古诗词

巫山庙

苏辙

山中庙堂古神女,楚巫婆娑奏歌舞。shān zhōng miào táng gǔ shén nǚ,chǔ wū pó suō zòu gē wǔ。
空山日落悲风吹,举手睢盱道神语。kōng shān rì luò bēi fēng chuī,jǔ shǒu suī xū dào shén yǔ。
神仙洁清非世人,瓦盎倾醪荐麋脯。shén xiān jié qīng fēi shì rén,wǎ àng qīng láo jiàn mí pú。
子知神君竟何自,西方真人古王母。zi zhī shén jūn jìng hé zì,xī fāng zhēn rén gǔ wáng mǔ。
飘然乘风游九州,朅渡西海薄中土。piāo rán chéng fēng yóu jiǔ zhōu,qiè dù xī hǎi báo zhōng tǔ。
白云为车驾苍虬,骖乘湘君宓妃御。bái yún wèi chē jià cāng qiú,cān chéng xiāng jūn mì fēi yù。
天孙织绡素非素,衣裳飘飖薄烟雾。tiān sūn zhī xiāo sù fēi sù,yī shang piāo yáo báo yān wù。
泊然冲虚眇无营,朝餐屑玉咽琼乳。pō rán chōng xū miǎo wú yíng,cháo cān xiè yù yàn qióng rǔ。
下视人世安可据,超江乘山去无所。xià shì rén shì ān kě jù,chāo jiāng chéng shān qù wú suǒ。
巫山之下江流清,偶然爱之不能去。wū shān zhī xià jiāng liú qīng,ǒu rán ài zhī bù néng qù。
湍崖激作相喧豗,白花翻翻龙正怒。tuān yá jī zuò xiāng xuān huī,bái huā fān fān lóng zhèng nù。
尧使大禹导九州,石陨山队几折股。yáo shǐ dà yǔ dǎo jiǔ zhōu,shí yǔn shān duì jǐ zhé gǔ。
山前恐惧久无措,稽首山下苦求助。shān qián kǒng jù jiǔ wú cuò,jī shǒu shān xià kǔ qiú zhù。
丹书玉笈世莫窥,指示文字相尔汝。dān shū yù jí shì mò kuī,zhǐ shì wén zì xiāng ěr rǔ。
擘山泄江幸无苦,庚辰虞余实相禹。bāi shān xiè jiāng xìng wú kǔ,gēng chén yú yú shí xiāng yǔ。
功成事定世莫知,空山俄顷千万古。gōng chéng shì dìng shì mò zhī,kōng shān é qǐng qiān wàn gǔ。
庙中击鼓吹长箫,采兰为飧蕙为肴,玉缶荐芰香飘萧。miào zhōng jī gǔ chuī zhǎng xiāo,cǎi lán wèi sūn huì wèi yáo,yù fǒu jiàn jì xiāng piāo xiāo。
龙勺取酒注白茅,神来享之风飘飘。lóng sháo qǔ jiǔ zhù bái máo,shén lái xiǎng zhī fēng piāo piāo。
荒山长江何所有,岂有琼玉荐泬寥。huāng shān zhǎng jiāng hé suǒ yǒu,qǐ yǒu qióng yù jiàn jué liáo。
神君聪明无我责,为我驱兽攘龙蛟。shén jūn cōng míng wú wǒ zé,wèi wǒ qū shòu rǎng lóng jiāo。
乘船入楚溯巴蜀,濆旋深恶秋水高。chéng chuán rù chǔ sù bā shǔ,fén xuán shēn è qiū shuǐ gāo。
归来无恙无以报,山上麦熟可作醪。guī lái wú yàng wú yǐ bào,shān shàng mài shú kě zuò láo。
神君尊贵岂待我,再拜长跪神所劳。shén jūn zūn guì qǐ dài wǒ,zài bài zhǎng guì shén suǒ láo。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

次前韵示杨明二首

苏辙

甘井元依庙,平湖亦近城。gān jǐng yuán yī miào,píng hú yì jìn chéng。
幅巾朝食罢,芒屩雨中行。fú jīn cháo shí bà,máng juē yǔ zhōng xíng。
扰扰初何事,悠悠毕此生。rǎo rǎo chū hé shì,yōu yōu bì cǐ shēng。
欲邀东郭叟,烦子作郊迎。yù yāo dōng guō sǒu,fán zi zuò jiāo yíng。

唐修撰义问挽词二首

苏辙

家风台柏老,遗直故依然。jiā fēng tái bǎi lǎo,yí zhí gù yī rán。
节见南迁后,神凝未瞑前。jié jiàn nán qiān hòu,shén níng wèi míng qián。
临民旧有法,训子适成篇。lín mín jiù yǒu fǎ,xùn zi shì chéng piān。
九转今犹在,参同岂妄传。jiǔ zhuǎn jīn yóu zài,cān tóng qǐ wàng chuán。

唐修撰义问挽词二首

苏辙

我返南荒日,君临旧许初。wǒ fǎn nán huāng rì,jūn lín jiù xǔ chū。
笑谈宽老病,旌旆拥茅庐。xiào tán kuān lǎo bìng,jīng pèi yōng máo lú。
酒盏开虽数,溪堂到尚疏。jiǔ zhǎn kāi suī shù,xī táng dào shàng shū。
谁言生死隔,近在浃旬馀。shuí yán shēng sǐ gé,jìn zài jiā xún yú。

吴冲卿夫人秦国挽词二首

苏辙

国老相随尽,家风慨独存。guó lǎo xiāng suí jǐn,jiā fēng kǎi dú cún。
见夫成相业,听子得忠言。jiàn fū chéng xiāng yè,tīng zi dé zhōng yán。
气节惭多士,声华盛一门。qì jié cán duō shì,shēng huá shèng yī mén。
平生高义重,未易俗人论。píng shēng gāo yì zhòng,wèi yì sú rén lùn。

