古诗词

赠江西吴定夫

刘宰

定夫江海士,瘦骨如臞仙。dìng fū jiāng hǎi shì,shòu gǔ rú qú xiān。
翩然及吾门,不假左右先。piān rán jí wú mén,bù jiǎ zuǒ yòu xiān。
我方厌尘埃,一笑喜相延。wǒ fāng yàn chén āi,yī xiào xǐ xiāng yán。
肩悬两破囊,既见始解缠。jiān xuán liǎng pò náng,jì jiàn shǐ jiě chán。
我欲具杯酒,割鸡烹小鲜。wǒ yù jù bēi jiǔ,gē jī pēng xiǎo xiān。
自言乃长斋,不受世荤膻。zì yán nǎi zhǎng zhāi,bù shòu shì hūn shān。
少休入西山,幽寻遍崖颠。shǎo xiū rù xī shān,yōu xún biàn yá diān。
山空四无人,白眼问青天。shān kōng sì wú rén,bái yǎn wèn qīng tiān。
洞口得老翁,守死易一编。dòng kǒu dé lǎo wēng,shǒu sǐ yì yī biān。
高谈慰寂寞,其然岂其然。gāo tán wèi jì mò,qí rán qǐ qí rán。
去去不忍别,解衣示勤拳。qù qù bù rěn bié,jiě yī shì qín quán。
及归已弥旬,为我少留连。jí guī yǐ mí xún,wèi wǒ shǎo liú lián。
道逢一病媪,背偻两足挛。dào féng yī bìng ǎo,bèi lóu liǎng zú luán。
津头见羁旅,数口依败船。jīn tóu jiàn jī lǚ,shù kǒu yī bài chuán。
料理穷晨昏,奔走环市廛。liào lǐ qióng chén hūn,bēn zǒu huán shì chán。
足挛不良行,结庐倚墙垣。zú luán bù liáng xíng,jié lú yǐ qiáng yuán。
船败不可航,买舟捐万钱。chuán bài bù kě háng,mǎi zhōu juān wàn qián。
为虑极靡密,要使终安全。wèi lǜ jí mí mì,yào shǐ zhōng ān quán。
诘旦拟东还,既夕重周旋。jí dàn nǐ dōng hái,jì xī zhòng zhōu xuán。
嗟子尘外客,而结区中缘。jiē zi chén wài kè,ér jié qū zhōng yuán。
吾衰不能尔,愧汗与涕涟。wú shuāi bù néng ěr,kuì hàn yǔ tì lián。
或疑破囊中,探用若流泉。huò yí pò náng zhōng,tàn yòng ruò liú quán。
子岂费长房,一壶挂檐前。zi qǐ fèi zhǎng fáng,yī hú guà yán qián。
或疑瞿昙老,济世法无边。huò yí qú tán lǎo,jì shì fǎ wú biān。
勤君为此来,昏顽警沈绵。qín jūn wèi cǐ lái,hūn wán jǐng shěn mián。
君师鲁东家,二说当舍旃。jūn shī lǔ dōng jiā,èr shuō dāng shě zhān。
理一而分殊,先儒有遗言。lǐ yī ér fēn shū,xiān rú yǒu yí yán。
君归更商略,书来慰残年。jūn guī gèng shāng lüè,shū lái wèi cán nián。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

挽恭靖司法兄九首

刘宰

日晏炊烟冷屋山,典书籴米奉慈颜。rì yàn chuī yān lěng wū shān,diǎn shū dí mǐ fèng cí yán。
只今童稚便安养,一饱谁知有许艰。zhǐ jīn tóng zhì biàn ān yǎng,yī bǎo shuí zhī yǒu xǔ jiān。

挽恭靖司法兄九首

刘宰

贤书五上动宸旒,雕鹗横飞正得秋。xián shū wǔ shàng dòng chén liú,diāo è héng fēi zhèng dé qiū。
老去刘蕡终不第,时来校尉几封侯。lǎo qù liú fén zhōng bù dì,shí lái xiào wèi jǐ fēng hóu。

挽恭靖司法兄九首

刘宰

词场士气久衰颓,得丧关心日九回。cí chǎng shì qì jiǔ shuāi tuí,dé sàng guān xīn rì jiǔ huí。
但使圣朝闻鲠论,不妨夫子逊伦魁。dàn shǐ shèng cháo wén gěng lùn,bù fáng fū zi xùn lún kuí。

挽恭靖司法兄九首

刘宰

踏遍山崖与水边,要教皇泽下氓编。tà biàn shān yá yǔ shuǐ biān,yào jiào huáng zé xià máng biān。
只今桐汭民犹活,问讯南昌尉已仙。zhǐ jīn tóng ruì mín yóu huó,wèn xùn nán chāng wèi yǐ xiān。

挽恭靖司法兄九首

刘宰

羊胜公孙两者间,端人著脚固应难。yáng shèng gōng sūn liǎng zhě jiān,duān rén zhù jiǎo gù yīng nán。
法曹剩有梅花句,拂袖何妨载月还。fǎ cáo shèng yǒu méi huā jù,fú xiù hé fáng zài yuè hái。

