古诗词

王诜都尉宝绘堂词

苏辙

侯家玉食绣罗裳,弹丝吹竹喧洞房。hóu jiā yù shí xiù luó shang,dàn sī chuī zhú xuān dòng fáng。
哀歌妙舞奉清觞,白日一醉万事忘。āi gē miào wǔ fèng qīng shāng,bái rì yī zuì wàn shì wàng。
百年将种存慨慷,西取庸蜀践戎羌。bǎi nián jiāng zhǒng cún kǎi kāng,xī qǔ yōng shǔ jiàn róng qiāng。
战袍赐锦盘雕章,宝刀玉玦馀风霜。zhàn páo cì jǐn pán diāo zhāng,bǎo dāo yù jué yú fēng shuāng。
天孙渡河夜未央,功臣子孙白且长。tiān sūn dù hé yè wèi yāng,gōng chén zi sūn bái qiě zhǎng。
朱门甲第临康庄,生长介胄羞膏粱。zhū mén jiǎ dì lín kāng zhuāng,shēng zhǎng jiè zhòu xiū gāo liáng。
四方宾客坐华堂,何用为乐非笙簧。sì fāng bīn kè zuò huá táng,hé yòng wèi lè fēi shēng huáng。
锦囊犀轴堆象床,竿叉连幅翻云光。jǐn náng xī zhóu duī xiàng chuáng,gān chā lián fú fān yún guāng。
手披横素风飞扬,长林巨石插雕梁。shǒu pī héng sù fēng fēi yáng,zhǎng lín jù shí chā diāo liáng。
清江白浪吹粉墙,异花没骨朝露香。qīng jiāng bái làng chuī fěn qiáng,yì huā méi gǔ cháo lù xiāng。
挚禽猛兽舌腭张,腾踏騕袅联骕骦。zhì qín měng shòu shé è zhāng,téng tà yǎo niǎo lián sù shuāng。
喷振风雨驰平冈,前数顾陆后吴王。pēn zhèn fēng yǔ chí píng gāng,qián shù gù lù hòu wú wáng。
老成虽丧存典常,坐客不识视茫洋。lǎo chéng suī sàng cún diǎn cháng,zuò kè bù shí shì máng yáng。
骐驎飞烟郁芬芳,卷舒终日未用忙。qí lín fēi yān yù fēn fāng,juǎn shū zhōng rì wèi yòng máng。
游意淡泊心清凉,属目俊丽神激昂。yóu yì dàn pō xīn qīng liáng,shǔ mù jùn lì shén jī áng。
君不见伯孙孟孙俱猖狂,干时与事神弗臧。jūn bù jiàn bó sūn mèng sūn jù chāng kuáng,gàn shí yǔ shì shén fú zāng。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

次韵王荐推官见寄

苏辙

可怜衰病孰为媒,私喜邻邦得俊才。kě lián shuāi bìng shú wèi méi,sī xǐ lín bāng dé jùn cái。
玉案愧无酬锦绣,木瓜却用报琼瑰。yù àn kuì wú chóu jǐn xiù,mù guā què yòng bào qióng guī。
风流似欲传诸谢,格律犹应学老梅。fēng liú shì yù chuán zhū xiè,gé lǜ yóu yīng xué lǎo méi。
始信山川出才士,扁舟新自宛溪来。shǐ xìn shān chuān chū cái shì,biǎn zhōu xīn zì wǎn xī lái。

郭尉愿惇夫以琳上人书诗为示次韵

苏辙

勉强冠裳四十馀,同官早岁亦山居。miǎn qiáng guān shang sì shí yú,tóng guān zǎo suì yì shān jū。
朝来过我三竿日,袖有幽僧数纸书。cháo lái guò wǒ sān gān rì,xiù yǒu yōu sēng shù zhǐ shū。
家住一廛何计反,官供五斗未应无。jiā zhù yī chán hé jì fǎn,guān gōng wǔ dòu wèi yīng wú。
闻渠秋后来相访,脱粟藜羹只自如。wén qú qiū hòu lái xiāng fǎng,tuō sù lí gēng zhǐ zì rú。

