古诗词

德相惠新茶复次前韵奉谢

沈辽

暑雨闇穷山,道滑不可蹑。shǔ yǔ àn qióng shān,dào huá bù kě niè。
隐几念投老,葛衣坐摇箑。yǐn jǐ niàn tóu lǎo,gé yī zuò yáo shà。
林端使者至,乃得德相帖。lín duān shǐ zhě zhì,nǎi dé dé xiāng tiē。
佳惠致新茗,远来自闽笈。jiā huì zhì xīn míng,yuǎn lái zì mǐn jí。
吾闻北苑胜,不与群山接。wú wén běi yuàn shèng,bù yǔ qún shān jiē。
山下几千家,以此为生业。shān xià jǐ qiān jiā,yǐ cǐ wèi shēng yè。
新阳一日至,东风方猎猎。xīn yáng yī rì zhì,dōng fēng fāng liè liè。
百草尚勾甲,灵芽已先捷。bǎi cǎo shàng gōu jiǎ,líng yá yǐ xiān jié。
所采仅毛发,厥工巧烹燮。suǒ cǎi jǐn máo fā,jué gōng qiǎo pēng xiè。
甘泉列盎釜,炽炭浩旁叠。gān quán liè àng fǔ,chì tàn hào páng dié。
修竹为之规,黄金为之梜。xiū zhú wèi zhī guī,huáng jīn wèi zhī jiā。
形摹各臻妙,制作易妥帖。xíng mó gè zhēn miào,zhì zuò yì tuǒ tiē。
至尊所虚伫,守臣方惕慑。zhì zūn suǒ xū zhù,shǒu chén fāng tì shè。
其上为虬龙,蜿蜒奋鳞鬣。qí shàng wèi qiú lóng,wān yán fèn lín liè。
稍降乃交凤,文翼相盘跕。shāo jiàng nǎi jiāo fèng,wén yì xiāng pán diǎn。
函封趣北道,驿使互防挟。hán fēng qù běi dào,yì shǐ hù fáng xié。
四方老金玉,拟议谁敢辄。sì fāng lǎo jīn yù,nǐ yì shuí gǎn zhé。
屹屹健士儋,飘飘迅溪艓。yì yì jiàn shì dān,piāo piāo xùn xī dié。
谷雨不及润,权门已盈箧。gǔ yǔ bù jí rùn,quán mén yǐ yíng qiè。
带?体正方,葵华角仍擪。dài kuǎ tǐ zhèng fāng,kuí huá jiǎo réng yè。
始传盛王郑,后来止游叶。shǐ chuán shèng wáng zhèng,hòu lái zhǐ yóu yè。
大为权势迫,小或盗贼劫。dà wèi quán shì pò,xiǎo huò dào zéi jié。
其间起斗夺,亦数冒刑槢。qí jiān qǐ dòu duó,yì shù mào xíng xí。
南夷出重购,不惮浮海楫。nán yí chū zhòng gòu,bù dàn fú hǎi jí。
北虏比尤好,喜笑开胡睫。běi lǔ bǐ yóu hǎo,xǐ xiào kāi hú jié。
岂不产邛蜀,岂不生楚叶。qǐ bù chǎn qióng shǔ,qǐ bù shēng chǔ yè。
厥品乃大戾,固难一理摄。jué pǐn nǎi dà lì,gù nán yī lǐ shè。
朱门厌酒肉,辩士厉舌颊。zhū mén yàn jiǔ ròu,biàn shì lì shé jiá。
儒生备夜诵,农夫困朝馌。rú shēng bèi yè sòng,nóng fū kùn cháo yè。
禅翁过工煮,老获空腹喋。chán wēng guò gōng zhǔ,lǎo huò kōng fù dié。
绮席梦腾腾,玉山头嶪嶪。qǐ xí mèng téng téng,yù shān tóu yè yè。
无馀乃尚可,非此意不厌。wú yú nǎi shàng kě,fēi cǐ yì bù yàn。
一泛舌已润,载啜心更惬。yī fàn shé yǐ rùn,zài chuài xīn gèng qiè。
不惟豁神观,亦足畅烦惵。bù wéi huō shén guān,yì zú chàng fán dié。
清泠生肺肝,爽快胜抓镊。qīng líng shēng fèi gān,shuǎng kuài shèng zhuā niè。
孰不恃薏苡,伏波烦谤嗫。shú bù shì yì yǐ,fú bō fán bàng niè。
孰不饮醇酎,伯仁忧腐胁。shú bù yǐn chún zhòu,bó rén yōu fǔ xié。
祖逖敦雅尚,鸿渐未博涉。zǔ tì dūn yǎ shàng,hóng jiàn wèi bó shè。
君谟号精鉴,才翁亦相躐。jūn mó hào jīng jiàn,cái wēng yì xiāng liè。
玉川七碗兴,令人解颐靥。yù chuān qī wǎn xīng,lìng rén jiě yí yè。
奇章两串赐,遗芳在图谍。qí zhāng liǎng chuàn cì,yí fāng zài tú dié。
余昔喜宾客,为世困书牒。yú xī xǐ bīn kè,wèi shì kùn shū dié。
轻重必酬酢,往来烦蹻蹀。qīng zhòng bì chóu cù,wǎng lái fán juē dié。
自从窜夷裔,所藏多败浥。zì cóng cuàn yí yì,suǒ cáng duō bài yì。
亦幸衰老年,数病脾气怯。yì xìng shuāi lǎo nián,shù bìng pí qì qiè。
弃置在高阁,魂梦昏多魇。qì zhì zài gāo gé,hún mèng hūn duō yǎn。
拘病出湘汉,馀生若蝉蝶。jū bìng chū xiāng hàn,yú shēng ruò chán dié。
希夷有幽卧,刀剑销铓铗。xī yí yǒu yōu wò,dāo jiàn xiāo máng jiá。
一榻就空旷,百骸得和协。yī tà jiù kōng kuàng,bǎi hái dé hé xié。
久已废翰墨,况复道游侠。jiǔ yǐ fèi hàn mò,kuàng fù dào yóu xiá。
有味养元和,无物累吾嗋。yǒu wèi yǎng yuán hé,wú wù lèi wú xié。
临风欲占谢,遥企山西惵。lín fēng yù zhàn xiè,yáo qǐ shān xī dié。
沈辽

