古诗词

和张宝臣即元韵

沈辽

始余倦游念还家,一身泛然寄天涯。shǐ yú juàn yóu niàn hái jiā,yī shēn fàn rán jì tiān yá。
头上白发日益加,朱颜不驻炉中砂。tóu shàng bái fā rì yì jiā,zhū yán bù zhù lú zhōng shā。
飘飘逸气凌紫霞,犹著黄绶趋泥沙。piāo piāo yì qì líng zǐ xiá,yóu zhù huáng shòu qū ní shā。
烈日漫凭乌帽遮,穷巷归来夕烟斜。liè rì màn píng wū mào zhē,qióng xiàng guī lái xī yān xié。
闭门正欲谢喧哗,何惮屋室多庳窊。bì mén zhèng yù xiè xuān huā,hé dàn wū shì duō bì wā。
杨柳欲落鸣饥鸦,八月秋风想乘槎。yáng liǔ yù luò míng jī yā,bā yuè qiū fēng xiǎng chéng chá。
市中有金谁攫挐,自欲归耕老菑畬。shì zhōng yǒu jīn shuí jué ná,zì yù guī gēng lǎo zāi shē。
嗜好已背梨与楂,那复开口增呶呶。shì hǎo yǐ bèi lí yǔ zhā,nà fù kāi kǒu zēng náo náo。
眼昏白昼生黑花,老悲独向儿女夸。yǎn hūn bái zhòu shēng hēi huā,lǎo bēi dú xiàng ér nǚ kuā。
枯辙不能活鲿鲨,骐骥垂耳伏盐车。kū zhé bù néng huó cháng shā,qí jì chuí ěr fú yán chē。
一官欣得饱鱼虾,顿首致谒辞当衙。yī guān xīn dé bǎo yú xiā,dùn shǒu zhì yè cí dāng yá。
愚拙不遇何复嗟,川陆旧游殊不遐。yú zhuō bù yù hé fù jiē,chuān lù jiù yóu shū bù xiá。
才渡扬子已闻蛙,吴女蓬鬓多髦髿。cái dù yáng zi yǐ wén wā,wú nǚ péng bìn duō máo suō。
西湖信美谢若耶,松竹夹道繁根芽。xī hú xìn měi xiè ruò yé,sōng zhú jiā dào fán gēn yá。
势利屈曲如盘蜗,卫青变化乃龙蛇。shì lì qū qū rú pán wō,wèi qīng biàn huà nǎi lóng shé。
深闺召客舞双髽,抚手相劝竞呀呀。shēn guī zhào kè wǔ shuāng zhuā,fǔ shǒu xiāng quàn jìng ya ya。
西崦老师自煮茶,太守陈乐奏渝巴。xī yān lǎo shī zì zhǔ chá,tài shǒu chén lè zòu yú bā。
湖水洗面去尘痂,故山白浪留文沙。hú shuǐ xǐ miàn qù chén jiā,gù shān bái làng liú wén shā。
田里小儿放猪猳,为乐往往鸣箫笳。tián lǐ xiǎo ér fàng zhū jiā,wèi lè wǎng wǎng míng xiāo jiā。
亦有狐兔堪施罝,令人指手徒为挪。yì yǒu hú tù kān shī jū,lìng rén zhǐ shǒu tú wèi nuó。
贱职驰使告及瓜,聿来甬东绝纷华。jiàn zhí chí shǐ gào jí guā,yù lái yǒng dōng jué fēn huá。
钳口不复露颊牙,联曹相系琼与葭。qián kǒu bù fù lù jiá yá,lián cáo xiāng xì qióng yǔ jiā。
上官庇覆不汝瑕,优游重见林中葩。shàng guān bì fù bù rǔ xiá,yōu yóu zhòng jiàn lín zhōng pā。
四时风露换物华,新诗迭致思无邪。sì shí fēng lù huàn wù huá,xīn shī dié zhì sī wú xié。
吾子俊拔诚可嘉,岂独鄙言数矜夸。wú zi jùn bá chéng kě jiā,qǐ dú bǐ yán shù jīn kuā。
高吟大字耀纸麻,时虽未亨道不污。gāo yín dà zì yào zhǐ má,shí suī wèi hēng dào bù wū。
屡出珠玉能愧奢,麻姑手爪幸见爬。lǚ chū zhū yù néng kuì shē,má gū shǒu zhǎo xìng jiàn pá。
长篇垂况理不差,正如矛戟相鏖叉。zhǎng piān chuí kuàng lǐ bù chà,zhèng rú máo jǐ xiāng áo chā。
沈辽

沈辽

宋杭州钱塘人,字睿达。沈遘弟。好学尚友,趣操高爽,不喜进取。用兄任监寿州酒税。神宗熙宁初,为审官西院主簿,监明州市舶司及杭州军资库。初受知于王安石,及安石当国,日益见疏。摄华亭县,以嫌夺官流永州,徙池州,流连江湖间数年,益偃蹇傲世。筑室齐山名云巢。与兄遘、从叔沈括称沈氏三先生。文章雄奇峭丽,尤长于诗。有《云巢编》。 沈辽的作品>>

