古诗词

次韵子瞻题长安王氏中隐堂五首

苏辙

唐朝卿相宅,此外更应无。táng cháo qīng xiāng zhái,cǐ wài gèng yīng wú。
请看庭前树,曾攀屋里姝。qǐng kàn tíng qián shù,céng pān wū lǐ shū。
流传渐失实,遗老不禁徂。liú chuán jiàn shī shí,yí lǎo bù jìn cú。
试问归登物,林间翠石孤。shì wèn guī dēng wù,lín jiān cuì shí gū。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

次韵王适落日江上二首

苏辙

寒烟幂清江,渔唱扁舟上。hán yān mì qīng jiāng,yú chàng biǎn zhōu shàng。
江转少人家,自此知安往。jiāng zhuǎn shǎo rén jiā,zì cǐ zhī ān wǎng。
维舟倚丛薄,明月独相向。wéi zhōu yǐ cóng báo,míng yuè dú xiāng xiàng。
欲晓醉应醒,还逐轻鸥扬。yù xiǎo zuì yīng xǐng,hái zhú qīng ōu yáng。

次韵王适落日江上二首

苏辙

稍息南市喧,初上东山月。shāo xī nán shì xuān,chū shàng dōng shān yuè。
潜鱼忽惊踊,饥雁时断绝。qián yú hū jīng yǒng,jī yàn shí duàn jué。
落叶误投签,繁霜疑积雪。luò yè wù tóu qiān,fán shuāng yí jī xuě。
苦寒良难久,爱此元气洁。kǔ hán liáng nán jiǔ,ài cǐ yuán qì jié。

同王适曹焕游清居院步还所居

苏辙

身为江城吏,心似野田叟。shēn wèi jiāng chéng lì,xīn shì yě tián sǒu。
寻僧忽忘归,饱食莫携手。xún sēng hū wàng guī,bǎo shí mò xié shǒu。
畏人久成性,路绕古城后。wèi rén jiǔ chéng xìng,lù rào gǔ chéng hòu。
茅茨远相望,鸡犬亦时有。máo cí yuǎn xiāng wàng,jī quǎn yì shí yǒu。
人还市井罢,日落狐兔走。rén hái shì jǐng bà,rì luò hú tù zǒu。
回风吹横烟,烧火卷林薮。huí fēng chuī héng yān,shāo huǒ juǎn lín sǒu。
草深径渐恶,荆棘时挂肘。cǎo shēn jìng jiàn è,jīng jí shí guà zhǒu。
褰裳涉沮洳,斜绝污池口。qiān shang shè jǔ rù,xié jué wū chí kǒu。
投荒分岑寂,攲侧吾自取。tóu huāng fēn cén jì,qī cè wú zì qǔ。
二君独何为,经岁坐相守。èr jūn dú hé wèi,jīng suì zuò xiāng shǒu。
游从乏车骑,饮食厌菘韭。yóu cóng fá chē qí,yǐn shí yàn sōng jiǔ。
周旋未忍弃,辛苦亦何负。zhōu xuán wèi rěn qì,xīn kǔ yì hé fù。
归来倚南窗,试挹樽中酒。guī lái yǐ nán chuāng,shì yì zūn zhōng jiǔ。
笑问黄泥行,此味还同否。xiào wèn huáng ní xíng,cǐ wèi hái tóng fǒu。

和子瞻蜜酒歌

苏辙

蜂王举家千万口,黄蜡为粮蜜为酒。fēng wáng jǔ jiā qiān wàn kǒu,huáng là wèi liáng mì wèi jiǔ。
口衔涧水拾花须,沮洳满房何不有。kǒu xián jiàn shuǐ shí huā xū,jǔ rù mǎn fáng hé bù yǒu。
山中醉饱谁得知,割脾分蜜曾无遗。shān zhōng zuì bǎo shuí dé zhī,gē pí fēn mì céng wú yí。
调和知与酒同法,试投曲糵真相宜。diào hé zhī yǔ jiǔ tóng fǎ,shì tóu qū niè zhēn xiāng yí。
城中禁酒如禁盗,三百青铜愁杜老。chéng zhōng jìn jiǔ rú jìn dào,sān bǎi qīng tóng chóu dù lǎo。
先生年来无俸钱,一斗径须囊一倒。xiān shēng nián lái wú fèng qián,yī dòu jìng xū náng yī dào。
餔糟不听渔父言,炼蜜深愧仙人传。bù zāo bù tīng yú fù yán,liàn mì shēn kuì xiān rén chuán。
掉头不问辟谷药,忍饥不如长醉眠。diào tóu bù wèn pì gǔ yào,rěn jī bù rú zhǎng zuì mián。

