古诗词

苏武归汉图一首

沈辽

苏武不辱汉廷节,生辞匈奴归北阙。sū wǔ bù rǔ hàn tíng jié,shēng cí xiōng nú guī běi quē。
胡服椎髻李将军,反袂悲号与武别。hú fú chuí jì lǐ jiāng jūn,fǎn mèi bēi hào yǔ wǔ bié。
阴山茫茫天将雪,北风吹旗旗欲裂。yīn shān máng máng tiān jiāng xuě,běi fēng chuī qí qí yù liè。
金瓶酾酒具未设,胡儿解鞍沙上歇。jīn píng shāi jiǔ jù wèi shè,hú ér jiě ān shā shàng xiē。
使者左骖黄金玦,紫骝白颠推奇骨。shǐ zhě zuǒ cān huáng jīn jué,zǐ liú bái diān tuī qí gǔ。
山前牧羊原野阔,汉日正斜发未〗发。shān qián mù yáng yuán yě kuò,hàn rì zhèng xié fā wèi fā。
从官挥涕不敢谒,掺袪欲究胸中说。cóng guān huī tì bù gǎn yè,càn qū yù jiū xiōng zhōng shuō。
青海厄穷十九年,来时壮强今白发。qīng hǎi è qióng shí jiǔ nián,lái shí zhuàng qiáng jīn bái fā。
同行吏士半物故,韬中节旄尽落脱。tóng xíng lì shì bàn wù gù,tāo zhōng jié máo jǐn luò tuō。
将军鸷忿不可夺,老母已诛族已灭。jiāng jūn zhì fèn bù kě duó,lǎo mǔ yǐ zhū zú yǐ miè。
心知罪恶上通天,甘死胡尘同断蘖。xīn zhī zuì è shàng tōng tiān,gān sǐ hú chén tóng duàn niè。
功名逆顺虽不类,胡汉死生从此决。gōng míng nì shùn suī bù lèi,hú hàn sǐ shēng cóng cǐ jué。
夙昔遗芳在图史,追想山川一骚屑。sù xī yí fāng zài tú shǐ,zhuī xiǎng shān chuān yī sāo xiè。
巧工寓意在恍惚,墨妙笔精世称绝。qiǎo gōng yù yì zài huǎng hū,mò miào bǐ jīng shì chēng jué。
唯有千秋不断情,至今亭亭陇头月。wéi yǒu qiān qiū bù duàn qíng,zhì jīn tíng tíng lǒng tóu yuè。
沈辽

沈辽

宋杭州钱塘人,字睿达。沈遘弟。好学尚友,趣操高爽,不喜进取。用兄任监寿州酒税。神宗熙宁初,为审官西院主簿,监明州市舶司及杭州军资库。初受知于王安石,及安石当国,日益见疏。摄华亭县,以嫌夺官流永州,徙池州,流连江湖间数年,益偃蹇傲世。筑室齐山名云巢。与兄遘、从叔沈括称沈氏三先生。文章雄奇峭丽,尤长于诗。有《云巢编》。 沈辽的作品>>

猜您喜欢

渔浦躬师

沈辽

江东江西多旧游,十载重来蓬鬓秋。jiāng dōng jiāng xī duō jiù yóu,shí zài zhòng lái péng bìn qiū。
多愧老师观自在,殷勤渡口送归舟。duō kuì lǎo shī guān zì zài,yīn qín dù kǒu sòng guī zhōu。

金山窦觉师

沈辽

不安圳亩强西游,二月春风占渡头。bù ān zhèn mǔ qiáng xī yóu,èr yuè chūn fēng zhàn dù tóu。
寄语道人莫相笑,归时迎我到瓜洲。jì yǔ dào rén mò xiāng xiào,guī shí yíng wǒ dào guā zhōu。

西上

沈辽

一年为客厌西东,白发生来百事慵。yī nián wèi kè yàn xī dōng,bái fā shēng lái bǎi shì yōng。
道路莫惊行李薄,初无盛意学终童。dào lù mò jīng xíng lǐ báo,chū wú shèng yì xué zhōng tóng。

