古诗词

次韵刘泾见寄

苏辙

天之苍苍亦何有,亦有云汉为之章。tiān zhī cāng cāng yì hé yǒu,yì yǒu yún hàn wèi zhī zhāng。
人生混沌一气耳,嘿嘿何用知肺肠。rén shēng hùn dùn yī qì ěr,hēi hēi hé yòng zhī fèi cháng。
孔公孟子巧言语,剖瓢插竹吹笙簧。kǒng gōng mèng zi qiǎo yán yǔ,pōu piáo chā zhú chuī shēng huáng。
含宫吐角千万变,坐令隐伏皆形相。hán gōng tǔ jiǎo qiān wàn biàn,zuò lìng yǐn fú jiē xíng xiāng。
我生禀赋本微薄,氤氲方寸不自藏。wǒ shēng bǐng fù běn wēi báo,yīn yūn fāng cùn bù zì cáng。
譬如兰根在黄土,春风驱迫生繁香。pì rú lán gēn zài huáng tǔ,chūn fēng qū pò shēng fán xiāng。
口占手写岂得已,此亦未免物所将。kǒu zhàn shǒu xiě qǐ dé yǐ,cǐ yì wèi miǎn wù suǒ jiāng。
方将寂寞自收敛,不受世俗斗尺量。fāng jiāng jì mò zì shōu liǎn,bù shòu shì sú dòu chǐ liàng。
既知仍作未能止,纷纭竟亦类彼庄。jì zhī réng zuò wèi néng zhǐ,fēn yún jìng yì lèi bǐ zhuāng。
煎烹心脾擢胃肾,自令鬓发惊秋霜。jiān pēng xīn pí zhuó wèi shèn,zì lìng bìn fā jīng qiū shuāng。
嗟子独未知此病,从横自恃觜爪刚。jiē zi dú wèi zhī cǐ bìng,cóng héng zì shì zī zhǎo gāng。
少年一见非俗物,锵然修竹鸣孤凰。shǎo nián yī jiàn fēi sú wù,qiāng rán xiū zhú míng gū huáng。
近来直欲扛九鼎,令我畏见笔力强。jìn lái zhí yù káng jiǔ dǐng,lìng wǒ wèi jiàn bǐ lì qiáng。
提携童子从冠者,揣摩五帝论三皇。tí xié tóng zi cóng guān zhě,chuāi mó wǔ dì lùn sān huáng。
诗书近日贵新说,扫除旧学漫无光。shī shū jìn rì guì xīn shuō,sǎo chú jiù xué màn wú guāng。
窃攘瞿昙剽李耳,牵挽性命推阴阳。qiè rǎng qú tán piāo lǐ ěr,qiān wǎn xìng mìng tuī yīn yáng。
狂流滚滚去不返,长夜漫漫未遽央。kuáng liú gǔn gǔn qù bù fǎn,zhǎng yè màn màn wèi jù yāng。
词锋俊发鲁连子,惭愧田巴称老苍。cí fēng jùn fā lǔ lián zi,cán kuì tián bā chēng lǎo cāng。
是非得失子自了,一醉早醒余所望。shì fēi dé shī zi zì le,yī zuì zǎo xǐng yú suǒ wàng。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

石盆种菖蒲甚茂忽开八九华或言此华寿祥也远因生日作颂亦为赋此

苏辙

石盆攒石养菖蒲,沮洳沙泉韭叶铺。shí pén zǎn shí yǎng chāng pú,jǔ rù shā quán jiǔ yè pù。
世说华开难值遇,天将寿考报勤劬。shì shuō huá kāi nán zhí yù,tiān jiāng shòu kǎo bào qín qú。
心中本有长生药,根底暗添无限须。xīn zhōng běn yǒu zhǎng shēng yào,gēn dǐ àn tiān wú xiàn xū。
更尔屈蟠增瘦硬,他年老病要相扶。gèng ěr qū pán zēng shòu yìng,tā nián lǎo bìng yào xiāng fú。

成都僧法舟为其祖师宝月求塔铭于惠州还过高安送归

苏辙

少年能讲大乘经,法施堂中不出扃。shǎo nián néng jiǎng dà chéng jīng,fǎ shī táng zhōng bù chū jiōng。
为许先师传后世,径从西海集南溟。wèi xǔ xiān shī chuán hòu shì,jìng cóng xī hǎi jí nán míng。
忘身直犯黄茅瘴,满意初成白塔铭。wàng shēn zhí fàn huáng máo zhàng,mǎn yì chū chéng bái tǎ míng。
寄我泪痕归万里,遥知露滴涧松青。jì wǒ lèi hén guī wàn lǐ,yáo zhī lù dī jiàn sōng qīng。

