
野心独怡怿,念此岁月征。yě xīn dú yí yì,niàn cǐ suì yuè zhēng。
聊持一樽酒,凭几坐南楹。liáo chí yī zūn jiǔ,píng jǐ zuò nán yíng。

七月十日天阴

沈辽

江海积阴地,浮云朝莫生。jiāng hǎi jī yīn dì,fú yún cháo mò shēng。
秋来不为雨,庭户含孤清。qiū lái bù wèi yǔ,tíng hù hán gū qīng。
南方八九月,残暑尚未平。nán fāng bā jiǔ yuè,cán shǔ shàng wèi píng。
大火正西流,乃得逃炎蒸。dà huǒ zhèng xī liú,nǎi dé táo yán zhēng。
衰柳弄金飙,幽蝉咽复鸣。shuāi liǔ nòng jīn biāo,yōu chán yàn fù míng。
渐欣泉石趣,已厌葛衣轻。jiàn xīn quán shí qù,yǐ yàn gé yī qīng。
夙昔抱幽志,何心守硁硁。sù xī bào yōu zhì,hé xīn shǒu kēng kēng。
已能闭诸外,无忧人事萦。yǐ néng bì zhū wài,wú yōu rén shì yíng。