次韵王适大水

苏辙

高安昔到岁方闰,大水初去城如墟。gāo ān xī dào suì fāng rùn,dà shuǐ chū qù chéng rú xū。
危谯堕地瓦破裂,长桥断缆船逃逋。wēi qiáo duò dì wǎ pò liè,zhǎng qiáo duàn lǎn chuán táo bū。
漂浮隙穴乱群蚁,奔走沙砾摧嘉蔬。piāo fú xì xué luàn qún yǐ,bēn zǒu shā lì cuī jiā shū。
里闾破散兵火后,饮食敝陋鱼虾馀。lǐ lǘ pò sàn bīng huǒ hòu,yǐn shí bì lòu yú xiā yú。
投荒岂复有便地,遇灾祗复伤羸躯。tóu huāng qǐ fù yǒu biàn dì,yù zāi zhī fù shāng léi qū。
人言西有蛟蜃穴,闰年每与风雷俱。rén yán xī yǒu jiāo shèn xué,rùn nián měi yǔ fēng léi jù。
漫沟溢壑恣游荡,倾崖拔木曾须臾。màn gōu yì hè zì yóu dàng,qīng yá bá mù céng xū yú。
鸡豚浪走不复保,老稚裸泣空长吁。jī tún làng zǒu bù fù bǎo,lǎo zhì luǒ qì kōng zhǎng xū。
滞留再与兹水会,沦胥未哂斯民愚。zhì liú zài yǔ zī shuǐ huì,lún xū wèi shěn sī mín yú。
人生所遇偶然耳,得失何用分锱铢。rén shēng suǒ yù ǒu rán ěr,dé shī hé yòng fēn zī zhū。

和王巩见寄三首

苏辙

南迁春及秋,江湖未云半。nán qiān chūn jí qiū,jiāng hú wèi yún bàn。
逮此归路长,始悟行日远。dǎi cǐ guī lù zhǎng,shǐ wù xíng rì yuǎn。
幽忧脱沉痼,清梦惊婉娩。yōu yōu tuō chén gù,qīng mèng jīng wǎn miǎn。
行行逢故人,笑语杂悲泫。xíng xíng féng gù rén,xiào yǔ zá bēi xuàn。

和王巩见寄三首

苏辙

江秋北风多,归帆未应驶。jiāng qiū běi fēng duō,guī fān wèi yīng shǐ。
天寒雁南向,家书空满纸。tiān hán yàn nán xiàng,jiā shū kōng mǎn zhǐ。
契阔幸安平,婚嫁须缨珥。qì kuò xìng ān píng,hūn jià xū yīng ěr。
交游何为者,空复念君至。jiāo yóu hé wèi zhě,kōng fù niàn jūn zhì。

和王巩见寄三首

苏辙

折叶每安心,连环非所计。zhé yè měi ān xīn,lián huán fēi suǒ jì。
感君扁舟返,念我一廛废。gǎn jūn biǎn zhōu fǎn,niàn wǒ yī chán fèi。
怀思乐全老,畴昔忘言契。huái sī lè quán lǎo,chóu xī wàng yán qì。
丹砂傥已成,白首愿终惠。dān shā tǎng yǐ chéng,bái shǒu yuàn zhōng huì。

和王适寒夜读书

苏辙

久从市井役,百事废不理。jiǔ cóng shì jǐng yì,bǎi shì fèi bù lǐ。
感君读书篇,惜此寒夜晷。gǎn jūn dú shū piān,xī cǐ hán yè guǐ。
殷勤附灯烛,黾勉就图史。yīn qín fù dēng zhú,mǐn miǎn jiù tú shǐ。
逡巡揖虞夏,汗漫驰刘李。qūn xún yī yú xià,hàn màn chí liú lǐ。
斯文家旧物,早岁夙从事。sī wén jiā jiù wù,zǎo suì sù cóng shì。
一从慕膻腥,中弃如敝屣。yī cóng mù shān xīng,zhōng qì rú bì xǐ。
今夕亦何夕,忽如旧游至。jīn xī yì hé xī,hū rú jiù yóu zhì。
终篇再三叹,推枕不成寐。zhōng piān zài sān tàn,tuī zhěn bù chéng mèi。
人生无百年,所欲知有几。rén shēng wú bǎi nián,suǒ yù zhī yǒu jǐ。
悬知未必得,奔走若趋市。xuán zhī wèi bì dé,bēn zǒu ruò qū shì。
微言寄翰墨,开卷入心耳。wēi yán jì hàn mò,kāi juǎn rù xīn ěr。
胡为弃不收,所逐在难觊。hú wèi qì bù shōu,suǒ zhú zài nán jì。