和子瞻新居欲成二首

苏辙

老罢子卿还属国,功成定远恨阳关。lǎo bà zi qīng hái shǔ guó,gōng chéng dìng yuǎn hèn yáng guān。
漂流岂必风波际,颠沛何妨枕席间。piāo liú qǐ bì fēng bō jì,diān pèi hé fáng zhěn xí jiān。
伏腊便应随俚俗,室庐闻似胜家山。fú là biàn yīng suí lǐ sú,shì lú wén shì shèng jiā shān。
因缘宿世非今日,赖有阴功许旋还。yīn yuán sù shì fēi jīn rì,lài yǒu yīn gōng xǔ xuán hái。

和子瞻新居欲成二首

苏辙

山连上帝朱明府,心是南宗无尽灯。shān lián shàng dì zhū míng fǔ,xīn shì nán zōng wú jǐn dēng。
过此攲危空比梦,年来瘴毒冷如冰。guò cǐ qī wēi kōng bǐ mèng,nián lái zhàng dú lěng rú bīng。
图书一笑宁劳客,音信频来尚有僧。tú shū yī xiào níng láo kè,yīn xìn pín lái shàng yǒu sēng。
梨枣功夫三岁办,不缘忧患亦何曾。lí zǎo gōng fū sān suì bàn,bù yuán yōu huàn yì hé céng。

过侄寄椰冠

苏辙

衰发秋来半是丝,幅巾缁撮强为仪。shuāi fā qiū lái bàn shì sī,fú jīn zī cuō qiáng wèi yí。
垂空旋取海棕子,束发装成老法师。chuí kōng xuán qǔ hǎi zōng zi,shù fā zhuāng chéng lǎo fǎ shī。
变化密移人不悟,坏成相续我心知。biàn huà mì yí rén bù wù,huài chéng xiāng xù wǒ xīn zhī。
茅檐竹屋南溟上,亦似当年廊庙时。máo yán zhú wū nán míng shàng,yì shì dāng nián láng miào shí。

寓居二首东亭

苏辙

十口南迁粗有归,一轩临路阅奔驰。shí kǒu nán qiān cū yǒu guī,yī xuān lín lù yuè bēn chí。
市人不惯频回首,坐客相谙便解颐。shì rén bù guàn pín huí shǒu,zuò kè xiāng ān biàn jiě yí。
惭愧天涯善知识,增添城外小茅茨。cán kuì tiān yá shàn zhī shí,zēng tiān chéng wài xiǎo máo cí。
华严未读河沙偈,偃仰明窗手自披。huá yán wèi dú hé shā jì,yǎn yǎng míng chuāng shǒu zì pī。

寓居二首东亭

苏辙

月从海上涌金盆,直入东楼照病身。yuè cóng hǎi shàng yǒng jīn pén,zhí rù dōng lóu zhào bìng shēn。
久已无心问南北,时能闭目待仪麟。jiǔ yǐ wú xīn wèn nán běi,shí néng bì mù dài yí lín。
飓风不作三农喜,舶客初来百物新。jù fēng bù zuò sān nóng xǐ,bó kè chū lái bǎi wù xīn。
归去有时无定在,漫随俚俗共欣欣。guī qù yǒu shí wú dìng zài,màn suí lǐ sú gòng xīn xīn。

次韵子瞻夜坐

苏辙

月入虚窗疑欲旦,香凝幽室久犹薰。yuè rù xū chuāng yí yù dàn,xiāng níng yōu shì jiǔ yóu xūn。
清风巧为吹馀瘴,疏雨时来报断云。qīng fēng qiǎo wèi chuī yú zhàng,shū yǔ shí lái bào duàn yún。
南海炎凉身已惯,北方毁誉耳谁闻。nán hǎi yán liáng shēn yǐ guàn,běi fāng huǐ yù ěr shuí wén。
遥知挂壁瓢无酒,归舶还将一酌分。yáo zhī guà bì piáo wú jiǔ,guī bó hái jiāng yī zhuó fēn。

