古诗词

巫山庙

苏辙

山中庙堂古神女,楚巫婆娑奏歌舞。shān zhōng miào táng gǔ shén nǚ,chǔ wū pó suō zòu gē wǔ。
空山日落悲风吹,举手睢盱道神语。kōng shān rì luò bēi fēng chuī,jǔ shǒu suī xū dào shén yǔ。
神仙洁清非世人,瓦盎倾醪荐麋脯。shén xiān jié qīng fēi shì rén,wǎ àng qīng láo jiàn mí pú。
子知神君竟何自,西方真人古王母。zi zhī shén jūn jìng hé zì,xī fāng zhēn rén gǔ wáng mǔ。
飘然乘风游九州,朅渡西海薄中土。piāo rán chéng fēng yóu jiǔ zhōu,qiè dù xī hǎi báo zhōng tǔ。
白云为车驾苍虬,骖乘湘君宓妃御。bái yún wèi chē jià cāng qiú,cān chéng xiāng jūn mì fēi yù。
天孙织绡素非素,衣裳飘飖薄烟雾。tiān sūn zhī xiāo sù fēi sù,yī shang piāo yáo báo yān wù。
泊然冲虚眇无营,朝餐屑玉咽琼乳。pō rán chōng xū miǎo wú yíng,cháo cān xiè yù yàn qióng rǔ。
下视人世安可据,超江乘山去无所。xià shì rén shì ān kě jù,chāo jiāng chéng shān qù wú suǒ。
巫山之下江流清,偶然爱之不能去。wū shān zhī xià jiāng liú qīng,ǒu rán ài zhī bù néng qù。
湍崖激作相喧豗,白花翻翻龙正怒。tuān yá jī zuò xiāng xuān huī,bái huā fān fān lóng zhèng nù。
尧使大禹导九州,石陨山队几折股。yáo shǐ dà yǔ dǎo jiǔ zhōu,shí yǔn shān duì jǐ zhé gǔ。
山前恐惧久无措,稽首山下苦求助。shān qián kǒng jù jiǔ wú cuò,jī shǒu shān xià kǔ qiú zhù。
丹书玉笈世莫窥,指示文字相尔汝。dān shū yù jí shì mò kuī,zhǐ shì wén zì xiāng ěr rǔ。
擘山泄江幸无苦,庚辰虞余实相禹。bāi shān xiè jiāng xìng wú kǔ,gēng chén yú yú shí xiāng yǔ。
功成事定世莫知,空山俄顷千万古。gōng chéng shì dìng shì mò zhī,kōng shān é qǐng qiān wàn gǔ。
庙中击鼓吹长箫,采兰为飧蕙为肴,玉缶荐芰香飘萧。miào zhōng jī gǔ chuī zhǎng xiāo,cǎi lán wèi sūn huì wèi yáo,yù fǒu jiàn jì xiāng piāo xiāo。
龙勺取酒注白茅,神来享之风飘飘。lóng sháo qǔ jiǔ zhù bái máo,shén lái xiǎng zhī fēng piāo piāo。
荒山长江何所有,岂有琼玉荐泬寥。huāng shān zhǎng jiāng hé suǒ yǒu,qǐ yǒu qióng yù jiàn jué liáo。
神君聪明无我责,为我驱兽攘龙蛟。shén jūn cōng míng wú wǒ zé,wèi wǒ qū shòu rǎng lóng jiāo。
乘船入楚溯巴蜀,濆旋深恶秋水高。chéng chuán rù chǔ sù bā shǔ,fén xuán shēn è qiū shuǐ gāo。
归来无恙无以报,山上麦熟可作醪。guī lái wú yàng wú yǐ bào,shān shàng mài shú kě zuò láo。
神君尊贵岂待我,再拜长跪神所劳。shén jūn zūn guì qǐ dài wǒ,zài bài zhǎng guì shén suǒ láo。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

次韵杨褒直讲揽镜

苏辙

鬓发年来日向衰,相宽不用强裁诗。bìn fā nián lái rì xiàng shuāi,xiāng kuān bù yòng qiáng cái shī。
壮心付与东流去,霜蟹何妨左手持。zhuàng xīn fù yǔ dōng liú qù,shuāng xiè hé fáng zuǒ shǒu chí。
花发黄鹂巧言语,池开杨柳斗腰肢。huā fā huáng lí qiǎo yán yǔ,chí kāi yáng liǔ dòu yāo zhī。
劝君行乐还听否,即是南风苦热时。quàn jūn xíng lè hái tīng fǒu,jí shì nán fēng kǔ rè shí。