次韵汪琛监簿见赠

苏辙

连宵暑雨气如秋,过客不来谁与游。lián xiāo shǔ yǔ qì rú qiū,guò kè bù lái shuí yǔ yóu。
赖有澹台肯相顾,坐令彭泽未能休。lài yǒu dàn tái kěn xiāng gù,zuò lìng péng zé wèi néng xiū。
琴疏不办弹新曲,学废谁令致束脩。qín shū bù bàn dàn xīn qū,xué fèi shuí lìng zhì shù xiū。
惭愧邑人怜病懒,共成清净劝迟留。cán kuì yì rén lián bìng lǎn,gòng chéng qīng jìng quàn chí liú。

病中郭尉见访

苏辙

偶成三日寒兼热,知是多闻力未全。ǒu chéng sān rì hán jiān rè,zhī shì duō wén lì wèi quán。
却问药王求妙剂,惭非摩诘已虚圆。què wèn yào wáng qiú miào jì,cán fēi mó jí yǐ xū yuán。
劳公强说修行渐,顾我方为病垢缠。láo gōng qiáng shuō xiū xíng jiàn,gù wǒ fāng wèi bìng gòu chán。
应是床头有新酒,欲邀佳客故留连。yīng shì chuáng tóu yǒu xīn jiǔ,yù yāo jiā kè gù liú lián。

病后

苏辙

一经寒热攻骸骨,正似兵戈过室庐。yī jīng hán rè gōng hái gǔ,zhèng shì bīng gē guò shì lú。
柱木支撑终未稳,筋皮收拾久犹疏。zhù mù zhī chēng zhōng wèi wěn,jīn pí shōu shí jiǔ yóu shū。
芭蕉张王要须朽,云气浮游毕竟虚。bā jiāo zhāng wáng yào xū xiǔ,yún qì fú yóu bì jìng xū。
赖有衣中珠尚在,病中点检亦如如。lài yǒu yī zhōng zhū shàng zài,bìng zhōng diǎn jiǎn yì rú rú。

病退

苏辙

冷枕单衣小竹床,卧闻秋雨滴心凉。lěng zhěn dān yī xiǎo zhú chuáng,wò wén qiū yǔ dī xīn liáng。
此间本净何须洗,是病皆空岂有方。cǐ jiān běn jìng hé xū xǐ,shì bìng jiē kōng qǐ yǒu fāng。
示疾维摩元自在,放身南岳离思量。shì jí wéi mó yuán zì zài,fàng shēn nán yuè lí sī liàng。
病根欲去真元在,中夜梦游何有乡。bìng gēn yù qù zhēn yuán zài,zhōng yè mèng yóu hé yǒu xiāng。

绩溪二咏豁然亭

苏辙

南看城市北看山,每到令人意豁然。nán kàn chéng shì běi kàn shān,měi dào lìng rén yì huō rán。
碧瓦千家新过雨,青松万壑正生烟。bì wǎ qiān jiā xīn guò yǔ,qīng sōng wàn hè zhèng shēng yān。
经秋卧病闻斤响,此日登临负酒船。jīng qiū wò bìng wén jīn xiǎng,cǐ rì dēng lín fù jiǔ chuán。
径请诸君作佳句,壁间题我此诗先。jìng qǐng zhū jūn zuò jiā jù,bì jiān tí wǒ cǐ shī xiān。

绩溪二咏·翠眉亭

苏辙

谁安双岭曲弯弯,眉势低临户牖间。shuí ān shuāng lǐng qū wān wān,méi shì dī lín hù yǒu jiān。
斜拥千畦铺渌水,稍分八字放遥山。xié yōng qiān qí pù lù shuǐ,shāo fēn bā zì fàng yáo shān。
愁霏宿雨峰峦湿,笑卷晴云草木闲。chóu fēi sù yǔ fēng luán shī,xiào juǎn qíng yún cǎo mù xián。
忽忆故乡银色界,举头千里见苍颜。hū yì gù xiāng yín sè jiè,jǔ tóu qiān lǐ jiàn cāng yán。

辞灵惠庙归过新兴院书其屋壁

苏辙

来时稻叶针锋细,去日黄花黍粒粗。lái shí dào yè zhēn fēng xì,qù rì huáng huā shǔ lì cū。
久病终惭多敝政,丰年犹喜慰耕夫。jiǔ bìng zhōng cán duō bì zhèng,fēng nián yóu xǐ wèi gēng fū。
青山片片添红叶,渌水星星照白须。qīng shān piàn piàn tiān hóng yè,lù shuǐ xīng xīng zhào bái xū。
东观校雠非老事,眼昏那复竞铅朱。dōng guān xiào chóu fēi lǎo shì,yǎn hūn nà fù jìng qiān zhū。