猜您喜欢

召邵彦瞻

沈辽

青嶂叠叠西南驰,上下佛宫筋力疲。qīng zhàng dié dié xī nán chí,shàng xià fú gōng jīn lì pí。
一樽欲与鲁山醉,怅望车马来何迟。yī zūn yù yǔ lǔ shān zuì,chàng wàng chē mǎ lái hé chí。

题垂云亭

沈辽

老师有意出人间,便学垂云也未闲。lǎo shī yǒu yì chū rén jiān,biàn xué chuí yún yě wèi xián。
带雨有时归北岭,随风依旧过南山。dài yǔ yǒu shí guī běi lǐng,suí fēng yī jiù guò nán shān。

九龙洞

沈辽

洞中石乳色如霜,欲煮刀圭未得方。dòng zhōng shí rǔ sè rú shuāng,yù zhǔ dāo guī wèi dé fāng。
叹息此生来已晚,更将残命笑嵇康。tàn xī cǐ shēng lái yǐ wǎn,gèng jiāng cán mìng xiào jī kāng。

西津

沈辽

山后山前到已频,更寻残雪过西津。shān hòu shān qián dào yǐ pín,gèng xún cán xuě guò xī jīn。
愚溪愁客今何在,应有猿猱解笑人。yú xī chóu kè jīn hé zài,yīng yǒu yuán náo jiě xiào rén。

读书

沈辽

病骨愔愔百不如,不应投老更看书。bìng gǔ yīn yīn bǎi bù rú,bù yīng tóu lǎo gèng kàn shū。
古今得丧今方辨,且向斜阳弄蠹鱼。gǔ jīn dé sàng jīn fāng biàn,qiě xiàng xié yáng nòng dù yú。

愚溪

沈辽

愚溪水中多圆石,水边竹树山如壁。yú xī shuǐ zhōng duō yuán shí,shuǐ biān zhú shù shān rú bì。
夫子幽栖十二年,至今使人长叹息。fū zi yōu qī shí èr nián,zhì jīn shǐ rén zhǎng tàn xī。

善饮

沈辽

谁道渊明不善饮,亦知太白爱题诗。shuí dào yuān míng bù shàn yǐn,yì zhī tài bái ài tí shī。
浪醉浪吟成底事,不如高卧过当时。làng zuì làng yín chéng dǐ shì,bù rú gāo wò guò dāng shí。

水车

沈辽

黄叶渡头春水生,江中水车上下鸣。huáng yè dù tóu chūn shuǐ shēng,jiāng zhōng shuǐ chē shàng xià míng。
谁道田间得机事,不如抱瓮可忘情。shuí dào tián jiān dé jī shì,bù rú bào wèng kě wàng qíng。

召楚兴禅师

沈辽

匡床我示维摩疾,持钵师来舍卫城。kuāng chuáng wǒ shì wéi mó jí,chí bō shī lái shě wèi chéng。
与汝欲分香积饭,不妨作戏说浮生。yǔ rǔ yù fēn xiāng jī fàn,bù fáng zuò xì shuō fú shēng。

春日二绝

沈辽

壁下茶铛久不黔,更无白眼与人嫌。bì xià chá dāng jiǔ bù qián,gèng wú bái yǎn yǔ rén xián。
春来老困还多睡,时有狂风入破帘。chūn lái lǎo kùn hái duō shuì,shí yǒu kuáng fēng rù pò lián。

春日二绝

沈辽

寂寂山间谁与言,闷搔短发向香烟。jì jì shān jiān shuí yǔ yán,mèn sāo duǎn fā xiàng xiāng yān。
死灰朽木君知否,不似胡人面壁禅。sǐ huī xiǔ mù jūn zhī fǒu,bù shì hú rén miàn bì chán。

杨花

沈辽

岛夷三月不知春,唯有杨花似故人。dǎo yí sān yuè bù zhī chūn,wéi yǒu yáng huā shì gù rén。
老大相逢何可语,满头白发不胜颦。lǎo dà xiāng féng hé kě yǔ,mǎn tóu bái fā bù shèng pín。

日落

沈辽

日落沙头山已昏,饥乌投暝下前村。rì luò shā tóu shān yǐ hūn,jī wū tóu míng xià qián cūn。
谁云野客无多事,步出林间自掩门。shuí yún yě kè wú duō shì,bù chū lín jiān zì yǎn mén。

散郎亭

沈辽

法华寺上散郎亭,老树苍崖如有情。fǎ huá sì shàng sàn láng tíng,lǎo shù cāng yá rú yǒu qíng。
欢戚已随时事去,代间只有古人名。huān qī yǐ suí shí shì qù,dài jiān zhǐ yǒu gǔ rén míng。

枣花寒

沈辽

山禽哺雏半欲抟,坐想葛帔临风湍。shān qín bǔ chú bàn yù tuán,zuò xiǎng gé pèi lín fēng tuān。
数日阴霖复未畅,不知更作枣花寒。shù rì yīn lín fù wèi chàng,bù zhī gèng zuò zǎo huā hán。