古诗词

送毛君致仕还乡

苏辙

古人避世事,岂问家有无。gǔ rén bì shì shì,qǐ wèn jiā yǒu wú。
但言鸿鹄性,不受樊笼拘。dàn yán hóng gǔ xìng,bù shòu fán lóng jū。
公家昔盛时,阡陌连三衢。gōng jiā xī shèng shí,qiān mò lián sān qú。
仓廪济寒饿,婚嫁营羁孤。cāng lǐn jì hán è,hūn jià yíng jī gū。
千金赴高义,脱手曾须臾。qiān jīn fù gāo yì,tuō shǒu céng xū yú。
晚为二千石,得不偿所逋。wǎn wèi èr qiān shí,dé bù cháng suǒ bū。
抚掌不复言,但以文字娱。fǔ zhǎng bù fù yán,dàn yǐ wén zì yú。
我恨见公迟,冉冉垂霜须。wǒ hèn jiàn gōng chí,rǎn rǎn chuí shuāng xū。
高吟看落笔,剧饮惊倒壶。gāo yín kàn luò bǐ,jù yǐn jīng dào hú。
负罪不自知,适意忘忧虞。fù zuì bù zì zhī,shì yì wàng yōu yú。
忽闻叩天阍,言旋故山庐。hū wén kòu tiān hūn,yán xuán gù shān lú。
朋友不及谋,亲戚亦惊呼。péng yǒu bù jí móu,qīn qī yì jīng hū。
人生各有意,何暇问俗徒。rén shēng gè yǒu yì,hé xiá wèn sú tú。
嗟我好奇节,叹公真丈夫。jiē wǒ hǎo qí jié,tàn gōng zhēn zhàng fū。
天高片帆远,目断清风徂。tiān gāo piàn fān yuǎn,mù duàn qīng fēng cú。
惟应东宫保,迎笑相携扶。wéi yīng dōng gōng bǎo,yíng xiào xiāng xié fú。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

神宗皇帝挽词三首

苏辙

承平终不处,付托重艰难。chéng píng zhōng bù chù,fù tuō zhòng jiān nán。
统接神孙正,人依圣母安。tǒng jiē shén sūn zhèng,rén yī shèng mǔ ān。
桥山封剑佩,原庙见衣冠。qiáo shān fēng jiàn pèi,yuán miào jiàn yī guān。
万国缠哀处,嵩阳桧柏寒。wàn guó chán āi chù,sōng yáng guì bǎi hán。

神宗皇帝挽词三首

苏辙

取士忘疏贱,量书废寝兴。qǔ shì wàng shū jiàn,liàng shū fèi qǐn xīng。
刍言本何益,玉殿最先登。chú yán běn hé yì,yù diàn zuì xiān dēng。
日角依俙想,尧言涕泗称。rì jiǎo yī xī xiǎng,yáo yán tì sì chēng。
龙髯远莫及,零泪冻成冰。lóng rán yuǎn mò jí,líng lèi dòng chéng bīng。

次韵子瞻饮道者院池上

苏辙

雨气凉侵殿,河流渗入池。yǔ qì liáng qīn diàn,hé liú shèn rù chí。
黄粱瀹鱼子,白酒泻鹅儿。huáng liáng yuè yú zi,bái jiǔ xiè é ér。
风细初生袖,尘清免污眉。fēng xì chū shēng xiù,chén qīng miǎn wū méi。
郊行不易得,拂壁看题诗。jiāo xíng bù yì dé,fú bì kàn tí shī。

次韵朱光庭司谏喜雨

苏辙

焦枯连夏火,洗濯待秋霖。jiāo kū lián xià huǒ,xǐ zhuó dài qiū lín。
都邑沟渠净,郊原黍豆深。dōu yì gōu qú jìng,jiāo yuán shǔ dòu shēn。
流膏侵地轴,晴意动风琴。liú gāo qīn dì zhóu,qíng yì dòng fēng qín。
谁似臣居易,先成喜雨箴。shuí shì chén jū yì,xiān chéng xǐ yǔ zhēn。

司马温公挽词四首

苏辙

白发三朝旧,青山一布衾。bái fā sān cháo jiù,qīng shān yī bù qīn。
封章留帝所,德泽在人心。fēng zhāng liú dì suǒ,dé zé zài rén xīn。
未起讴吟切,来归顾托深。wèi qǐ ōu yín qiè,lái guī gù tuō shēn。
杨公不久住,天意定难忱。yáng gōng bù jiǔ zhù,tiān yì dìng nán chén。

司马温公挽词四首

苏辙

决策传贤际,危言变法初。jué cè chuán xián jì,wēi yán biàn fǎ chū。
纷纷看往事,一一验遗书。fēn fēn kàn wǎng shì,yī yī yàn yí shū。
富贵终何有,清贫只自如。fù guì zhōng hé yǒu,qīng pín zhǐ zì rú。
西州不忍过,行哭便回车。xī zhōu bù rěn guò,xíng kū biàn huí chē。

