古诗词

别陆德隆黄叔万

曾丰

辛丑随浮梗,钟陵得盍簪。xīn chǒu suí fú gěng,zhōng líng dé hé zān。
潜藩门若市,敛板客如林。qián fān mén ruò shì,liǎn bǎn kè rú lín。
气宇黄陂阔,词源陆海深。qì yǔ huáng bēi kuò,cí yuán lù hǎi shēn。
二豪谈正剧,一坐口俱喑。èr háo tán zhèng jù,yī zuò kǒu jù yīn。
诗社初容入,交盟后失寻。shī shè chū róng rù,jiāo méng hòu shī xún。
云山千里眼,梦寐八年心。yún shān qiān lǐ yǎn,mèng mèi bā nián xīn。
九陌迎连璧,孤灯话断金。jiǔ mò yíng lián bì,gū dēng huà duàn jīn。
始犹疑面目,徐复记声音。shǐ yóu yí miàn mù,xú fù jì shēng yīn。
虾菜随宜簇,茅柴取意斟。xiā cài suí yí cù,máo chái qǔ yì zhēn。
行藏更见告,文行互相箴。xíng cáng gèng jiàn gào,wén xíng hù xiāng zhēn。
愤敌常旁午,忧时半孔壬。fèn dí cháng páng wǔ,yōu shí bàn kǒng rén。
清风晨揖袂,明月夕离襟。qīng fēng chén yī mèi,míng yuè xī lí jīn。
发缆东流岸,回樯倒景岑。fā lǎn dōng liú àn,huí qiáng dào jǐng cén。
荆江随地卷,蜀道与天侵。jīng jiāng suí dì juǎn,shǔ dào yǔ tiān qīn。
通守诸侯土,专弹百里琴。tōng shǒu zhū hóu tǔ,zhuān dàn bǎi lǐ qín。
长才优拊字,暇日少登临。zhǎng cái yōu fǔ zì,xiá rì shǎo dēng lín。
隐士隆中卧,羁臣泽畔吟。yǐn shì lóng zhōng wò,jī chén zé pàn yín。
青城山郁积,赤壁树阴森。qīng chéng shān yù jī,chì bì shù yīn sēn。
哀乐归巴曲,兴亡入楚砧。āi lè guī bā qū,xīng wáng rù chǔ zhēn。
把杯空吊古,搔首重伤今。bǎ bēi kōng diào gǔ,sāo shǒu zhòng shāng jīn。
拥户锋车急,开缄诏墨淋。yōng hù fēng chē jí,kāi jiān zhào mò lín。
抬头高拱斗,引手上扪参。tái tóu gāo gǒng dòu,yǐn shǒu shàng mén cān。
可画安边策,无韬活国针。kě huà ān biān cè,wú tāo huó guó zhēn。
寸心丹未了,双鬓白那禁。cùn xīn dān wèi le,shuāng bìn bái nà jìn。
顾我伤强矫,从今判陆沉。gù wǒ shāng qiáng jiǎo,cóng jīn pàn lù chén。
磨砻闲笔砚,摹写乱鱼禽。mó lóng xián bǐ yàn,mó xiě luàn yú qín。
气反风骚朴,声收郑卫淫。qì fǎn fēng sāo pǔ,shēng shōu zhèng wèi yín。
吾伊樵道上,欸乃钓矶阴。wú yī qiáo dào shàng,āi nǎi diào jī yīn。
拔茹终无志,弹冠老不任。bá rú zhōng wú zhì,dàn guān lǎo bù rèn。
移书相答谢,吾突誓长黔。yí shū xiāng dá xiè,wú tū shì zhǎng qián。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

代墨客卿自赋赠安城彭云翼

曾丰

决策初如媚灶然,触机融理悟吹烟。jué cè chū rú mèi zào rán,chù jī róng lǐ wù chuī yān。
从教时尚白之白,与道俱云玄又玄。cóng jiào shí shàng bái zhī bái,yǔ dào jù yún xuán yòu xuán。

代墨客卿自赋赠安城彭云翼

曾丰

同为时用楮先生,万事须臾点化成。tóng wèi shí yòng chǔ xiān shēng,wàn shì xū yú diǎn huà chéng。
寄语先生幸相避,不须黑白太分明。jì yǔ xiān shēng xìng xiāng bì,bù xū hēi bái tài fēn míng。

城狐

曾丰

凭高负固恣为妖,自谓身安物莫摇。píng gāo fù gù zì wèi yāo,zì wèi shēn ān wù mò yáo。
薰灌幸人俱有忌,不知鹰犬不相饶。xūn guàn xìng rén jù yǒu jì,bù zhī yīng quǎn bù xiāng ráo。