送钱婺州纯老

苏辙

桃花汴水半河流,已作南行第一舟。táo huā biàn shuǐ bàn hé liú,yǐ zuò nán xíng dì yī zhōu。
倦报朝中言啧乱,喜闻淮上橹咿呦。juàn bào cháo zhōng yán zé luàn,xǐ wén huái shàng lǔ yī yōu。
平时答策词无枉,此去为邦学更优。píng shí dá cè cí wú wǎng,cǐ qù wèi bāng xué gèng yōu。
自古东阳足贤守,请君重赋沈公楼。zì gǔ dōng yáng zú xián shǒu,qǐng jūn zhòng fù shěn gōng lóu。

次韵柳子玉见赠

苏辙

壮心衰尽愧当年,刻意为文日几千。zhuàng xīn shuāi jǐn kuì dāng nián,kè yì wèi wén rì jǐ qiān。
老去读书聊度岁,春来多睡苦便毡。lǎo qù dú shū liáo dù suì,chūn lái duō shuì kǔ biàn zhān。
梦归似雁长飞去,才短如蚕只自缠。mèng guī shì yàn zhǎng fēi qù,cái duǎn rú cán zhǐ zì chán。
唯有闻诗尚思和,可能时寄最高篇。wéi yǒu wén shī shàng sī hé,kě néng shí jì zuì gāo piān。

次韵任遵圣见寄

苏辙

故国老成谁复先,壮心空记语当年。gù guó lǎo chéng shuí fù xiān,zhuàng xīn kōng jì yǔ dāng nián。
灌夫失意贫无友,梅福辞官晚作仙。guàn fū shī yì pín wú yǒu,méi fú cí guān wǎn zuò xiān。
诗句清新非世俗,退居安稳卜江天。shī jù qīng xīn fēi shì sú,tuì jū ān wěn bo jiāng tiān。
它年我亦从君隐,多买黄鱼煮复煎。tā nián wǒ yì cóng jūn yǐn,duō mǎi huáng yú zhǔ fù jiān。

送顿起及第还蔡州

苏辙

诏书京辅起沉沦,岁贡仍居第一人。zhào shū jīng fǔ qǐ chén lún,suì gòng réng jū dì yī rén。
不愧得官名暂屈,自夸对策语深淳。bù kuì dé guān míng zàn qū,zì kuā duì cè yǔ shēn chún。
读书饱足终无厌,从宦奔驰自此新。dú shū bǎo zú zhōng wú yàn,cóng huàn bēn chí zì cǐ xīn。
我去淮阳今不久,邻邦时得问音尘。wǒ qù huái yáng jīn bù jiǔ,lín bāng shí dé wèn yīn chén。

柳湖久无水怅然成咏

苏辙

平湖水尽起黄埃,惟有长堤万万栽。píng hú shuǐ jǐn qǐ huáng āi,wéi yǒu zhǎng dī wàn wàn zāi。
病鹤摧颓沙上舞,游人寂寞岸边回。bìng hè cuī tuí shā shàng wǔ,yóu rén jì mò àn biān huí。
秋风草木初摇落,日暮樵苏自往来。qiū fēng cǎo mù chū yáo luò,rì mù qiáo sū zì wǎng lái。
更试明年春絮起,共看飞雪乱成堆。gèng shì míng nián chūn xù qǐ,gòng kàn fēi xuě luàn chéng duī。

次韵孙户曹朴柳湖

苏辙

疏慵非敢独违时,野性颠狂不受羁。shū yōng fēi gǎn dú wéi shí,yě xìng diān kuáng bù shòu jī。
犹有曲湖容笑傲,谁言与物苦参差。yóu yǒu qū hú róng xiào ào,shuí yán yǔ wù kǔ cān chà。
水乾生草曾非恶,鹤舞因风忽自怡。shuǐ qián shēng cǎo céng fēi è,hè wǔ yīn fēng hū zì yí。
最爱柳阴迟日暖,幅巾轻屦肯相随。zuì ài liǔ yīn chí rì nuǎn,fú jīn qīng jù kěn xiāng suí。

赠李简夫司封

苏辙

平生谈笑接诸公,归老身心著苦空。píng shēng tán xiào jiē zhū gōng,guī lǎo shēn xīn zhù kǔ kōng。
往事少能陪晤语,新诗时喜挹清风。wǎng shì shǎo néng péi wù yǔ,xīn shī shí xǐ yì qīng fēng。
形骸摩诘羸偏健,笔札西台晚更工。xíng hái mó jí léi piān jiàn,bǐ zhá xī tái wǎn gèng gōng。
笑我壮年常苦病,异时何以作衰翁。xiào wǒ zhuàng nián cháng kǔ bìng,yì shí hé yǐ zuò shuāi wēng。