司马温公挽词四首

苏辙

区区非为己,恳恳欲忘生。qū qū fēi wèi jǐ,kěn kěn yù wàng shēng。
力尽心终在,身亡势亦成。lì jǐn xīn zhōng zài,shēn wáng shì yì chéng。
遗民抛剑戟,故老半公卿。yí mín pāo jiàn jǐ,gù lǎo bàn gōng qīng。
魏丙生前友,俱传汉相名。wèi bǐng shēng qián yǒu,jù chuán hàn xiāng míng。

司马温公挽词四首

苏辙

少年真狷浅,射策本粗疏。shǎo nián zhēn juàn qiǎn,shè cè běn cū shū。
欲广忠言地,先收众弃馀。yù guǎng zhōng yán dì,xiān shōu zhòng qì yú。
流离见更化,邂逅捧除书。liú lí jiàn gèng huà,xiè hòu pěng chú shū。
赵孟终知厥,他人恐骂予。zhào mèng zhōng zhī jué,tā rén kǒng mà yǔ。

王君贶宣徽挽词三首

苏辙

妙年收贾傅,白首贵王阳。miào nián shōu jiǎ fù,bái shǒu guì wáng yáng。
志气文章在,功名岁月长。zhì qì wén zhāng zài,gōng míng suì yuè zhǎng。
遗孙依旧德,故吏满诸方。yí sūn yī jiù dé,gù lì mǎn zhū fāng。
河朔三持节,斯民定不忘。hé shuò sān chí jié,sī mín dìng bù wàng。

王君贶宣徽挽词三首

苏辙

谪堕神仙侣,飞翔鸾凤姿。zhé duò shén xiān lǚ,fēi xiáng luán fèng zī。
旧逢黄石老,阴许赤松期。jiù féng huáng shí lǎo,yīn xǔ chì sōng qī。
历历僧伽记,申申邓傅词。lì lì sēng gā jì,shēn shēn dèng fù cí。
翻然归海峤,无复世人知。fān rán guī hǎi jiào,wú fù shì rén zhī。

王君贶宣徽挽词三首

苏辙

从军在河上,仗钺喜公来。cóng jūn zài hé shàng,zhàng yuè xǐ gōng lái。
幕府方闲暇,歌钟得纵陪。mù fǔ fāng xián xiá,gē zhōng dé zòng péi。
它年老宾佐,过国泣楼台。tā nián lǎo bīn zuǒ,guò guó qì lóu tái。
犹有坟碑在,仍令故客开。yóu yǒu fén bēi zài,réng lìng gù kè kāi。

故濮阳太守赠光禄大夫王君正路挽词二首

苏辙

落落承平佐,英英嗣世风。luò luò chéng píng zuǒ,yīng yīng sì shì fēng。
芝兰托庭户,鸾鹄峙椅桐。zhī lán tuō tíng hù,luán gǔ zhì yǐ tóng。
结客贤豪际,倾财缓急中。jié kè xián háo jì,qīng cái huǎn jí zhōng。
悲伤闻故老,沦谢未衰翁。bēi shāng wén gù lǎo,lún xiè wèi shuāi wēng。

故濮阳太守赠光禄大夫王君正路挽词二首

苏辙

吴中试良守,濮上继嘉声。wú zhōng shì liáng shǒu,pú shàng jì jiā shēng。
平赋权家恨,蠲租盗俗清。píng fù quán jiā hèn,juān zū dào sú qīng。
家贫久未葬,身去独留名。jiā pín jiǔ wèi zàng,shēn qù dú liú míng。
天报多男子,终存好弟兄。tiān bào duō nán zi,zhōng cún hǎo dì xiōng。

荥阳唐高祖太宗石刻像

苏辙

谁言肤寸像,胜力妙人天。shuí yán fū cùn xiàng,shèng lì miào rén tiān。
欲疗众生病,阴扶济世贤。yù liáo zhòng shēng bìng,yīn fú jì shì xián。
身微须覆护,眼净照几先。shēn wēi xū fù hù,yǎn jìng zhào jǐ xiān。
岂为成功报,犹应历劫缘。qǐ wèi chéng gōng bào,yóu yīng lì jié yuán。

次韵王钦臣秘监集英殿井

苏辙

碧甃涵云液,铜瓶响玉除。bì zhòu hán yún yè,tóng píng xiǎng yù chú。
汲花攒点罢,洒雾唤班初。jí huā zǎn diǎn bà,sǎ wù huàn bān chū。
龙饼煎无数,螭研滴有馀。lóng bǐng jiān wú shù,chī yán dī yǒu yú。
从官方醉饱,一酌解清虚。cóng guān fāng zuì bǎo,yī zhuó jiě qīng xū。