歙县岁寒堂

苏辙

槛外甘棠锦绣屏,长松何者擅亭名。kǎn wài gān táng jǐn xiù píng,zhǎng sōng hé zhě shàn tíng míng。
浮花过眼无多日,劲节凌寒尽此生。fú huā guò yǎn wú duō rì,jìn jié líng hán jǐn cǐ shēng。
暗长茯苓根自大,旋收金粉气尤清。àn zhǎng fú líng gēn zì dà,xuán shōu jīn fěn qì yóu qīng。
长官不用求琴谱,但听风吹作弄声。zhǎng guān bù yòng qiú qín pǔ,dàn tīng fēng chuī zuò nòng shēng。

邵武游氏老人三清堂紫芝

苏辙

黑龟赤凤早逢师,白发苍颜老不衰。hēi guī chì fèng zǎo féng shī,bái fā cāng yán lǎo bù shuāi。
丹鼎一丸深自秘,紫芝三叶却先知。dān dǐng yī wán shēn zì mì,zǐ zhī sān yè què xiān zhī。
烟熏晴日云容薄,色凝秋霜玉性奇。yān xūn qíng rì yún róng báo,sè níng qiū shuāng yù xìng qí。
何日刀圭救羸病,尽芟荆棘种交梨。hé rì dāo guī jiù léi bìng,jǐn shān jīng jí zhǒng jiāo lí。

溯潮二首

苏辙

潮来海若一长呼,潮去萧条一吸馀。cháo lái hǎi ruò yī zhǎng hū,cháo qù xiāo tiáo yī xī yú。
初见千艘委泥土,忽浮万斛溯空虚。chū jiàn qiān sōu wěi ní tǔ,hū fú wàn hú sù kōng xū。
映山少避曾非久,借势前行却自如。yìng shān shǎo bì céng fēi jiǔ,jiè shì qián xíng què zì rú。
天地尚遭人意料,乘时使气定粗疏。tiān dì shàng zāo rén yì liào,chéng shí shǐ qì dìng cū shū。

溯潮二首

苏辙

疋练萦回出海门,黄泥先变碧波浑。pǐ liàn yíng huí chū hǎi mén,huáng ní xiān biàn bì bō hún。
初来似欲倾沧海,正满真能倒百源。chū lái shì yù qīng cāng hǎi,zhèng mǎn zhēn néng dào bǎi yuán。
流蘖飞腾竟何在,扁舟睥睨久仍存。liú niè fēi téng jìng hé zài,biǎn zhōu pì nì jiǔ réng cún。
自惭不作山林计,来往终随万物奔。zì cán bù zuò shān lín jì,lái wǎng zhōng suí wàn wù bēn。

赠王复处士

苏辙

候潮门外王居士,平昔交游遍海涯。hòu cháo mén wài wáng jū shì,píng xī jiāo yóu biàn hǎi yá。
本种杉松为老计,晚将亭榭付邻家。běn zhǒng shān sōng wèi lǎo jì,wǎn jiāng tíng xiè fù lín jiā。
为生有道终安隐,好事来游空叹嗟。wèi shēng yǒu dào zhōng ān yǐn,hǎo shì lái yóu kōng tàn jiē。
犹有东坡旧诗卷,忻然对客展龙蛇。yóu yǒu dōng pō jiù shī juǎn,xīn rán duì kè zhǎn lóng shé。

元绛参政挽词

苏辙

吴越朝天功在民,当年卿相亦仁人。wú yuè cháo tiān gōng zài mín,dāng nián qīng xiāng yì rén rén。
曾孙终与元丰政,故老犹知异代因。céng sūn zhōng yǔ yuán fēng zhèng,gù lǎo yóu zhī yì dài yīn。
吏治清明开白日,文词俊发吐青春。lì zhì qīng míng kāi bái rì,wén cí jùn fā tǔ qīng chūn。
邺都从事堂中客,涕洒高原柏子新。yè dōu cóng shì táng zhōng kè,tì sǎ gāo yuán bǎi zi xīn。