吴冲卿夫人秦国挽词二首

苏辙

雅颂成章早,春秋发论长。yǎ sòng chéng zhāng zǎo,chūn qiū fā lùn zhǎng。
风规留叔向,文采似中郎。fēng guī liú shū xiàng,wén cǎi shì zhōng láng。
览古明兴废,临危喜激昂。lǎn gǔ míng xīng fèi,lín wēi xǐ jī áng。
南迁初不恨,李杜得从滂。nán qiān chū bù hèn,lǐ dù dé cóng pāng。

索居三首

苏辙

索居非谪地,垂老更穷途。suǒ jū fēi zhé dì,chuí lǎo gèng qióng tú。
去住看人意,幽忧赖我无。qù zhù kàn rén yì,yōu yōu lài wǒ wú。
小园花草秽,陋巷犬羊俱。xiǎo yuán huā cǎo huì,lòu xiàng quǎn yáng jù。
近觉根尘离,忘言日益愚。jìn jué gēn chén lí,wàng yán rì yì yú。

索居三首

苏辙

平生亦何事,十载苦颠隮。píng shēng yì hé shì,shí zài kǔ diān jī。
梦崄曾非崄,觉迷终不迷。mèng xiǎn céng fēi xiǎn,jué mí zhōng bù mí。
客居兼壮子,别久愧良妻。kè jū jiān zhuàng zi,bié jiǔ kuì liáng qī。
稍讶音书阔,春阴道路泥。shāo yà yīn shū kuò,chūn yīn dào lù ní。

索居三首

苏辙

许蔡古邻国,风烟相杂和。xǔ cài gǔ lín guó,fēng yān xiāng zá hé。
萧然客舍静,不愿主人过。xiāo rán kè shě jìng,bù yuàn zhǔ rén guò。
野荠春将老,淮鱼夏渐多。yě jì chūn jiāng lǎo,huái yú xià jiàn duō。
街南病居士,有酒对酣歌。jiē nán bìng jū shì,yǒu jiǔ duì hān gē。

病愈二首

苏辙

学道虽云久,沉疴竟未除。xué dào suī yún jiǔ,chén kē jìng wèi chú。
炎烝度三伏,晻暧觉中虚。yán zhēng dù sān fú,àn ài jué zhōng xū。
嘉谷不自长,荒榛终费锄。jiā gǔ bù zì zhǎng,huāng zhēn zhōng fèi chú。
何辞用兰石,梨枣得扶疏。hé cí yòng lán shí,lí zǎo dé fú shū。

病愈二首

苏辙

病退日身轻,身轻心转清。bìng tuì rì shēn qīng,shēn qīng xīn zhuǎn qīng。
山空流水上,海静寸灯明。shān kōng liú shuǐ shàng,hǎi jìng cùn dēng míng。
朝市谁留住,林泉自不行。cháo shì shuí liú zhù,lín quán zì bù xíng。
筠溪惭丐士,流荡过平生。yún xī cán gài shì,liú dàng guò píng shēng。

九日三首

苏辙

早岁寡欢意,衰年仍病缠。zǎo suì guǎ huān yì,shuāi nián réng bìng chán。
客居逢九日,斗酒破千钱。kè jū féng jiǔ rì,dòu jiǔ pò qiān qián。
萸菊惊秋晚,儿孙慰目前。yú jú jīng qiū wǎn,ér sūn wèi mù qián。
登高懒不出,多酌任颓然。dēng gāo lǎn bù chū,duō zhuó rèn tuí rán。

九日三首

苏辙

狂夫老无赖,见逐便忘归。kuáng fū lǎo wú lài,jiàn zhú biàn wàng guī。
小酌还成醉,侨居不觉非。xiǎo zhuó hái chéng zuì,qiáo jū bù jué fēi。
妻孥应念我,风雨未缝衣。qī nú yīng niàn wǒ,fēng yǔ wèi fèng yī。
忧患十年足,何时赋式微。yōu huàn shí nián zú,hé shí fù shì wēi。

九日三首

苏辙

黄菊与秋竞,白须随日添。huáng jú yǔ qiū jìng,bái xū suí rì tiān。
时人知不憙,野老未相嫌。shí rén zhī bù xī,yě lǎo wèi xiāng xián。
但酌清樽尽,犹存薄俸沾。dàn zhuó qīng zūn jǐn,yóu cún báo fèng zhān。
日西闻客至,更问酒家帘。rì xī wén kè zhì,gèng wèn jiǔ jiā lián。

将归二首

苏辙

久客初何事,言归似有名。jiǔ kè chū hé shì,yán guī shì yǒu míng。
腾腾且随俗,落落竟无成。téng téng qiě suí sú,luò luò jìng wú chéng。
病苦医犹厌,囊空身自轻。bìng kǔ yī yóu yàn,náng kōng shēn zì qīng。
家人惊别后,无限白须生。jiā rén jīng bié hòu,wú xiàn bái xū shēng。

将归二首

苏辙

为客不满岁,还家见两孙。wèi kè bù mǎn suì,hái jiā jiàn liǎng sūn。
遥知临竹户,相对引瓢樽。yáo zhī lín zhú hù,xiāng duì yǐn piáo zūn。
老罢那嫌瘦,心宽尚喜存。lǎo bà nà xián shòu,xīn kuān shàng xǐ cún。
风波随处有,何幸免惊奔。fēng bō suí chù yǒu,hé xìng miǎn jīng bēn。