古诗词

中秋见月寄子瞻

苏辙

西风吹暑天益高,明月耿耿分秋毫。xī fēng chuī shǔ tiān yì gāo,míng yuè gěng gěng fēn qiū háo。
彭城闭门青嶂合,卧听百步鸣飞涛。péng chéng bì mén qīng zhàng hé,wò tīng bǎi bù míng fēi tāo。
使君携客登燕子,月色着人冷如水。shǐ jūn xié kè dēng yàn zi,yuè sè zhe rén lěng rú shuǐ。
筵前不设鼓与钟,处处笛声相应起。yán qián bù shè gǔ yǔ zhōng,chù chù dí shēng xiāng yīng qǐ。
浮云卷尽流金丸,戏马台西山郁蟠。fú yún juǎn jǐn liú jīn wán,xì mǎ tái xī shān yù pán。
杯中渌酒一时尽,衣上白露三更寒。bēi zhōng lù jiǔ yī shí jǐn,yī shàng bái lù sān gèng hán。
扁舟明日浮古汴,回首逡巡陵谷变。biǎn zhōu míng rì fú gǔ biàn,huí shǒu qūn xún líng gǔ biàn。
河吞巨野入长淮,城没黄流只三版。hé tūn jù yě rù zhǎng huái,chéng méi huáng liú zhǐ sān bǎn。
明年筑城城似山,伐木为堤堤更坚。míng nián zhù chéng chéng shì shān,fá mù wèi dī dī gèng jiān。
黄楼未成河已退,空有遗迹令人看。huáng lóu wèi chéng hé yǐ tuì,kōng yǒu yí jì lìng rén kàn。
城头见月应更好,河流深处今生草。chéng tóu jiàn yuè yīng gèng hǎo,hé liú shēn chù jīn shēng cǎo。
子孙幸免鱼鳖食,歌舞聊宽使君老。zi sūn xìng miǎn yú biē shí,gē wǔ liáo kuān shǐ jūn lǎo。
南都从事老更贫,羞见青天月照人。nán dōu cóng shì lǎo gèng pín,xiū jiàn qīng tiān yuè zhào rén。
飞鹤投笼不能出,曾是彭城坐中客。fēi hè tóu lóng bù néng chū,céng shì péng chéng zuò zhōng kè。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

阴晴不定简唐觐秘校并敖吴二君五首

苏辙

蚕眠初上簇,麦熟正磨镰。cán mián chū shàng cù,mài shú zhèng mó lián。
云气重重合,江流夜夜添。yún qì zhòng zhòng hé,jiāng liú yè yè tiān。
荐饥人甚困,多病我仍兼。jiàn jī rén shén kùn,duō bìng wǒ réng jiān。
欲就桥南宿,单衣莫雨沾。yù jiù qiáo nán sù,dān yī mò yǔ zhān。

阴晴不定简唐觐秘校并敖吴二君五首

苏辙

涨江方断渡,小棹信轻生。zhǎng jiāng fāng duàn dù,xiǎo zhào xìn qīng shēng。
贫贱谁怜汝,漂浮空自惊。pín jiàn shuí lián rǔ,piāo fú kōng zì jīng。
一官终窃食,何计早归耕。yī guān zhōng qiè shí,hé jì zǎo guī gēng。
忽发骚人恨,凄凉久未平。hū fā sāo rén hèn,qī liáng jiǔ wèi píng。

阴晴不定简唐觐秘校并敖吴二君五首

苏辙

西邻豫章客,病骨瘦栾栾。xī lín yù zhāng kè,bìng gǔ shòu luán luán。
清夜眠孤枕,终朝饱一箪。qīng yè mián gū zhěn,zhōng cháo bǎo yī dān。
雨多愁不出,讲罢未应餐。yǔ duō chóu bù chū,jiǎng bà wèi yīng cān。
约我晴相过,门前泥欲干。yuē wǒ qíng xiāng guò,mén qián ní yù gàn。

阴晴不定简唐觐秘校并敖吴二君五首

苏辙

二子薪中楚,相携泮上游。èr zi xīn zhōng chǔ,xiāng xié pàn shàng yóu。
齑盐聊度日,爻象久忘忧。jī yán liáo dù rì,yáo xiàng jiǔ wàng yōu。
寂寞君何病,驱驰我自羞。jì mò jūn hé bìng,qū chí wǒ zì xiū。
何时采芹处,永日看凫鸥。hé shí cǎi qín chù,yǒng rì kàn fú ōu。

题方子明道人东窗

苏辙

纸窗云叶净,香篆细烟青。zhǐ chuāng yún yè jìng,xiāng zhuàn xì yān qīng。
客到催茶磨,泉声响石瓶。kè dào cuī chá mó,quán shēng xiǎng shí píng。
禅关敲每应,丹诀问无经。chán guān qiāo měi yīng,dān jué wèn wú jīng。
赠我刀圭药,年来发变星。zèng wǒ dāo guī yào,nián lái fā biàn xīng。