和王适炙背读书

苏辙

少年读书处,寒夜冷无火。shǎo nián dú shū chù,hán yè lěng wú huǒ。
老来百事慵,炙背但空坐。lǎo lái bǎi shì yōng,zhì bèi dàn kōng zuò。
眼昏愁细书,把卷惟恐卧。yǎn hūn chóu xì shū,bǎ juǎn wéi kǒng wò。
寒衣补故褐,家酿熟新糯。hán yī bǔ gù hè,jiā niàng shú xīn nuò。
微微窗影斜,暧暧云阴过。wēi wēi chuāng yǐng xié,ài ài yún yīn guò。
昏然偶成寐,鼻息已无奈。hūn rán ǒu chéng mèi,bí xī yǐ wú nài。
儿童更笑呼,书册正前堕。ér tóng gèng xiào hū,shū cè zhèng qián duò。
衰懒今自由,不复问冬课。shuāi lǎn jīn zì yóu,bù fù wèn dōng kè。

同王适赋雪

苏辙

北风吹雨雨不断,遍满虚空作飞霰。běi fēng chuī yǔ yǔ bù duàn,biàn mǎn xū kōng zuò fēi xiàn。
纸窗独卧不成眠,茅屋无声时一泫。zhǐ chuāng dú wò bù chéng mián,máo wū wú shēng shí yī xuàn。
鸟乌错莫寒未起,庭户空明夜惊旦。niǎo wū cuò mò hán wèi qǐ,tíng hù kōng míng yè jīng dàn。
重楼复阁烂生光,绝涧连山漫不见。zhòng lóu fù gé làn shēng guāng,jué jiàn lián shān màn bù jiàn。
夹砌双杉洗更碧,满田碧草埋应烂。jiā qì shuāng shān xǐ gèng bì,mǎn tián bì cǎo mái yīng làn。
城中闭户无履迹,市上孤烟数晨爨。chéng zhōng bì hù wú lǚ jì,shì shàng gū yān shù chén cuàn。
细排玉箸短垂檐,暗结轻冰时入研。xì pái yù zhù duǎn chuí yán,àn jié qīng bīng shí rù yán。
拨灰有客顾尊俎,迹兔何人试鹰犬。bō huī yǒu kè gù zūn zǔ,jì tù hé rén shì yīng quǎn。
未容行役扫车毂,应有老农歌麦饭。wèi róng xíng yì sǎo chē gǔ,yīng yǒu lǎo nóng gē mài fàn。
一来江城若俄顷,四见白花飞面旋。yī lái jiāng chéng ruò é qǐng,sì jiàn bái huā fēi miàn xuán。
坐看酒瓮谁敢尝,归踏冰泥屡成溅。zuò kàn jiǔ wèng shuí gǎn cháng,guī tà bīng ní lǚ chéng jiàn。
年来桥板断不属,莫出肩舆足忧患。nián lái qiáo bǎn duàn bù shǔ,mò chū jiān yú zú yōu huàn。
到家昏黑空自笑,诉妇勤劳每长叹。dào jiā hūn hēi kōng zì xiào,sù fù qín láo měi zhǎng tàn。
床头有酒未用沽,囊里无钱不劳算。chuáng tóu yǒu jiǔ wèi yòng gū,náng lǐ wú qián bù láo suàn。
更令雪片大如手,终胜溪瘴长熏眼。gèng lìng xuě piàn dà rú shǒu,zhōng shèng xī zhàng zhǎng xūn yǎn。
谒告犹能不出门,典衣共子成高宴。yè gào yóu néng bù chū mén,diǎn yī gòng zi chéng gāo yàn。

次韵秦观梅花

苏辙

病夫毛骨日凋槁,愁见米盐惟醉倒。bìng fū máo gǔ rì diāo gǎo,chóu jiàn mǐ yán wéi zuì dào。
忽传骚客赋寒梅,感物伤春同懊恼。hū chuán sāo kè fù hán méi,gǎn wù shāng chūn tóng ào nǎo。
江边不识朔风劲,墙头亦有南枝早。jiāng biān bù shí shuò fēng jìn,qiáng tóu yì yǒu nán zhī zǎo。
未开素质夜先明,半落清香春更好。wèi kāi sù zhì yè xiān míng,bàn luò qīng xiāng chūn gèng hǎo。
邻家小妇学闲媚,靓妆惟有长眉扫。lín jiā xiǎo fù xué xián mèi,jìng zhuāng wéi yǒu zhǎng méi sǎo。
孤芳已与飞霰竞,结子仍先百花老。gū fāng yǐ yǔ fēi xiàn jìng,jié zi réng xiān bǎi huā lǎo。
苦遭横笛乱飞英,不见游人醉芳草。kǔ zāo héng dí luàn fēi yīng,bù jiàn yóu rén zuì fāng cǎo。
可怜物性空自知,羞作繁华助芒昊。kě lián wù xìng kōng zì zhī,xiū zuò fán huá zhù máng hào。

