古诗词

再韵谢和章之辱

刘宰

老人抱瓮真拙谋,五利多方无一雠。lǎo rén bào wèng zhēn zhuō móu,wǔ lì duō fāng wú yī chóu。
嗟予老矣盍倦游,犊鼻岂恤王孙羞。jiē yǔ lǎo yǐ hé juàn yóu,dú bí qǐ xù wáng sūn xiū。
舍西白鸟湛清流,舍东古木鸣蝉稠。shě xī bái niǎo zhàn qīng liú,shě dōng gǔ mù míng chán chóu。
晚风徐来月一钩,从渠飞鸢堕炎州。wǎn fēng xú lái yuè yī gōu,cóng qú fēi yuān duò yán zhōu。
君门有诏道阻修,饥来聊复撷芳柔。jūn mén yǒu zhào dào zǔ xiū,jī lái liáo fù xié fāng róu。
诸君行矣摅良筹,钟仪不虑南冠囚。zhū jūn xíng yǐ shū liáng chóu,zhōng yí bù lǜ nán guān qiú。
野人何自瞻前旒,所愿边封脱兜鍪。yě rén hé zì zhān qián liú,suǒ yuàn biān fēng tuō dōu móu。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

玉骨冰肌淑且真,只应姑射可为邻。yù gǔ bīng jī shū qiě zhēn,zhǐ yīng gū shè kě wèi lín。
东风次第吹桃李,输与侬家第一春。dōng fēng cì dì chuī táo lǐ,shū yǔ nóng jiā dì yī chūn。

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

暗里曹刘可识真,意行不必问比邻。àn lǐ cáo liú kě shí zhēn,yì xíng bù bì wèn bǐ lín。
天涯望断无来使,占取山中自在春。tiān yá wàng duàn wú lái shǐ,zhàn qǔ shān zhōng zì zài chūn。

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

山行未惬此情真,问讯寒梅到比邻。shān xíng wèi qiè cǐ qíng zhēn,wèn xùn hán méi dào bǐ lín。
但有疏花印寒月,不妨自是一家春。dàn yǒu shū huā yìn hán yuè,bù fáng zì shì yī jiā chūn。

和刘圣与顾龙山探梅四首

刘宰

费尽铅华总失真,色香清绝两无邻。fèi jǐn qiān huá zǒng shī zhēn,sè xiāng qīng jué liǎng wú lín。
待渠经始和羹了,乞与无边草木春。dài qú jīng shǐ hé gēng le,qǐ yǔ wú biān cǎo mù chūn。

试郭生笔

刘宰

金华山中仙,委蛇霜雪明。jīn huá shān zhōng xiān,wěi shé shuāng xuě míng。
君于何处得,束缚封管城。jūn yú hé chù dé,shù fù fēng guǎn chéng。
大白真若辱,脱帽甘沉冥。dà bái zhēn ruò rǔ,tuō mào gān chén míng。
世有扬子云,犹堪草玄经。shì yǒu yáng zi yún,yóu kān cǎo xuán jīng。

送傅守

刘宰

烦暑敛清晓,西风生远林。fán shǔ liǎn qīng xiǎo,xī fēng shēng yuǎn lín。
客怀感素秋,归梦越千岑。kè huái gǎn sù qiū,guī mèng yuè qiān cén。
祖帐城南门,蔼蔼萃华簪。zǔ zhàng chéng nán mén,ǎi ǎi cuì huá zān。
举觞忽有赠,去矣无遐心。jǔ shāng hū yǒu zèng,qù yǐ wú xiá xīn。

送傅守

刘宰

堂堂司马公,独乐五亩园。táng táng sī mǎ gōng,dú lè wǔ mǔ yuán。
岁月坐成晚,花木亦已繁。suì yuè zuò chéng wǎn,huā mù yì yǐ fán。
世事尚可为,石交有遗言。shì shì shàng kě wèi,shí jiāo yǒu yí yán。
归来默无语,拊石弄潺湲。guī lái mò wú yǔ,fǔ shí nòng chán yuán。