沈辽

宋杭州钱塘人,字睿达。沈遘弟。好学尚友,趣操高爽,不喜进取。用兄任监寿州酒税。神宗熙宁初,为审官西院主簿,监明州市舶司及杭州军资库。初受知于王安石,及安石当国,日益见疏。摄华亭县,以嫌夺官流永州,徙池州,流连江湖间数年,益偃蹇傲世。筑室齐山名云巢。与兄遘、从叔沈括称沈氏三先生。文章雄奇峭丽,尤长于诗。有《云巢编》。 沈辽的作品>>

猜您喜欢

怨思

沈辽

幽人有幽怨,其意岂为秋。yōu rén yǒu yōu yuàn,qí yì qǐ wèi qiū。
西风多感伤,乃尔增百忧。xī fēng duō gǎn shāng,nǎi ěr zēng bǎi yōu。
辗转长夜枕,徘徊千尺楼。niǎn zhuǎn zhǎng yè zhěn,pái huái qiān chǐ lóu。
浮生能几时,年华亦易遒。fú shēng néng jǐ shí,nián huá yì yì qiú。
傥非拳拳志,谅复何所求。tǎng fēi quán quán zhì,liàng fù hé suǒ qiú。
天道或难平,此理可信不。tiān dào huò nán píng,cǐ lǐ kě xìn bù。

送行

沈辽

昔我来东州,送客满江郭。xī wǒ lái dōng zhōu,sòng kè mǎn jiāng guō。
挥涕望井闾,秋怀寄杯酌。huī tì wàng jǐng lǘ,qiū huái jì bēi zhuó。
泛然千里外,秋来意非薄。fàn rán qiān lǐ wài,qiū lái yì fēi báo。
客舍冷潇骚,那复事饰雘。kè shě lěng xiāo sāo,nà fù shì shì wò。
游宦非我怀,俯仰令人怍。yóu huàn fēi wǒ huái,fǔ yǎng lìng rén zuò。
何事脱身去,馀生老丘壑。hé shì tuō shēn qù,yú shēng lǎo qiū hè。
亲朋永相过,焉能事官爵。qīn péng yǒng xiāng guò,yān néng shì guān jué。

圆明师为余鼓琴作昭君操因感其意辞以赠之

沈辽

王昭君,汉宫女。wáng zhāo jūn,hàn gōng nǚ。
生如桃李花,皖皖托朝露。shēng rú táo lǐ huā,wǎn wǎn tuō cháo lù。
不向春风荣,摧折在泥土。bù xiàng chūn fēng róng,cuī zhé zài ní tǔ。
耻将黄金市颜色,空得君王一回顾。chǐ jiāng huáng jīn shì yán sè,kōng dé jūn wáng yī huí gù。
黄门扶我上车去,遥望汉宫隔烟雾。huáng mén fú wǒ shàng chē qù,yáo wàng hàn gōng gé yān wù。
十年帘下学画眉,不知还被蛾眉误。shí nián lián xià xué huà méi,bù zhī hái bèi é méi wù。
中间悲怨或易忘,如今羁愁那可谕。zhōng jiān bēi yuàn huò yì wàng,rú jīn jī chóu nà kě yù。
梦中时复作歌舞,满目异类谁与语。mèng zhōng shí fù zuò gē wǔ,mǎn mù yì lèi shuí yǔ yǔ。
胡风日夜惊吹沙,不知春来复秋去。hú fēng rì yè jīng chuī shā,bù zhī chūn lái fù qiū qù。
一生此恨终难言,独自援琴传作谱。yī shēng cǐ hèn zhōng nán yán,dú zì yuán qín chuán zuò pǔ。
传作谱,一曲未终泪如雨。chuán zuò pǔ,yī qū wèi zhōng lèi rú yǔ。
我来都城下,黄尘厌羁旅。wǒ lái dōu chéng xià,huáng chén yàn jī lǚ。
道人为我试一弹,使我超然为怀古。dào rén wèi wǒ shì yī dàn,shǐ wǒ chāo rán wèi huái gǔ。

以沉香拄杖奉寄总老戏呈句偈

沈辽

七尺潜虬出海污,久同病士御三车。qī chǐ qián qiú chū hǎi wū,jiǔ tóng bìng shì yù sān chē。
旃檀雕断终非相,薝卜芬芳漫散花。zhān tán diāo duàn zhōng fēi xiāng,zhān bo fēn fāng màn sàn huā。
绝是离非参妙用,穿云涉水伴生涯。jué shì lí fēi cān miào yòng,chuān yún shè shuǐ bàn shēng yá。
东林大士还知否,止此无言是作家。dōng lín dà shì hái zhī fǒu,zhǐ cǐ wú yán shì zuò jiā。