社鼠

曾丰

依附宜灵寖陆梁,乘人切忌肆为殃。yī fù yí líng jìn lù liáng,chéng rén qiè jì sì wèi yāng。
不知猫在旁窥伺,才堕其机辄中肠。bù zhī māo zài páng kuī cì,cái duò qí jī zhé zhōng cháng。

题水牯庵

曾丰

尧自牵牛舜著鞭,虽劳未必适牛天。yáo zì qiān niú shùn zhù biān,suī láo wèi bì shì niú tiān。
君今驯养犊成牯,饱卧太虚游自然。jūn jīn xùn yǎng dú chéng gǔ,bǎo wò tài xū yóu zì rán。

题水牯庵

曾丰

三十馀年不踏泥,其如犹有角和蹄。sān shí yú nián bù tà ní,qí rú yóu yǒu jiǎo hé tí。
何当纪渻重驯养,四十日间如木鸡。hé dāng jì shěng zhòng xùn yǎng,sì shí rì jiān rú mù jī。

送石江曾元英赴太学补

曾丰

吾宗叱驭闯贤关,笔涌长江挟泰山。wú zōng chì yù chuǎng xián guān,bǐ yǒng zhǎng jiāng xié tài shān。
馀子望风俱辟易,且容瑞豹露文斑。yú zi wàng fēng jù pì yì,qiě róng ruì bào lù wén bān。

送石江曾元英赴太学补

曾丰

万物不移三百篇,得鱼固自久忘筌。wàn wù bù yí sān bǎi piān,dé yú gù zì jiǔ wàng quán。
绪馀一醒冬烘眼,快著长安得隽鞭。xù yú yī xǐng dōng hōng yǎn,kuài zhù zhǎng ān dé juàn biān。

壬戌二月十九日都巡李叔永躬按酒课于会田市二十八日闻余且至还家若相避然赋三绝

曾丰

临邛界里杏花村,戏著家人犊鼻裈。lín qióng jiè lǐ xìng huā cūn,xì zhù jiā rén dú bí kūn。
试问长卿躬涤器,何如作赋献金门。shì wèn zhǎng qīng gōng dí qì,hé rú zuò fù xiàn jīn mén。

壬戌二月十九日都巡李叔永躬按酒课于会田市二十八日闻余且至还家若相避然赋三绝

曾丰

宜城桑落有堪沽,三百青铜岂是无。yí chéng sāng luò yǒu kān gū,sān bǎi qīng tóng qǐ shì wú。
不饮桃花不相笑,桃花知道欠当垆。bù yǐn táo huā bù xiāng xiào,táo huā zhī dào qiàn dāng lú。

壬戌二月十九日都巡李叔永躬按酒课于会田市二十八日闻余且至还家若相避然赋三绝

曾丰

主人未叱曲车回,客子涎流口欲开。zhǔ rén wèi chì qū chē huí,kè zi xián liú kǒu yù kāi。
阮籍已收青眼去,陶潜休望白衣来。ruǎn jí yǐ shōu qīng yǎn qù,táo qián xiū wàng bái yī lái。

彭澄之告以卜筑佐之一缗一石二绝句以为亲旧倡

曾丰

今难复用古橧巢,头上应须盖把茅。jīn nán fù yòng gǔ zēng cháo,tóu shàng yīng xū gài bǎ máo。
金屋少为书所绐,数椽新拟卜西郊。jīn wū shǎo wèi shū suǒ dài,shù chuán xīn nǐ bo xī jiāo。

彭澄之告以卜筑佐之一缗一石二绝句以为亲旧倡

曾丰

家无储粟况储钱,佐费吾其以义先。jiā wú chǔ sù kuàng chǔ qián,zuǒ fèi wú qí yǐ yì xiān。
一石一缗未为厚,量渠背负与腰缠。yī shí yī mín wèi wèi hòu,liàng qú bèi fù yǔ yāo chán。

代董华卿以葺庐无力告于亲旧间

曾丰

败屋犹馀茅不多,其如凌雨震风何。bài wū yóu yú máo bù duō,qí rú líng yǔ zhèn fēng hé。
破谁一部悭贪相,还我数间安乐窝。pò shuí yī bù qiān tān xiāng,hái wǒ shù jiān ān lè wō。

代董华卿以葺庐无力告于亲旧间

曾丰

辟谷无方强忍贫,今难于忍以情陈。pì gǔ wú fāng qiáng rěn pín,jīn nán yú rěn yǐ qíng chén。
不反君眼青为白,可使吾庐故作新。bù fǎn jūn yǎn qīng wèi bái,kě shǐ wú lú gù zuò xīn。