送傅守

刘宰

令行肃权豪,仁施先困穷。lìng xíng sù quán háo,rén shī xiān kùn qióng。
适此饥馑馀,喟彼杼轴空。shì cǐ jī jǐn yú,kuì bǐ zhù zhóu kōng。
劳来穷人谋,祈禳与天通。láo lái qióng rén móu,qí ráng yǔ tiān tōng。
那得三百州,落落皆此公。nà dé sān bǎi zhōu,luò luò jiē cǐ gōng。

送傅守

刘宰

世念分五兵,当使道战胜。shì niàn fēn wǔ bīng,dāng shǐ dào zhàn shèng。
昔别稽山阴,风采臞而整。xī bié jī shān yīn,fēng cǎi qú ér zhěng。
重逢惊少壮,神光烁衰病。zhòng féng jīng shǎo zhuàng,shén guāng shuò shuāi bìng。
一气中夜存,还丹嗤葛令。yī qì zhōng yè cún,hái dān chī gé lìng。

送傅守

刘宰

永日来清风,黄堂少公事。yǒng rì lái qīng fēng,huáng táng shǎo gōng shì。
凭栏一长望,千载几兴废。píng lán yī zhǎng wàng,qiān zài jǐ xīng fèi。
论功赤壁多,语士北府锐。lùn gōng chì bì duō,yǔ shì běi fǔ ruì。
归舟眇家具,吊古足新制。guī zhōu miǎo jiā jù,diào gǔ zú xīn zhì。

送傅守

刘宰

金山故佳丽,杰观环孤峰。jīn shān gù jiā lì,jié guān huán gū fēng。
对峙焦公庐,林杪出疏钟。duì zhì jiāo gōng lú,lín miǎo chū shū zhōng。
南归谢尘鞅,北眺足从容。nán guī xiè chén yāng,běi tiào zú cóng róng。
应持济川手,一酹击楫翁。yīng chí jì chuān shǒu,yī lèi jī jí wēng。

送傅守

刘宰

辩士变初说,勇士衰再鼓。biàn shì biàn chū shuō,yǒng shì shuāi zài gǔ。
向来东海滨,有士节独苦。xiàng lái dōng hǎi bīn,yǒu shì jié dú kǔ。
岁晚儿女恋,颇亦类张禹。suì wǎn ér nǚ liàn,pǒ yì lèi zhāng yǔ。
堂堂裴晋公,绿野能容与。táng táng péi jìn gōng,lǜ yě néng róng yǔ。

送傅守

刘宰

仕至二千石,富贵有足乐。shì zhì èr qiān shí,fù guì yǒu zú lè。
官为谏大夫,亦足究所学。guān wèi jiàn dà fū,yì zú jiū suǒ xué。
兰阶擢珠树,金闺联棣萼。lán jiē zhuó zhū shù,jīn guī lián dì è。
何妨赤松游,不负黄石约。hé fáng chì sōng yóu,bù fù huáng shí yuē。

送傅守

刘宰

濯缨沧浪水,为爱沧浪清。zhuó yīng cāng làng shuǐ,wèi ài cāng làng qīng。
明明中兴主,斋居方厉精。míng míng zhōng xīng zhǔ,zhāi jū fāng lì jīng。
疏傅不自惜,决去鸿毛轻。shū fù bù zì xī,jué qù hóng máo qīng。
滥觞尔何知,咄哉檀长卿。làn shāng ěr hé zhī,duō zāi tán zhǎng qīng。

送傅守

刘宰

北渚有狂士,病卧忘四时。běi zhǔ yǒu kuáng shì,bìng wò wàng sì shí。
绿暗知春晚,叶落识秋期。lǜ àn zhī chūn wǎn,yè luò shí qiū qī。
西风日已高,凝露方自滋。xī fēng rì yǐ gāo,níng lù fāng zì zī。
独有岁寒心,不负流水知。dú yǒu suì hán xīn,bù fù liú shuǐ zhī。