古诗词

游景仁东园

苏辙

新春甫惊蛰,草木犹未知。xīn chūn fǔ jīng zhé,cǎo mù yóu wèi zhī。
高人静无事,颇怪春来迟。gāo rén jìng wú shì,pǒ guài chūn lái chí。
肩舆出东郊,轻裘试朝曦。jiān yú chū dōng jiāo,qīng qiú shì cháo xī。
百草招生意,乔松解寒姿。bǎi cǎo zhāo shēng yì,qiáo sōng jiě hán zī。
尺书招友生,冠盖溢通逵。chǐ shū zhāo yǒu shēng,guān gài yì tōng kuí。
人生瞬息间,幸此休暇时。rén shēng shùn xī jiān,xìng cǐ xiū xiá shí。
浊酒瀹浮蚁,嘉蔬荐柔荑。zhuó jiǔ yuè fú yǐ,jiā shū jiàn róu tí。
春来莫嫌早,春去恐莫追。chūn lái mò xián zǎo,chūn qù kǒng mò zhuī。
公卿多王事,田野遂我私。gōng qīng duō wáng shì,tián yě suì wǒ sī。
松筠自拥蔽,里巷得游嬉。sōng yún zì yōng bì,lǐ xiàng dé yóu xī。
邻家并侯伯,朱门掩芳菲。lín jiā bìng hóu bó,zhū mén yǎn fāng fēi。
畦花被锦绣,庭桧森旌旗。qí huā bèi jǐn xiù,tíng guì sēn jīng qí。
华堂绚金碧,叠观凝烟霏。huá táng xuàn jīn bì,dié guān níng yān fēi。
仿佛象宫禁,萧条远喧卑。fǎng fú xiàng gōng jìn,xiāo tiáo yuǎn xuān bēi。
徐行日一至,何异己有之。xú xíng rì yī zhì,hé yì jǐ yǒu zhī。
都城闭门早,众客纷将归。dōu chéng bì mén zǎo,zhòng kè fēn jiāng guī。
垂杨返照下,归骑红尘飞。chuí yáng fǎn zhào xià,guī qí hóng chén fēi。
但卜永日欢,未与清夜期。dàn bo yǒng rì huān,wèi yǔ qīng yè qī。
人散众嚣绝,庭光星斗垂。rén sàn zhòng xiāo jué,tíng guāng xīng dòu chuí。
安眠万物外,高世良在兹。ān mián wàn wù wài,gāo shì liáng zài zī。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

李简夫挽词二首

苏辙

老成浑欲尽,吊客一潸然。lǎo chéng hún yù jǐn,diào kè yī shān rán。
遗事人人记,清诗句句传。yí shì rén rén jì,qīng shī jù jù chuán。
挂冠疏傅早,乐世白公贤。guà guān shū fù zǎo,lè shì bái gōng xián。
叹息风流在,埋文得细镌。tàn xī fēng liú zài,mái wén dé xì juān。

李简夫挽词二首

苏辙

归隐淮阳市,遨游十六年。guī yǐn huái yáng shì,áo yóu shí liù nián。
养生能淡泊,爱客故留连。yǎng shēng néng dàn pō,ài kè gù liú lián。
倾盖知心晚,论诗卧病前。qīng gài zhī xīn wǎn,lùn shī wò bìng qián。
葆光尘满榻,无复听谈禅。bǎo guāng chén mǎn tà,wú fù tīng tán chán。

欧阳太师挽词三首

苏辙

雄文元命世,直气早成风。xióng wén yuán mìng shì,zhí qì zǎo chéng fēng。
受任衰迟后,安邦反侧中。shòu rèn shuāi chí hòu,ān bāng fǎn cè zhōng。
回天深有力,扈圣耻言功。huí tiān shēn yǒu lì,hù shèng chǐ yán gōng。
事已身随去,惊嗟柱石空。shì yǐ shēn suí qù,jīng jiē zhù shí kōng。

欧阳太师挽词三首

苏辙

唐弊文初丧,书成法至今。táng bì wén chū sàng,shū chéng fǎ zhì jīn。
雍容趋圣处,深切可人心。yōng róng qū shèng chù,shēn qiè kě rén xīn。
气力知难继,风流喜不淫。qì lì zhī nán jì,fēng liú xǐ bù yín。
悬知公欲谢,异说勇交侵。xuán zhī gōng yù xiè,yì shuō yǒng jiāo qīn。

欧阳太师挽词三首

苏辙

推毂诚多士,登龙盛一时。tuī gǔ chéng duō shì,dēng lóng shèng yī shí。
西门行有恸,东阁见无期。xī mén xíng yǒu tòng,dōng gé jiàn wú qī。
念昔先君子,尝蒙国士知。niàn xī xiān jūn zi,cháng méng guó shì zhī。
旧恩终未报,感叹不胜悲。jiù ēn zhōng wèi bào,gǎn tàn bù shèng bēi。

