古诗词

次韵刘泾见寄

苏辙

天之苍苍亦何有,亦有云汉为之章。tiān zhī cāng cāng yì hé yǒu,yì yǒu yún hàn wèi zhī zhāng。
人生混沌一气耳,嘿嘿何用知肺肠。rén shēng hùn dùn yī qì ěr,hēi hēi hé yòng zhī fèi cháng。
孔公孟子巧言语,剖瓢插竹吹笙簧。kǒng gōng mèng zi qiǎo yán yǔ,pōu piáo chā zhú chuī shēng huáng。
含宫吐角千万变,坐令隐伏皆形相。hán gōng tǔ jiǎo qiān wàn biàn,zuò lìng yǐn fú jiē xíng xiāng。
我生禀赋本微薄,氤氲方寸不自藏。wǒ shēng bǐng fù běn wēi báo,yīn yūn fāng cùn bù zì cáng。
譬如兰根在黄土,春风驱迫生繁香。pì rú lán gēn zài huáng tǔ,chūn fēng qū pò shēng fán xiāng。
口占手写岂得已,此亦未免物所将。kǒu zhàn shǒu xiě qǐ dé yǐ,cǐ yì wèi miǎn wù suǒ jiāng。
方将寂寞自收敛,不受世俗斗尺量。fāng jiāng jì mò zì shōu liǎn,bù shòu shì sú dòu chǐ liàng。
既知仍作未能止,纷纭竟亦类彼庄。jì zhī réng zuò wèi néng zhǐ,fēn yún jìng yì lèi bǐ zhuāng。
煎烹心脾擢胃肾,自令鬓发惊秋霜。jiān pēng xīn pí zhuó wèi shèn,zì lìng bìn fā jīng qiū shuāng。
嗟子独未知此病,从横自恃觜爪刚。jiē zi dú wèi zhī cǐ bìng,cóng héng zì shì zī zhǎo gāng。
少年一见非俗物,锵然修竹鸣孤凰。shǎo nián yī jiàn fēi sú wù,qiāng rán xiū zhú míng gū huáng。
近来直欲扛九鼎,令我畏见笔力强。jìn lái zhí yù káng jiǔ dǐng,lìng wǒ wèi jiàn bǐ lì qiáng。
提携童子从冠者,揣摩五帝论三皇。tí xié tóng zi cóng guān zhě,chuāi mó wǔ dì lùn sān huáng。
诗书近日贵新说,扫除旧学漫无光。shī shū jìn rì guì xīn shuō,sǎo chú jiù xué màn wú guāng。
窃攘瞿昙剽李耳,牵挽性命推阴阳。qiè rǎng qú tán piāo lǐ ěr,qiān wǎn xìng mìng tuī yīn yáng。
狂流滚滚去不返,长夜漫漫未遽央。kuáng liú gǔn gǔn qù bù fǎn,zhǎng yè màn màn wèi jù yāng。
词锋俊发鲁连子,惭愧田巴称老苍。cí fēng jùn fā lǔ lián zi,cán kuì tián bā chēng lǎo cāng。
是非得失子自了,一醉早醒余所望。shì fēi dé shī zi zì le,yī zuì zǎo xǐng yú suǒ wàng。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

题李公麟山庄图

苏辙

龙眠渌净中,微吟作云雨。lóng mián lù jìng zhōng,wēi yín zuò yún yǔ。
幽人建德居,知是清风主。yōu rén jiàn dé jū,zhī shì qīng fēng zhǔ。

题李公麟山庄图

苏辙

此心初无住,每与物皆禅。cǐ xīn chū wú zhù,měi yǔ wù jiē chán。
如何一丸墨,舒卷化山川。rú hé yī wán mò,shū juǎn huà shān chuān。

题李公麟山庄图

苏辙

佛口如澜翻,初无一正定。fú kǒu rú lán fān,chū wú yī zhèng dìng。
画作正定看,于何是佛性。huà zuò zhèng dìng kàn,yú hé shì fú xìng。

题李公麟山庄图

苏辙

清溪便种稻,秋晚连云熟。qīng xī biàn zhǒng dào,qiū wǎn lián yún shú。
不待见新舂,西风芗自足。bù dài jiàn xīn chōng,xī fēng xiāng zì zú。

题李公麟山庄图

苏辙

山开稍有路,水放亦成川。shān kāi shāo yǒu lù,shuǐ fàng yì chéng chuān。
游人得所息,真意方澹然。yóu rén dé suǒ xī,zhēn yì fāng dàn rán。

题李公麟山庄图

苏辙

山居少华丽,牵茅结净屋。shān jū shǎo huá lì,qiān máo jié jìng wū。
此间不受尘,幽人亦新沐。cǐ jiān bù shòu chén,yōu rén yì xīn mù。

题李公麟山庄图

苏辙

泉流逢石缺,脉散成宝网。quán liú féng shí quē,mài sàn chéng bǎo wǎng。
水作璎珞看,山是如来想。shuǐ zuò yīng luò kàn,shān shì rú lái xiǎng。

题李公麟山庄图

苏辙

石室空无主,浮云自去来。shí shì kōng wú zhǔ,fú yún zì qù lái。
人间春雨足,归意带风雷。rén jiān chūn yǔ zú,guī yì dài fēng léi。

题李公麟山庄图

苏辙

世道自破碎,全理未尝违。shì dào zì pò suì,quán lǐ wèi cháng wéi。
溪山亦何有,永觉平日非。xī shān yì hé yǒu,yǒng jué píng rì fēi。

题李公麟山庄图

苏辙

共恨春不长,逡巡就摇落。gòng hèn chūn bù zhǎng,qūn xún jiù yáo luò。
一见洞中天,真知世间恶。yī jiàn dòng zhōng tiān,zhēn zhī shì jiān è。

题李公麟山庄图

苏辙

石门日不下,潭镜月长临。shí mén rì bù xià,tán jìng yuè zhǎng lín。
细细溪风渡,相看识此心。xì xì xī fēng dù,xiāng kàn shí cǐ xīn。

题李公麟山庄图

苏辙

岩花不可攀,翔蕊久未堕。yán huā bù kě pān,xiáng ruǐ jiǔ wèi duò。
忽下幽人前,知子观空坐。hū xià yōu rén qián,zhī zi guān kōng zuò。

题李公麟山庄图

苏辙

层崖落飞泉,微风泛乔木。céng yá luò fēi quán,wēi fēng fàn qiáo mù。
坐遣谷中人,家家有琴筑。zuò qiǎn gǔ zhōng rén,jiā jiā yǒu qín zhù。

题李公麟山庄图

苏辙

白龙昼饮潭,修尾挂石壁。bái lóng zhòu yǐn tán,xiū wěi guà shí bì。
幽人欲下看,雨雹晴相射。yōu rén yù xià kàn,yǔ báo qíng xiāng shè。

题李公麟山庄图

苏辙

倚崖开翠屏,临潭置苔石。yǐ yá kāi cuì píng,lín tán zhì tái shí。
有所独无人,君心得未得。yǒu suǒ dú wú rén,jūn xīn dé wèi dé。