次韵李简夫因病不出

苏辙

十五年来一味闲,近来推病更安眠。shí wǔ nián lái yī wèi xián,jìn lái tuī bìng gèng ān mián。
鹤形知瘦非关老,僧定端居不计年。hè xíng zhī shòu fēi guān lǎo,sēng dìng duān jū bù jì nián。
坐上要须长满客,杖头何用出携钱。zuò shàng yào xū zhǎng mǎn kè,zhàng tóu hé yòng chū xié qián。
未嫌语笑妨清静,闲暇陪公几杖前。wèi xián yǔ xiào fáng qīng jìng,xián xiá péi gōng jǐ zhàng qián。

题滑州画舫斋赠李公择学士

苏辙

窗户重重向日明,船居气味此中生。chuāng hù zhòng zhòng xiàng rì míng,chuán jū qì wèi cǐ zhōng shēng。
汀洲出没丛花短,波浪澄虚两岸平。tīng zhōu chū méi cóng huā duǎn,bō làng chéng xū liǎng àn píng。
窜逐南来身未稳,安闲感物意犹惊。cuàn zhú nán lái shēn wèi wěn,ān xián gǎn wù yì yóu jīng。
前贤事迹君今似,不愧当年画舫名。qián xián shì jì jūn jīn shì,bù kuì dāng nián huà fǎng míng。

傅钦之学士济源草堂

苏辙

闻有高居直百金,西山南麓北山阴。wén yǒu gāo jū zhí bǎi jīn,xī shān nán lù běi shān yīn。
园通济水池塘好,花近洛川颜色深。yuán tōng jì shuǐ chí táng hǎo,huā jìn luò chuān yán sè shēn。
人去节旄分重镇,客来猿鹤感幽吟。rén qù jié máo fēn zhòng zhèn,kè lái yuán hè gǎn yōu yín。
潩溪雨过西湖涨,归兴萧然定不任。yì xī yǔ guò xī hú zhǎng,guī xīng xiāo rán dìng bù rèn。

故成都尹陆介夫挽词

苏辙

拥节西南未一年,凄凉道路泣东辕。yōng jié xī nán wèi yī nián,qī liáng dào lù qì dōng yuán。
蜀都富乐真当惜,民事艰难谁复论。shǔ dōu fù lè zhēn dāng xī,mín shì jiān nán shuí fù lùn。
白马何人趋远日,青刍盈束更无言。bái mǎ hé rén qū yuǎn rì,qīng chú yíng shù gèng wú yán。
异时归去逢遗老,空听咨嗟述旧恩。yì shí guī qù féng yí lǎo,kōng tīng zī jiē shù jiù ēn。

次韵柳子玉谪官寿春舟过宛丘见寄二首

苏辙

局冷曾非簿领迷,幽居浑似未官时。jú lěng céng fēi bù lǐng mí,yōu jū hún shì wèi guān shí。
忽闻客至惊还喜,出见泥深笑不知。hū wén kè zhì jīng hái xǐ,chū jiàn ní shēn xiào bù zhī。
谋拙未能忧岁计,身闲聊可饱晨炊。móu zhuō wèi néng yōu suì jì,shēn xián liáo kě bǎo chén chuī。
行舟借问何匆草,淮口无潮月正亏。xíng zhōu jiè wèn hé cōng cǎo,huái kǒu wú cháo yuè zhèng kuī。

次韵柳子玉谪官寿春舟过宛丘见寄二首

苏辙

献酬不用辞升斗,曲直何劳问尺寻。xiàn chóu bù yòng cí shēng dòu,qū zhí hé láo wèn chǐ xún。
要路风波无限恶,谪居情味最能深。yào lù fēng bō wú xiàn è,zhé jū qíng wèi zuì néng shēn。
交从锦水初无间,邻卜共山已有心。jiāo cóng jǐn shuǐ chū wú jiān,lín bo gòng shān yǐ yǒu xīn。
草圣诗豪并神速,数因南雁惠佳音。cǎo shèng shī háo bìng shén sù,shù yīn nán yàn huì jiā yīn。

次韵子瞻初出颍口见淮山

苏辙

清淮此日见沧浪,始觉南来道路长。qīng huái cǐ rì jiàn cāng làng,shǐ jué nán lái dào lù zhǎng。
窗转山光时隐见,船知水力故轩昂。chuāng zhuǎn shān guāng shí yǐn jiàn,chuán zhī shuǐ lì gù xuān áng。
白鱼受钓收寒玉,红稻堆场列远冈。bái yú shòu diào shōu hán yù,hóng dào duī chǎng liè yuǎn gāng。
波浪连天东近海,乘桴直恐渐茫茫。bō làng lián tiān dōng jìn hǎi,chéng fú zhí kǒng jiàn máng máng。