卜居

苏辙

我归万里初无宅,凤去千年尚有台。wǒ guī wàn lǐ chū wú zhái,fèng qù qiān nián shàng yǒu tái。
谁为绕池先种竹,可怜当砌已栽梅。shuí wèi rào chí xiān zhǒng zhú,kě lián dāng qì yǐ zāi méi。
囊资只数腰金在,归计长遭鬓雪催。náng zī zhǐ shù yāo jīn zài,guī jì zhǎng zāo bìn xuě cuī。
欲就草堂终岁事,落成邻舍许衔杯。yù jiù cǎo táng zhōng suì shì,luò chéng lín shě xǔ xián bēi。

和子瞻过岭

苏辙

山林瘴雾老难堪,归去中原荼亦甘。shān lín zhàng wù lǎo nán kān,guī qù zhōng yuán tú yì gān。
有命谁令终返北,无心自笑欲巢南。yǒu mìng shuí lìng zhōng fǎn běi,wú xīn zì xiào yù cháo nán。
蛮音惯习疑伧语,脾病萦缠带岭岚。mán yīn guàn xí yí cāng yǔ,pí bìng yíng chán dài lǐng lán。
手挹祖师清净水,不嫌白发照毵毵。shǒu yì zǔ shī qīng jìng shuǐ,bù xián bái fā zhào sān sān。

赠蔡駜居士

苏辙

结茅汝上只三间,种稻城西仅一廛。jié máo rǔ shàng zhǐ sān jiān,zhǒng dào chéng xī jǐn yī chán。
梅老外生诗律在,秀公弟子佛心传。méi lǎo wài shēng shī lǜ zài,xiù gōng dì zi fú xīn chuán。
埋盆叠石常幽坐,留客开樽辄醉眠。mái pén dié shí cháng yōu zuò,liú kè kāi zūn zhé zuì mián。
闻道邻僧乞米送,时无韩子定谁怜。wén dào lín sēng qǐ mǐ sòng,shí wú hán zi dìng shuí lián。

寒食二首

苏辙

寒食今年客汝南,馀樽倾泻亦醺酣。hán shí jīn nián kè rǔ nán,yú zūn qīng xiè yì xūn hān。
道人久厌世间浊,僧舍犹存肉食惭。dào rén jiǔ yàn shì jiān zhuó,sēng shě yóu cún ròu shí cán。
花折园夫时送客,饧留孙女尚分甘。huā zhé yuán fū shí sòng kè,táng liú sūn nǚ shàng fēn gān。
欲游紫极谁为伴,长揖孤松对不谈。yù yóu zǐ jí shuí wèi bàn,zhǎng yī gū sōng duì bù tán。

寒食二首

苏辙

寄住汝南怀岭南,五年一醉久犹酣。jì zhù rǔ nán huái lǐng nán,wǔ nián yī zuì jiǔ yóu hān。
身逃争地差云静,名落尘寰终自惭。shēn táo zhēng dì chà yún jìng,míng luò chén huán zhōng zì cán。
耳畔飞蝇看尚在,鼻中醇酢近能甘。ěr pàn fēi yíng kàn shàng zài,bí zhōng chún cù jìn néng gān。
今朝寒食唯当饮,买酒先防客欲谈。jīn cháo hán shí wéi dāng yǐn,mǎi jiǔ xiān fáng kè yù tán。

汝南示三子

苏辙

此生赖有三男子,到处来看老病翁。cǐ shēng lài yǒu sān nán zi,dào chù lái kàn lǎo bìng wēng。
饮食粗便鱼稻足,音尘不隔马牛风。yǐn shí cū biàn yú dào zú,yīn chén bù gé mǎ niú fēng。
道场莫问何方是,舍宅元依毕竟空。dào chǎng mò wèn hé fāng shì,shě zhái yuán yī bì jìng kōng。
且尔不归归亦得,汝曹免复走西东。qiě ěr bù guī guī yì dé,rǔ cáo miǎn fù zǒu xī dōng。

谢任亮教授送千叶牡丹

苏辙

花从单叶成千叶,家住汝南疑洛南。huā cóng dān yè chéng qiān yè,jiā zhù rǔ nán yí luò nán。
乱剥浮苞任狼籍,并偷春色恣醺酣。luàn bō fú bāo rèn láng jí,bìng tōu chūn sè zì xūn hān。
香秾得露久弥馥,头重迎风似不堪。xiāng nóng dé lù jiǔ mí fù,tóu zhòng yíng fēng shì bù kān。
居士谁知已离畏,金盘剪送病中庵。jū shì shuí zhī yǐ lí wèi,jīn pán jiǎn sòng bìng zhōng ān。