道旁

沈辽

道旁桃李斗芳菲,欢意长随断梦归。dào páng táo lǐ dòu fāng fēi,huān yì zhǎng suí duàn mèng guī。
梦去梦来何可计,春风斜日雁孤飞。mèng qù mèng lái hé kě jì,chūn fēng xié rì yàn gū fēi。

暂来

沈辽

重入都城谁与邻,暂来还去不知春。zhòng rù dōu chéng shuí yǔ lín,zàn lái hái qù bù zhī chūn。
繁华年少莫相笑,身是无为闲道人。fán huá nián shǎo mò xiāng xiào,shēn shì wú wèi xián dào rén。

东归

沈辽

断知无乐亦无忧,薄有田园沧海头。duàn zhī wú lè yì wú yōu,báo yǒu tián yuán cāng hǎi tóu。
得意已同毛义去,欣然载酒上东舟。dé yì yǐ tóng máo yì qù,xīn rán zài jiǔ shàng dōng zhōu。

寄四明神智师

沈辽

甬水楼头看尽山,南城寺里扣禅关。yǒng shuǐ lóu tóu kàn jǐn shān,nán chéng sì lǐ kòu chán guān。
老师多事犹相记,千里驰书慰病孱。lǎo shī duō shì yóu xiāng jì,qiān lǐ chí shū wèi bìng càn。

寄雅上人

沈辽

幽乐轩前春欲归,红葩绿萼斗芳菲。yōu lè xuān qián chūn yù guī,hóng pā lǜ è dòu fāng fēi。
一杯新酹邀谁饮,石首鱼鲜赤蟹肥。yī bēi xīn lèi yāo shuí yǐn,shí shǒu yú xiān chì xiè féi。

题寄老轩

沈辽

道人寄老故山前,雪顶霜眉意嗒然。dào rén jì lǎo gù shān qián,xuě dǐng shuāng méi yì dā rán。
门外少年方作乐,谁家为汝说因缘。mén wài shǎo nián fāng zuò lè,shuí jiā wèi rǔ shuō yīn yuán。

次韵酬郎祖德

沈辽

老去法光不足惊,婴寻世事或能精。lǎo qù fǎ guāng bù zú jīng,yīng xún shì shì huò néng jīng。
眼花头白终无用,卧看纱窗晓日明。yǎn huā tóu bái zhōng wú yòng,wò kàn shā chuāng xiǎo rì míng。

赴斋

沈辽

尔来世事久忘怀,十日长关九日斋。ěr lái shì shì jiǔ wàng huái,shí rì zhǎng guān jiǔ rì zhāi。
白发苍颜见无相,不妨应供此间来。bái fā cāng yán jiàn wú xiāng,bù fáng yīng gōng cǐ jiān lái。

白鹭

沈辽

清江濯濯生菰蒲,一双白鹭雪不如。qīng jiāng zhuó zhuó shēng gū pú,yī shuāng bái lù xuě bù rú。
轻烟细雨不肯去,潮来正有浮阳鱼。qīng yān xì yǔ bù kěn qù,cháo lái zhèng yǒu fú yáng yú。

方池

沈辽

森森古木荫方池,池上秋来一夕知。sēn sēn gǔ mù yīn fāng chí,chí shàng qiū lái yī xī zhī。
坠叶沉波青彻底,倚栏无事看鱼嬉。zhuì yè chén bō qīng chè dǐ,yǐ lán wú shì kàn yú xī。

题上天竺

沈辽

平生未省人间乐,老去惟求世外闲。píng shēng wèi shěng rén jiān lè,lǎo qù wéi qiú shì wài xián。
它日终当断家事,篮舆蓬舸访名山。tā rì zhōng dāng duàn jiā shì,lán yú péng gě fǎng míng shān。

行田舍

沈辽

轻烟微雨满金塘,天气清明看下秧。qīng yān wēi yǔ mǎn jīn táng,tiān qì qīng míng kàn xià yāng。
筋骨已衰难自力,田家次第赐壶浆。jīn gǔ yǐ shuāi nán zì lì,tián jiā cì dì cì hú jiāng。