复次前韵答潜师

苏辙

怜君古木依岩槁,西江饮尽须弥倒。lián jūn gǔ mù yī yán gǎo,xī jiāng yǐn jǐn xū mí dào。
野花幽草亦何为,崄韵高篇空自恼。yě huā yōu cǎo yì hé wèi,xiǎn yùn gāo piān kōng zì nǎo。
万点浮溪辄长叹,一枝过岭仍夸早。wàn diǎn fú xī zhé zhǎng tàn,yī zhī guò lǐng réng kuā zǎo。
拾香不忍游尘污,嚼蕊更怜真味好。shí xiāng bù rěn yóu chén wū,jué ruǐ gèng lián zhēn wèi hǎo。
道人遇物心有得,瓦竹相敲缘自扫。dào rén yù wù xīn yǒu dé,wǎ zhú xiāng qiāo yuán zì sǎo。
谁知真妄了不妨,令我至今思琏老。shuí zhī zhēn wàng le bù fáng,lìng wǒ zhì jīn sī liǎn lǎo。
妙明精觉昔未识,但向闲窗看诗草。miào míng jīng jué xī wèi shí,dàn xiàng xián chuāng kàn shī cǎo。
浮云时起鸟四飞,毕竟安能乱清昊。fú yún shí qǐ niǎo sì fēi,bì jìng ān néng luàn qīng hào。

次韵子瞻特来高安相别先寄迟适远却寄迈迨过遁

苏辙

老兄骑骡日百里,据鞍作诗若翻水。lǎo xiōng qí luó rì bǎi lǐ,jù ān zuò shī ruò fān shuǐ。
忽吟春草思惠连,因之亦梦添丁子。hū yín chūn cǎo sī huì lián,yīn zhī yì mèng tiān dīng zi。
群儿竞长堪一笑,老马卧餐何日起。qún ér jìng zhǎng kān yī xiào,lǎo mǎ wò cān hé rì qǐ。
闻兄尽室皆旧人,见面未曾惟遁耳。wén xiōng jǐn shì jiē jiù rén,jiàn miàn wèi céng wéi dùn ěr。
迟年最长二十六,已能干父穷愁里。chí nián zuì zhǎng èr shí liù,yǐ néng gàn fù qióng chóu lǐ。
豫儿扬眉稍刚劲,党子温纯无愠喜。yù ér yáng méi shāo gāng jìn,dǎng zi wēn chún wú yùn xǐ。
我兄憔悴我亦穷,门户久长真待尔。wǒ xiōng qiáo cuì wǒ yì qióng,mén hù jiǔ zhǎng zhēn dài ěr。
但令戢戢见头角,甑倒囊空定何耻。dàn lìng jí jí jiàn tóu jiǎo,zèng dào náng kōng dìng hé chǐ。
家藏万卷须尽读,此外一簪无所恃。jiā cáng wàn juǎn xū jǐn dú,cǐ wài yī zān wú suǒ shì。
船中未用废诗书,闭窗莫看江山美。chuán zhōng wèi yòng fèi shī shū,bì chuāng mò kàn jiāng shān měi。

次韵子瞻端午日与迟适远三子出游

苏辙

人生逾四十,朝日已过午。rén shēng yú sì shí,cháo rì yǐ guò wǔ。
一违少壮乐,日迫老病苦。yī wéi shǎo zhuàng lè,rì pò lǎo bìng kǔ。
丹心变为灰,白发粲可数。dān xīn biàn wèi huī,bái fā càn kě shù。
惟当理锄耰,教子蓺稷黍。wéi dāng lǐ chú yōu,jiào zi yì jì shǔ。
谁令触网罗,展转在荆楚。shuí lìng chù wǎng luó,zhǎn zhuǎn zài jīng chǔ。
平生手足亲,但作十日语。píng shēng shǒu zú qīn,dàn zuò shí rì yǔ。
朝游隔提携,夜卧困烝煮。cháo yóu gé tí xié,yè wò kùn zhēng zhǔ。
未歌《棠棣》诗,已治刍灵祖。wèi gē táng dì shī,yǐ zhì chú líng zǔ。
士生际风云,富贵若骑虎。shì shēng jì fēng yún,fù guì ruò qí hǔ。
奈何贫贱中,所欲空龃龉。nài hé pín jiàn zhōng,suǒ yù kōng jǔ yǔ。