不到东西二林

苏辙

山北东西寺,高人永远师。shān běi dōng xī sì,gāo rén yǒng yuǎn shī。
来游亦前定,回首独移时。lái yóu yì qián dìng,huí shǒu dú yí shí。
社散白莲尽,山空玄鹤悲。shè sàn bái lián jǐn,shān kōng xuán hè bēi。
何年陶靖节,溪上送行迟。hé nián táo jìng jié,xī shàng sòng xíng chí。

次韵孔武仲到官后见寄

苏辙

举楫同千里,系舟时一言。jǔ jí tóng qiān lǐ,xì zhōu shí yī yán。
共嗟蓬作屋,愿就席为门。gòng jiē péng zuò wū,yuàn jiù xí wèi mén。
行役身先困,征商思益昏。xíng yì shēn xiān kùn,zhēng shāng sī yì hūn。
仅同登垄断,何止服车辕。jǐn tóng dēng lǒng duàn,hé zhǐ fú chē yuán。

寒雨

苏辙

江南殊气候,冬雨作春寒。jiāng nán shū qì hòu,dōng yǔ zuò chūn hán。
冰雪期方远,蕉絺意始阑。bīng xuě qī fāng yuǎn,jiāo chī yì shǐ lán。
未妨溪草绿,先恐岭梅残。wèi fáng xī cǎo lǜ,xiān kǒng lǐng méi cán。
忽发中原念,貂裘据锦鞍。hū fā zhōng yuán niàn,diāo qiú jù jǐn ān。

积雨二首

苏辙

山雨无时歇,江波上岸流。shān yǔ wú shí xiē,jiāng bō shàng àn liú。
泥深未免出,桥断更堪忧。ní shēn wèi miǎn chū,qiáo duàn gèng kān yōu。
房浅邻糟瓮,宵寒揽絮裘。fáng qiǎn lín zāo wèng,xiāo hán lǎn xù qiú。
朝来势未已,归路恐操舟。cháo lái shì wèi yǐ,guī lù kǒng cāo zhōu。

积雨二首

苏辙

微阳力尚浅,未解破重阴。wēi yáng lì shàng qiǎn,wèi jiě pò zhòng yīn。
云气山川满,江流日夜深。yún qì shān chuān mǎn,jiāng liú rì yè shēn。
冻牙生滞穗,馀润及重衾。dòng yá shēng zhì suì,yú rùn jí zhòng qīn。
泥泞沉车毂,农输绝苦心。ní nìng chén chē gǔ,nóng shū jué kǔ xīn。

次韵洞山克文长老

苏辙

无地容锥卓,年来转觉贫。wú dì róng zhuī zhuó,nián lái zhuǎn jué pín。
偶知珠在手,一任甑生尘。ǒu zhī zhū zài shǒu,yī rèn zèng shēng chén。
窜逐非关性,颠狂却甚真。cuàn zhú fēi guān xìng,diān kuáng què shén zhēn。
此心谁复识,试语洞山人。cǐ xīn shuí fù shí,shì yǔ dòng shān rén。

送饶州周沃秀才免解

苏辙

少年工作赋,中岁复穷经。shǎo nián gōng zuò fù,zhōng suì fù qióng jīng。
骥老终知道,剑埋新发硎。jì lǎo zhōng zhī dào,jiàn mái xīn fā xíng。
束装邻里助,答策友朋听。shù zhuāng lín lǐ zhù,dá cè yǒu péng tīng。
还似临淄贡,随风起北溟。hái shì lín zī gòng,suí fēng qǐ běi míng。

赠景福顺长老二首

苏辙

屈指江西老,多言剑外人。qū zhǐ jiāng xī lǎo,duō yán jiàn wài rén。
身心已无著,乡党漫相亲。shēn xīn yǐ wú zhù,xiāng dǎng màn xiāng qīn。
窜逐知何取,周旋意甚真。cuàn zhú zhī hé qǔ,zhōu xuán yì shén zhēn。
仍将大雷雨,一洗百生尘。réng jiāng dà léi yǔ,yī xǐ bǎi shēng chén。

赠景福顺长老二首

苏辙

念昔先君子,南游四十年。niàn xī xiān jūn zi,nán yóu sì shí nián。
相看顺老在,想见讷师贤。xiāng kàn shùn lǎo zài,xiǎng jiàn nè shī xián。
岁历风轮转,禅心海月圆。suì lì fēng lún zhuǎn,chán xīn hǎi yuè yuán。
常情计延促,无语对潸然。cháng qíng jì yán cù,wú yǔ duì shān rán。

阴晴不定简唐觐秘校并敖吴二君五首

苏辙

积雨春连夏,新晴忽复阴。jī yǔ chūn lián xià,xīn qíng hū fù yīn。
江痕涨犹在,梅气润相侵。jiāng hén zhǎng yóu zài,méi qì rùn xiāng qīn。
蕉纻还须脱,图书渐不禁。jiāo zhù hái xū tuō,tú shū jiàn bù jìn。
江南旧风俗,愁绝北来心。jiāng nán jiù fēng sú,chóu jué běi lái xīn。
17321234567»