挽恭靖司法兄九首

刘宰

沉酣博塞两防微,男业诗书女治丝。chén hān bó sāi liǎng fáng wēi,nán yè shī shū nǚ zhì sī。
遗训一编昭日月,宗门于此卜兴衰。yí xùn yī biān zhāo rì yuè,zōng mén yú cǐ bo xīng shuāi。

挽恭靖司法兄九首

刘宰

双剑齐飞下九渊,更惊白璧堕黄泉。shuāng jiàn qí fēi xià jiǔ yuān,gèng jīng bái bì duò huáng quán。
世间何用知非福,独立斜阳意惘然。shì jiān hé yòng zhī fēi fú,dú lì xié yáng yì wǎng rán。

挽恭靖司法兄九首

刘宰

论心海内几亲朋,岁晚相依祇弟兄。lùn xīn hǎi nèi jǐ qīn péng,suì wǎn xiāng yī qí dì xiōng。
夜雨对床无复昔,春风回首独伤情。yè yǔ duì chuáng wú fù xī,chūn fēng huí shǒu dú shāng qíng。

挽桂山君王伯奇

刘宰

桂山山在天台上,秋风吹云列屏障。guì shān shān zài tiān tái shàng,qiū fēng chuī yún liè píng zhàng。
山中有客芙蓉裳,日日来看桂丛长。shān zhōng yǒu kè fú róng shang,rì rì lái kàn guì cóng zhǎng。
老我住在京江湄,光芒夜夜占少微。lǎo wǒ zhù zài jīng jiāng méi,guāng máng yè yè zhàn shǎo wēi。
哀哉死者不可作,薤露忽更招隐词。āi zāi sǐ zhě bù kě zuò,xiè lù hū gèng zhāo yǐn cí。

天台道中用陈氏园亭韵

刘宰

笋舆穿过万重山,邂逅登亭一解须。sǔn yú chuān guò wàn zhòng shān,xiè hòu dēng tíng yī jiě xū。
剩欲题诗偏苍石,举头羞儿岭云闲。shèng yù tí shī piān cāng shí,jǔ tóu xiū ér lǐng yún xián。

题真州广惠仓仓即故船场居南楼及天宁寺后中有大池塔影浸其中

刘宰

淅淅风摇丛苇,霏霏雨弄新晴。xī xī fēng yáo cóng wěi,fēi fēi yǔ nòng xīn qíng。
坐对江南山色,往来无限离情。zuò duì jiāng nán shān sè,wǎng lái wú xiàn lí qíng。
塔影参差波面,歌声宛转楼头。tǎ yǐng cān chà bō miàn,gē shēng wǎn zhuǎn lóu tóu。
已负少年行乐,更输衲子清幽。yǐ fù shǎo nián xíng lè,gèng shū nà zi qīng yōu。

送陈内机弃官还

刘宰

一官已判归休,五斗何须外求。yī guān yǐ pàn guī xiū,wǔ dòu hé xū wài qiú。
违己莫询田父,折腰免见督邮。wéi jǐ mò xún tián fù,zhé yāo miǎn jiàn dū yóu。
身寄红莲绿幕,梦餐翠柏丹霞。shēn jì hóng lián lǜ mù,mèng cān cuì bǎi dān xiá。
归去聊寻旧隐,功名盍付渠家。guī qù liáo xún jiù yǐn,gōng míng hé fù qú jiā。

猛虎行

刘宰

市有虎,毋妄言。shì yǒu hǔ,wú wàng yán。
当关虎士森戈鋋,市上一呼人驾肩。dāng guān hǔ shì sēn gē chán,shì shàng yī hū rén jià jiān。
虎虽猛,那得前。hǔ suī měng,nà dé qián。
市有虎,言非妄。shì yǒu hǔ,yán fēi wàng。
君不见左冯诸邑天下壮。jūn bù jiàn zuǒ féng zhū yì tiān xià zhuàng。
斧斤声断林壑空,猛虎通衢恣来往。fǔ jīn shēng duàn lín hè kōng,měng hǔ tōng qú zì lái wǎng。
食人肉,饮人血,沈痛积冤何可说。shí rén ròu,yǐn rén xuè,shěn tòng jī yuān hé kě shuō。
凝香堂上紫烟浮,风流太守忧民忧。níng xiāng táng shàng zǐ yān fú,fēng liú tài shǒu yōu mín yōu。
一朝下令开信赏,藉皮枕骨弥山丘。yī cháo xià lìng kāi xìn shǎng,jí pí zhěn gǔ mí shān qiū。
虎已灭,人患绝,夜永犹闻泣幽咽。hǔ yǐ miè,rén huàn jué,yè yǒng yóu wén qì yōu yàn。
泰山之侧如可居,子后夫前甘死别。tài shān zhī cè rú kě jū,zi hòu fū qián gān sǐ bié。