次前韵

苏辙

闭门何所事,毛发日青青。bì mén hé suǒ shì,máo fā rì qīng qīng。
齿折登山屐,尘生贳酒瓶。chǐ zhé dēng shān jī,chén shēng shì jiǔ píng。
调心开贝叶,救病读《难经》。diào xīn kāi bèi yè,jiù bìng dú nán jīng。
定起无人见,寒灯一点星。dìng qǐ wú rén jiàn,hán dēng yī diǎn xīng。

王度支陶挽词二首

苏辙

风迹殊不昧,声名岂偶然。fēng jì shū bù mèi,shēng míng qǐ ǒu rán。
长途催騄骥,爽气激鹰鹯。zhǎng tú cuī lù jì,shuǎng qì jī yīng zhān。
薏苡成遗恨,松楸卜远年。yì yǐ chéng yí hèn,sōng qiū bo yuǎn nián。
凄凉故吏尽,谁泣鬣封前。qī liáng gù lì jǐn,shuí qì liè fēng qián。

王度支陶挽词二首

苏辙

京尘昔倾盖,江国见佳城。jīng chén xī qīng gài,jiāng guó jiàn jiā chéng。
零落旧冠剑,艰难孝弟兄。líng luò jiù guān jiàn,jiān nán xiào dì xiōng。
存亡看世俗,意气忆平生。cún wáng kàn shì sú,yì qì yì píng shēng。
晓铎知人恨,幽音亦未平。xiǎo duó zhī rén hèn,yōu yīn yì wèi píng。

次韵陈师仲主簿见寄

苏辙

朽株难刻画,枯叶任凋零。xiǔ zhū nán kè huà,kū yè rèn diāo líng。
旧友频相问,村酤独未醒。jiù yǒu pín xiāng wèn,cūn gū dú wèi xǐng。
山牙收细茗,江实得流萍。shān yá shōu xì míng,jiāng shí dé liú píng。
颇似申屠子,都忘足被刑。pǒ shì shēn tú zi,dōu wàng zú bèi xíng。

咏霜二首

苏辙

江南雪不到,霜露满山村。jiāng nán xuě bù dào,shuāng lù mǎn shān cūn。
纸被欺毡厚,茅檐笑瓦温。zhǐ bèi qī zhān hòu,máo yán xiào wǎ wēn。
何曾凝沼渌,有意隔朝暾。hé céng níng zhǎo lù,yǒu yì gé cháo tūn。
底日身无事,高眠不出门。dǐ rì shēn wú shì,gāo mián bù chū mén。

咏霜二首

苏辙

清霜欺客病,乘夜逼窗扉。qīng shuāng qī kè bìng,chéng yè bī chuāng fēi。
坐睡依炉暖,细声闻叶飞。zuò shuì yī lú nuǎn,xì shēng wén yè fēi。
蕉絺空满箧,砧杵旋催衣。jiāo chī kōng mǎn qiè,zhēn chǔ xuán cuī yī。
起看庭前草,松筠未觉非。qǐ kàn tíng qián cǎo,sōng yún wèi jué fēi。

送李宪司理还新喻

苏辙

采芹芹已老,浴沂沂尚寒。cǎi qín qín yǐ lǎo,yù yí yí shàng hán。
蒯缑长叹息,苜蓿正阑干。kuǎi gōu zhǎng tàn xī,mù xu zhèng lán gàn。
黄卷忘忧易,青衫行路难。huáng juǎn wàng yōu yì,qīng shān xíng lù nán。
归耕未有计,且复调闲官。guī gēng wèi yǒu jì,qiě fù diào xián guān。

孔毅父封君挽词二首

苏辙

交契良人厚,家风季妇贤。jiāo qì liáng rén hòu,jiā fēng jì fù xián。
诗书中有助,蘋藻岁无愆。shī shū zhōng yǒu zhù,píng zǎo suì wú qiān。
象服期他日,恩封属此年。xiàng fú qī tā rì,ēn fēng shǔ cǐ nián。
神伤自不觉,吊客问潸然。shén shāng zì bù jué,diào kè wèn shān rán。

孔毅父封君挽词二首

苏辙

别日笑言重,归来药饵忧。bié rì xiào yán zhòng,guī lái yào ěr yōu。
钟歌掩不试,贝叶乱谁收。zhōng gē yǎn bù shì,bèi yè luàn shuí shōu。
恨极囊封在,情多垄木稠。hèn jí náng fēng zài,qíng duō lǒng mù chóu。
埋文应自作,一一记徽猷。mái wén yīng zì zuò,yī yī jì huī yóu。

除夜

苏辙

老去不自觉,岁除空一惊。lǎo qù bù zì jué,suì chú kōng yī jīng。
深知无得丧,久已罢经营。shēn zhī wú dé sàng,jiǔ yǐ bà jīng yíng。
黄卷讥前失,清樽借后生。huáng juǎn jī qián shī,qīng zūn jiè hòu shēng。
何年遂疏懒,伏腊任躬耕。hé nián suì shū lǎn,fú là rèn gōng gēng。
1732«2345678»